Chương 1519: Cảm ơn
-
Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão
- Thập Nguyệt Sơ
- 617 chữ
- 2022-02-10 03:09:04
Bây giờ tốt nhất là nên nhanh chóng đưa đi bệnh viện đi, còn nữa, tôi thấy chắc là con bé...
đói lắm rồi đấy...
Nhưng bây giờ, ôm con lại vào lòng, cả người anh ta bỗng chốc cứng đờ.
Cả đời này anh ta chưa bao giờ căng thẳng như thế này.
Như thế sẽ làm đứa trẻ bị bỏng mất.
Ôi chao, hay là...
để tôi làm cho.
Dì tạp vụ thật sự không thể bàng quan được nữa, cuối cùng, bà nhận lấy ly nước nóng trong tay Cung Trầm Dạ.
Đứa bé uống được nước mới yên tĩnh lại.
Trông thấy cảnh này, dù tạp vụ không khỏi đau lòng, bà cẩn thận bế đứa bé lên, đung đưa vài cái, đứa bé nhanh chóng nhắm mắt thiêm thiếp ngủ.
Dì tạp vụ không đàn8h lòng nhìn đứa bé phải chịu tội vạ như vậy.
Cung Trầm Dạ gật đầu:
Cảm ơn, bây giờ tôi sẽ đưa con bé đến bệnh viện ngay.
Nghe thấy hai ch3ữ
cảm ơn
kia, di tạp vụ sợ đến mức nói năng lắp bắp:
Không...
Dì tạp vụ vừa nhìn thấy thế đã hốt hoảng ngăn lại:
Ấy...
Không được, nước này nóng như thế không cho trẻ con uống được đầu, phải đợi đã...
Trẻ con mới sinh ra phải quan sát cẩn thận trong ngày đầu tiên,mau đưa đến bệnh viện để bác sĩ chăm sóc đi.
Nói đoạn, dì tạp vụ giao con lại cho Cung Trầm Dạ.
Vừa nãy vì lo lắng nên Cung Trầm Dạ mới có thể bế đứa bé chạy một mạch đi.
Không...
Không cần cảm ơn, không cần.
Bà chỉ muốn anh ta cho bà đ9i ngay là được rồi.
Bây giờ nên đút cho đứa bé ít nước6 đi...
Cung Trầm Dạ hơi sửng sốt, sau đó vội vàng sai người đi tìm nước nóng.
Nước nóng nhanh chóng được đưa tới, Cung Trầm Dạ cẩm ly nước5, nhìn đứa bé chẳng to hơn bàn tay mình là mấy, trong chốc lát không biết nên bắt đầu như thế nào và bắt đầu từ đâu.
Từ trước đến nay Cung Trầm Dạ chưa từng rơi vào tình huống lúng túng như thế này.
Anh ta khẽ cắn răng, cúi người định đút nước cho đứa bé.
Con bé quá yếu, vốn dĩ trẻ sinh đôi đã yếu ớt hơn những đứa trẻ bình thường, thể chất cũng không tốt, giờ lại dính một trận mưa lớn, chút sức lực vốn có của đứa bé đã gần như cạn kiệt.
Dì tạp vụ tốn rất nhiều công sức mới làm đứa bé nuốt được một chút nước.
Bà hỏi:
Đứa bé này...
Mới ra đời chưa được một ngày phải không?
Cung Trầm Dạ gật đầu!
Haizz, con bé tội nghiệp quá...
Cung Trầm Dạ thở phào nhẹ nhõm, anh ta thật sự không biết phải bắt đầu từ đâu.
Dì tạp vụ nhờ người của Cung Trầm Dạ tìm một cái ống hút sạch sẽ, chờ nước nguội bớt mới cẩn thận đút cho đứa bé.
Ngập ngừng một lát, cuối cùng dì tạp vụ cũng nói:
Còn...
Còn nữa...
Thấy như thế này không ổn lắm, Cung Trầm Dạ cắn răng, nói với dì tạp vụ:
Vẫn phải xin cô giúp một việc.
Vì vậy, dù tạp vụ liền bị ép bể đứa trẻ đến bệnh viện cùng Cung Trầm Dạ.
Lúc đi, Nghiêm Đồng ngăn Cung Trầm Dạ lại.
Cậu Dạ, việc quan trọng nhất bây giờ là nhanh chóng thu gom thể lực của ông Cung...
Một giây sau, Cung Trầm Dạ chợt túm lấy cổ áo Nghiêm Đồng, lạnh lùng nói:
Nghiêm Đồng, tôi sẽ tính sổ với câu chuyện ngày hôm nay sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.