• 4,737

Chương 1520: B y giờ ông cung đã hôn mê...


Có cứu sống được ông ta hay không thì đó vẫn còn là một vấn đề.

Người ở bên kia điện thoại lại hỏi:
Cậu Dạ...
Có cần cứu không?
Cung Trầm Dạ nghiến răng, oán hận nói:
Cứu, cứu ông ta cho tôi, bây giờ ông ta muốn chết không3 dễ dàng như thế đâu.
Dì tạp vụ sợ run cầm cập, bế đứa bé ngồi co rúc một góc trong xe, lắp bắp nói:
Anh...
Cung Trầm Dạ đứng bên ngoài, hai tay run lên cầm cập.
Thấy vẻ mặt hốt hoảng của Cung Trầm Dạ, dì tạp vụ bỗng thấy thông cảm cho anh ta, muốn an ủi anh ta một chút nhưng lại không dám.
bổ sẽ để bác sĩ giỏi nhất chữa trị cho con...
Con nhất định phải kiên trì thêm chút nữa...

Bố muốn làm một người bố tốt, bố sẽ không để con bố giẫm vào vết xe đổ của mình.
Bố mong con bố sẽ có được hạnh phúc mà bố không có được.
Cung Trầm Dạ cuống lên, ra lệnh cho tài xế:5
Nhanh...
Nhanh nữa lên, lái nhanh nữa lên...
hay là anh ngồi xuống chờ đi...
Dường như Cung Trầm Dạ không hề nghe thấy, ánh mắt anh ta vẫn nhìn đăm đăm vào cửa phòng cấp cứu.
Một tiếng trôi qua, điện thoại của Cung Trầm Dạ chợt đổ chuông.
Đến bệnh viện gần nhất.
Lúc này, có lẽ ngay cả bản thân Cung Trầm Dạ cũng không nhận ra sự run rẩy trong giọng nói của mình.
Bây giờ Cung Trầm Dạ không kịp đến bệnh viện lúc trước Lam Đông Chí ở, tình hình của đứa bé không ổn lắm, phải nhanh chóng cấp cứu trước đã.
Anh ta gọi toáng lên:
Bác sĩ, bác sĩ...
Hai cô y tá chạy tới, vừa nhìn thoáng qua tình trạng của đứa bé đã không nói hai lời, lập tức đón lấy đứa bé chạy thẳng vào trong.
Đứa bé nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu.
Anh ta có trách nhiệm với đứa bé.
Anh ta thầm nói với cô con gái bé bỏng, xin con hãy cho bố một cơ hội làm bố, cầu xin con...
An9h gì ơi, con bé đang co giật, tình hình...
không ổn lắm!
Cung Trầm Dạ lập tức nhìn sang, chỉ thấy bé con trong 6lòng dì tạp vụ đang liên tục co giật, dường như con bé đang khó thở.
Thời gian chậm rãi trôi đi, đã nửa tiếng trôi qua, Cung Trầm Dạ vẫn đứng ở cửa phòng cấp cứu, không hề nhúc nhích.
Dì tạp vụ không nhịn được nói:
Con bé đã vào phòng cấp cứu rồi, hay...
Tài xế nhấn chân ga, hết vượt xe khác lại vượt đèn đỏ, cuối cùng đã đến được trước khu vực cấp cứu của một bệnh viện gần nhất trong vòng năm phút.
Xe vẫn chưa dừng hẳn, Cung Trầm Dạ đã bế đứa bé nhảy xuống xe.
Trong giây phút thốt ra chữ
bố
kia, hai mắt Cung Trầm Dạ ầng ậc nước mắt.
Bây giờ, cuối cùng anh ta cũng ý thức được mình đã trở thành một người bố.
Gương mặt đứa bé bắt đầu tím tái, tình trạng cực kỳ tệ hại.
Cung Trầm Dạ đón lấy đứa bé trong lòng dì tạp vụ, hai mắt anh ta đỏ au, anh ta nỉ non:
Con...
Con cố gắng nhé, cố gắng kiên trì một lát nữa, đến được bệnh viện, bổ...
bố...
Lúc nhận điện thoại, tay anh ta vẫn còn hơi run.


Cậu Dạ...

Người chúng ta sắp xếp ở bệnh viện đã gần như chết hết, chỉ có...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão.