• 5,656

Chương 133: Giết người bịt miệng


Dưới tầng, đại sảnh lúc bốn giờ sáng vắng tanh, không một bóng người.

Bọn họ chạy ra cửa lớn, trước khu nội trú là một vườn hoa 8lớn, chỉ có lẻ tẻ vài bệnh nhân đang tập thể dục buổi sáng, đầu còn bóng dáng người kia?
Mẹ nó! To gan thật! Còn dám xông vào phòng bệ3nh!


Mày không biết người đàn ông vừa rồi có thân phận gì sao?
Anh ấn nhẹ, lưỡi dao cắt vào làn da chảy ra một ít máu.
Không biết.
Người đàn ông lắc đầu:
Tao chỉ nhận tiền làm việc..

Đan Thần Huân cau mày, biết người này chỉ là sát thủ nhận tiền làm việc. Anh không nói câu nào, đột nhiên bè quặt cánh tay hắn ra sau lưng.
Vừa nãy ở trong cầu thang bệnh viện, người này đã đánh ngất đồng bọn của hắn, hắn đành phải bỏ lại đồng bọn rồi hoảng hốt chạy trốn. Lúc nãy gặp người trong xe, hắn không dám nói đồng bọn đã bị cảnh sát bắt, nếu không đồng bọn sẽ bị giết người bịt miệng như ba tên tội phạm kia.

Anh ta cho mày bao nhiêu tiền?
Ánh mắt Đan Thần Huân sắc bén, đặt lưỡi dao ở động mạch của hắn, chỉ cần hơi dùng sức, người đàn ông này sẽ bị cắt đứt cổ họng.
Tao không hiểu ý mày...

Nói xong, cửa sổ xe nâng lên, người đàn ông lùi sang một bên, chiếc ô tô khởi động.
đầu ngõ, một bóng đen trốn trong góc, anh nhìn chiếc xe chạy qua, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn rõ người trên ghế lái.
Chiếc xe chạy lướt qua trước mặt anh, Đan Thần Huân nhìn người đàn ông đóng giả bác sĩ đứng trong ngõ.
Chờ chiếc xe chạy khỏi ngõ nhỏ, hắn mới rời đi. Chưa đi được mấy bước thì sau lưng đã có tiếng bước chân khe khẽ vang lên. Hắn rất cảnh giác, lập tức ngoảnh lại...

Không hay rồi!
Trong lòng cảnh sát còn lại nặng nề, lập tức quay lại. Bọn họ vừa rời đi, người đàn ông trốn trong lùm câ9y đi ra, hắn khom lưng như mèo đi men theo bụi cây thấp, sau khi rời khỏi vườn hoa mới cởi áo blouse ném vào trong thùng rác ven đường.6 Người đàn ông đeo khẩu trang, cúi đầu ung dung đi đến cửa chính bệnh viện. Hắn chỉ lo đề phòng cảnh sát có đuổi theo không, không để ý5 cách đó không xa có một bóng đen đang bám theo mình...
Người đàn ông rời khỏi cửa bệnh viện, đi thẳng theo con phố này, sau khi đi khoảng một cây số mới rẽ vào một con ngõ nhỏ.

Đừng nhúc nhích, dao không có mắt đầu.
Một con dao găm đặt trên cổ hắn.
Người đàn ông giơ tay lên, nhìn chằm chằm người đeo khẩu trang đang đứng trước mặt, nhận ra anh:
Mày... mày muốn thể nào?

Trong ngõ nhỏ, một chiếc ô tô màu đen bình thường đang đỗ ở đó, sau khi người đàn ông đến gần, cửa sổ bên ghế lái chậm rãi hạ xuống.

Xong chưa?
Một cánh tay cầm điếu thuốc thò ra khỏi cửa sổ, gác lên cửa xe, tàn thuốc đỏ sậm chớp tắt, nổi bật trong con ngõ nhỏ mờ tối.
Vâng, xin anh yên tâm.
Người đàn ông hơi khom lưng, thái độ cung kính.
Ừm.
Người trong xe khẽ đáp lời, lập tức đưa một ra phong thư dày:
Số còn lại, có việc gì lại tìm cậu.

Bùi Phong... Cấp dưới đắc lực nhất bên cạnh người kia, cũng là người trung thành nhất.
Đan Thần Huân nheo mắt lại.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.