Chương 155: Nam thần hàng đầu
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 661 chữ
- 2022-02-04 07:11:25
Lúc này điện thoại của Đan Thần Huân ở ghế sau hơi rung lên.
Anh nhìn màn hình, có một tin nhắn thoại trên Wechat do Lụ8c Niệm gửi tới.
Chỉ có cậu biết lịch trình của tôi.
Trên khuôn mặt điển trai lộ rõ vẻ không vui.
Cô Lục không gọi được cho anh, gửi tin nhắn cho anh cũng không thấy trả lời, vì vậy hỏi... tôi.
Hạ Bân càng nói càng chột dạ, anh ta thấy rất khó xử, nếu nói ra sẽ bị sếp trách mắng, nếu không nói lần sau gặp cô Lục Niệm lại thấy xấu hổ.
Tại sao anh không trả lời?
Anh ta hỏi, lại nhìn con đường phía trước.
Đan Thần H6uân không nói, một lúc lâu sau mới mở khóa màn hình:
Anh Huân, nghe nói hôm nay anh về à? Mấy giờ mới về đến nơi?
A5nh Huân? Anh đi đến đâu rồi?
Anh Huân, sao anh không trả lời tin nhắn của em?
Điện thoại lại rung lên mấy lần, Lục Niệm gửi thêm hai tin nhắn nữa, ngay sau đó đã gọi điện thoại đến.
Khuôn mặt người đàn ông đen sì, anh chờ nửa phút mới nghe máy.
Lục Niệm nhìn đồng hồ:
Bây giờ là bảy giờ, chắc có thể rời khỏi đường cao tốc trước tám giờ, chúng ta cùng đi ăn bữa cơm nhé? Lâu lắm rồi không gặp nhau.
Trong mấy ngày anh mất tích, cô gần như không ngủ nồi, lúc cô biết anh vẫn an toàn đã muốn đi tìm anh, nhưng trong nhà lại xảy ra vài chuyện. Mãi đến hôm nay cô mới làm xong việc thì anh lại không có ở nhà.
Để hôm khác đi.
Anh tích chữ như tích vàng.
Được, tạm biệt, anh đi đường cẩn thận.
Giọng cô gái đầy mất mát, lập tức cúp máy.
Lúc anh đặt điện thoại xuống, Hạ Bân lập tức nghiêng đầu sang:
Sếp, thật ra cô Lục cũng rất được, vẻ ngoài xinh đẹp, bằng cấp cao, gia cảnh tốt, lại là con gái của thầy anh.
Trời mưa to như vậy, vừa nãy cô nghe tin tức nhắc đến mấy vụ tai nạn giao thông, trong lòng vô cùng lo lắng nhưng gửi tin nhắn cho anh lại không thấy trả lời, cô lo lắng đến mức đứng ngồi không yên.
Không rõ.
Anh Huân, anh về chưa? Bây giờ đi đến đâu rồi? Trời mưa to quá, nghe nói trên đường cao tốc bị tắc rất lâu rồi.
Giọng cô gái hơi vội vàng xen lẫn sự hoảng sợ.
Anh Huân...
Giọng cô gái trong trẻo dịu dàng, sự dịu dàng quyến rũ này như xuyên qua đêm mưa yên tĩnh thấm vào tận xương. Cô gửi tất cả tám tin nhắn thoại, Đan Thần Huân không nghe mấy tin nhắn sau mà khóa màn hình luôn.
Ai cho phép cậu nói cho cô ấy biết?
Anh bình tĩnh hỏi, trong đôi mắt đen hiện ra vẻ nguy hiểm.
Tôi đầu có..
Hạ Bân phủ nhận nhưng mắt không dám nhìn anh.
Anh bận việc à?
Ừ.
Giọng người đàn ông hơi lạnh lùng. Lục Niệm thoáng im lặng, lo lắng hỏi:
Anh Huân, anh đang không vui à?
Người đàn ông cau mày, nghiêm nghị nói:
Lục Niệm, để hôm khác đi, lúc nào rảnh nói chuyện sau.
Anh không thèm xem, ngay sau đó điện thoại lại rung lên, đối phương liên tục gửi tin nhắn.
Hạ 3Bân ngoảnh lại nhìn thoáng qua hình đại diện quen thuộc trên màn hình sáng lên, anh ta cũng kết bạn Wechat với Lục Niệm nên nh9ìn thoáng qua là biết ngay.
Một lúc nữa sẽ rời khỏi đường cao tốc.
Người đàn ông khẽ nói, đôi mắt đen láy lườm ghế lái. Hạ Bân nghiêng đầu đi thầm hít hà, anh ta dựng thẳng tai nghe ngóng.
Khoảng bao lâu nữa?
Lục Niệm nghe thấy giọng anh thì thở phào nhẹ nhõm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.