• 5,655

Chương 156: Chắc chắn là con nhà giàu


Lúc này, cuối cùng hàng xe phía trước đã dần di chuyển, Hạ Bân vội vàng khởi động xe.

Cảnh sát giao thông đã đến hiện trường chỉ h8uy, chưa đến mười phút con đường phía trước đã thông thoáng, chiếc xe rời khỏi đường cao tốc chạy vào thành phố. Đường trong thành phố th3ông thoáng, không bị ách tắc, Hạ Bân lái xe đưa Đan Thần Huân về nhà.

Đan Thần Huân sống trong nội thành, cách đồn cảnh sát khoản9g bốn năm dãy phố.
Gia Cảnh Thiên Thành, tiểu khu cao cấp chuẩn mực ở thủ đô, diện tích khoảng hai trăm mét vuông, giá thị trường6 tầm bảy, tám triệu. Ở nơi tấc đất tấc vàng như Để thành, giá cả tiểu khu này cũng được coi là vừa phải, nhưng đối với người dân ở tầng t5hấp nhất vẫn cao không thể chạm tới. Hạ Bân sinh ra và lớn lên ở Để thành, gia cảnh khá giả, nhưng anh ta muốn mua một căn hộ như vậy bằng tiền lương của mình thì vẫn phải tiết kiệm mấy năm mới trả nổi tiền đặt cọc.
Lần đầu tiên đến đây, anh ta nghĩ chắc chắn sếp là con nhà giàu.
Nhưng Đan Thần Huân lại giải thích anh chỉ thuê chỗ này thôi.
Làn da cô gái trắng nõn, khuôn mặt xinh đẹp như hoa hồng mềm mại, dáng người uyển chuyển đi về phía người đàn ông.

Anh Huân.
Cô vui vẻ đi đến trước mặt anh, đôi mắt đẹp dịu dàng sáng ngời.

Sao em lại đến đây?
Giọng người đàn ông lạnh nhạt.
Cơn mưa to đã tạnh, đèn đường ở cửa sáng như ban ngày, vì vậy chỉ nhìn thoáng qua đã thấy người trong xe là Lục Niệm.
Hạ Bân nhìn kính chiếu hậu, hiển nhiên người đàn ông ngồi ở ghế sau cũng thấy, khuôn mặt điển trai lạnh lùng không nhận ra cảm xúc gì.
Đan Thần Huân xuống xe, đóng cửa sau rồi gõ vào cửa kính trước, Hạ Bân hạ cửa sổ xe xuống.

Trong phòng giải phẫu của Tổ cảnh sát hình sự đặc biệt phải lắp đặt rèm cửa màu đen, cậu để ý một chút.
Đan Thần Huân dặn dò.

Rèm cửa?
Hạ Bân ngơ ngác, lập tức gật đầu:
Ồ... Vâng ạ.

Thấy người đàn ông đi vào, trong lòng anh ta buồn bực: Sếp quan tâm một việc nhỏ xíu như vậy sao? Xem ra sếp rất coi trọng Tổ cảnh sát hình sự đặc biệt!
Dù thế nào Hạ Bân cũng không tin, căn hộ đắt như thế, trang trí đẹp như thế, đầu có chủ nhà nào nỡ cho thuê?
Sao anh ta không thuê được chứ!
ở cửa chính tiểu khu Gia Cảnh Thiên Thành, từ đằng xa đã thấy một chiếc xe màu đỏ đỗ ở cửa ra vào.
đằng xa, Lục Niệm thấy xe của bọn họ thì vội vàng xuống xe.
Cô gái mặc chiếc váy dài hở vai màu trắng gạo, tóc dài xõa trên vai, trang điểm ưu nhã tinh xảo.
Dưới chân đi một đôi giày cao gót màu trắng để lộ ra mắt cá chân mảnh mai.

Trời mưa to quá, em không yên tâm.
Lục Niệm nhìn anh chằm chằm, từ lúc anh xuất hiện đã không rời mắt đi được.

Đan Thần Huân mím môi, nói:
Em về đi.


Anh nói xong lại sải bước đi về phía trước.


Anh Huân, đã lâu chúng ta không gặp, hay cùng ăn một bữa cơm đi, bây giờ mới bảy rưỡi.
Lục Niệm đuổi theo, đi bên cạnh anh.

Đan Thần Huân liếc nhìn cô, thấy khuôn mặt cô đầy vẻ mong chờ, anh cau mày nhưng cuối cùng vẫn đồng ý.

Lục Niệm lái xe, hai người đến một nhà hàng kiểu Pháp ở gần đó.

Nhà hàng này là một chuỗi hội sở cao cấp, thực hiện chế độ hội viên, những vị khách bình thường phải đặt chỗ trước ba ngày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.