• 5,655

Chương 163


Đi theo Đan Thần Huân nhiều năm như vậy, trong ấn tượng của anh ta, sếp không thân thiết với phụ nữ, đồn cảnh sát ngầm gọi anh là
nam thần 8hệ cấm dục
.

Đột nhiên quan tâm một cô gái như thế khiển Hạ Bân hơi không quen.

Anh ta chờ mong, tò mò, sếp và pháp y Tô sẽ3 cọ xát ra tia lửa gì... (2)
Tiết Linh Âm dừng bước nhìn ra cửa, cau mày khó chịu đi tới giúp.
Đi xe từ Thành Nam đến thủ đô mất khoảng một tiếng, Tô Cẩn đạp xe tròn hai tiếng.
Đến cửa lớn Tổng cục cảnh sát, cô giẫm một chân lên mặt đất để dừng lại.
Trong văn phòng ở bên ngoài, lão Dương và Hạ Bân đang nhập tài liệu vào máy tính, Tiết Linh Âm đang viết báo cáo.
Sếp, anh muốn lấy cà phê sao?
Cô lập tức đứng dậy hỏi.
Người đàn ông đi thẳng ra cửa, Tiết Linh Âm muốn đi theo lại bị Hạ Bân gọi.

Linh m, năm nét trong chữ này phải gõ thế nào?

Tám giờ năm mươi, thỉnh thoảng Đan Thần Huân lại nhìn đồng hồ, gần như mỗi phút lại nhìn một lần.
Chín giờ, Tô Cẩn vẫn chưa đến.
Đợi thêm mười phút nữa, người đàn ông đứng dậy rời khỏi văn phòng.
Có đôi khi anh ta rất hâm mộ sếp, có nhiều cô gái yêu thích như vậy, một người kiêu ngạo như Tiết Linh Âm cũng không thể chống lại sức hấp dẫn của sếp.
Không giống anh ta, cũng đẹp trai nhưng không có bạn gái.
Hạ Bân lắc đầu thở dài, chậc chậc, đúng là ở bên cạnh nam thần sẽ vô tình làm giảm đi sức hấp dẫn của bản thân.
Vừa rồi cửa chỉ khép hờ, cô đã nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ.
Trên mặt Tiết Linh Âm lộ rõ vẻ tức giận, lạnh lùng nhìn anh ta rồi đi ra ngoài.
Hạ Bân sờ gáy, không hiểu chọc giận cô lúc nào.
Suy nghĩ lại, hình như từ khi biết pháp y Tô gia nhập vào Tổ cảnh sát hình sự đặc biệt, cô ấy đã không vui.
Cũng đúng, Tiết Linh Âm không thích pháp y Tô mà!
Hạ Bận biết cô ấy không thích bất kỳ cô gái nào đến gần sếp.

Sếp, để tôi đi xem pháp y Tô đã đến chưa.
Hạ Bân hớn hở trông như thuận miệng nói vậy, nhưng thật ra9 là đang cố ý, còn không quên quan sát phản ứng của người đàn ông.
Đan Thần Huân không có biểu cảm gì, lạnh lùng khẽ mằng:
Cút!
<6br>
Đừng tưởng anh không biết trong lòng anh ta đang suy nghĩ gì, thằng nhãi này da ngày càng dày, thích ăn đòn lắm rồi.

Ok, cú5t ngay!
Hạ Bân cười đùa hớn hở đi ra ngoài, vừa đi ra đã thấy Tiết Linh Âm đứng ở bên ngoài.
Đến tối trong tòa nhà Tổng cục cảnh sát vẫn đèn đuốc sáng trưng, mỗi tầng đều sáng đèn, xung quanh quảng trường phía trước tòa nhà còn bật đèn đường.

Ánh đèn phản chiếu lên cột cờ sáng long lanh, nhìn lướt qua bốn lá cờ sẽ thấy tòa nhà rộng rãi nguy nga, vô cùng trang nghiêm.

Cô không quen với ánh sáng kiểu này nên kéo mũ và khẩu trang kín hơn, cúi đầu đạp xe vào bên trong.


Mời có trình giấy chứng nhận.
Bảo vệ đứng ở cửa chính đưa tay ra cản cô. Thấy sắp đến gần ông ta, Tô Cẩn đột nhiên quay đầu xe đạp về đường cũ.

Bảo vệ nghi ngờ nhìn cô, chiếc áo khoác rộng rãi màu cà phê, trên đầu đội mũ lưỡi trai, hai phần ba khuôn mặt bị khẩu trang che kín.

Tuy không nhìn thấy mặt nhưng vẫn có thể nhận ra đây là một cô gái.

Cô gái này che chắn kỹ càng, ăn mặc kỳ quái, hành động rất khác thường, trong chớp mắt bảo vệ trở nên cảnh giác hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.