Chương 216: Đừng mang theo tình cảm cá nh n
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 747 chữ
- 2022-02-06 10:49:45
Để giết em trai mình, cô thật sự đã lên kế hoạch rất lâu.
Hạ Bân lắc đầu, một cô gái xinh đẹp đến thế mà lòng dạ lại nh8ư rắn rết, vô cùng ác độc.
Ha ha, tôi nên ra tay từ lâu rồi chứ không phải chờ đến bây giờ, để nó được sống tho3ải mái như vậy!
Ánh mắt Tạ Húc Mỹ đầy căm hận khiến khuôn mặt cô ta trở nên dữ tợn đáng sợ.
Đan Thần Huân thu lại suy nghĩ, nhìn sang bên cạnh nói:
Giam cô ta lại trước đã.
Anh đứng dậy, nặng nề rời khỏi phòng thẩm vấn... Nghe nói đã bắt được hung thủ, Tiết Linh Âm và Lý Bạch lập tức quay về, mọi người muốn chúc mừng vụ án đầu tiên được phá sau khi thành lập tổ, đều đề nghị đội trưởng chiêu đãi.
Đan Thần Huân cho bọn họ về nghỉ ngơi trước, chờ sau khi hoàn tất vụ án sẽ mời bọn họ đi ăn cơm.
Người đàn ông không nói gì mà rời khỏi văn phòng trước, Viên Khá vội vàng cầm túi đi theo ra ngoài.
Đan Thần Huân tự lái xe đưa Viên Khả về.
Trên đường đi, trong xe rất yên tĩnh, tinh thần Viên Khả sa sút, có vẻ mất tập trung.
Lý Bạch không yên tâm lắm, vốn định đưa cô về nhà, Đan Thần Huân lại bảo anh ta cứ về trước.
Đi thôi, tôi đưa cô về.
Đan Thần Huân gõ bàn nói.
Viên Khả tỉnh táo lại, đứng lên:
Sếp, không cần làm phiền anh đâu, tôi có thể tự lái xe.
Thức suốt mấy đêm, cuối cùng đã có thể về nhà, trong lòng mọi người rất vui.
Chỉ có mỗi Viên Khả, từ sau khi rời khỏi phòng thẩm vấn vẫn ngồi trước bàn làm việc, ngơ ngác nhìn chằm chằm bản lời khai trong tay.
Trước khi mọi người ra về còn an ủi cô mấy câu, cô mỉm cười nhưng nụ cười rất gượng gạo.
Đan Thần Huân nghe vậy thì đồng tử co lại, trước mắt hiện ra tình cảnh khi Tô Cẩn rơi xuống sông. Lúc đó cô không hề giãy giụa, như muốn vứt bỏ bản thân.
Có phải trong lòng cô cũng có cảm nhận giống thể không? Cảm thấy sống rất mệt mỏi? Rốt cuộc cô đã gặp chuyện gì?
Sếp?
Hạ Bân gọi một câu nhưng Đan Thần Huân vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình:
Sếp!
Sếp lại mất tập trung? Hạ Bân lại gọi lần nữa:
Sếp?
Đan Thần Hu9ân im lặng nhìn cô ta, mãi lâu sau mới nói:
Vì sao lại lựa chọn nhà hàng? Nếu cô muốn tránh bị nghi ngờ, có thể vứt xác6 ở bên ngoài...
Tôi muốn nhà họ Tạ không được yên bình! Có người chết trong nhà hàng, tôi xem sau này họ còn l5àm ăn thế nào!
Tạ Húc Mỹ cười lạnh:
Tôi đã giết người thì không muốn trốn nữa, bây giờ tôi nhận tội, cũng không quan tâm sống hay chết gì nữa, dù sao tôi cũng không muốn sống! Sống quá mệt mỏi rồi!
Cô ta cảm thấy cuộc sống quá đau khổ và giày vò, sống không có ý nghĩa gì cả...
Còn đang suy nghĩ về vụ án Tạ Húc Mỹ à?
Người đàn ông nói.
Vâng.
Viên Khả nhìn ghế lái:
Sếp, tôi vẫn không hiểu vì sao lại là cô ấy.
Có chỗ nào không hiểu?
Cũng không hẳn không hiểu, là không nghĩ rằng cô ấy là hung thủ!
Càng nghĩ càng khó chịu, Viên Khả nhìn ra ngoài cửa sổ.
Năm giờ chiều, trên đường nhộn nhịp tấp nập, có thể thấy những cô gái đẹp ăn mặc trang điểm lộng lẫy ở khắp mọi nơi trên đường phố ngày hè.
Viên Khả nhớ lại ngày này năm ngoái cô và A Mỹ cũng đến đây dạo phố, mua quần áo, ăn cơm, xem phim, chiều hôm đó rất vui.
Bây giờ Tạ Húc Mỹ đã trở thành tội phạm giết người, cô lại còn tự tay bắt cô ấy!
Đan Thần Huân nghiêm nghị nói:
Muốn trở thành một người cảnh sát đủ tiêu chuẩn, nhất định phải phân biệt rõ công và tư, đừng mang theo tình cảm cá nhân, chỉ cần cô ta phạm pháp thì phải đối xử công bằng, dù đối phương là người thân thiết nhất trên đời.
... Tôi biết.
Viên Khủ gật đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.