Chương 220: Hai người bọn họ... có hy vọng
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 657 chữ
- 2022-02-06 10:50:08
Dù Đan Thần Huân có phản ứng nhanh hơn thì cũng không kịp ngồi xa ra.
Sếp...
Hạ Bân ngơ ngác đứng ở cạnh cửa...8
Khoảng cách giữa bọn họ.
Không dị ứng với anh?
Cuối cùng Hạ Bân đã nói năng lưu loát hơn, anh ta lao về phía trước mấy bước, nhớ đến chuyện không thể đứng quá gần lại dừng bước.
Tô Cần quay sang nhìn anh ta, lúc này cằm cảnh sát Hạ đã sắp rơi xuống đất rồi.
Vì sao?
Hạ Bân rất tò mò, rất muốn biết rõ nguyên nhân.
Đan Thần Huân không nói gì, anh cũng muốn biết vì sao.
Hai người đồng thời nhìn về phía Tô Cẩn, cô gái chậm rãi uống cà phê, một lúc lâu sau mới đặt cốc xuống.
Bởi vì trong ý thức của tôi, anh ta là người chết.
Nói xong lại cúi đầu xem tài liệu. Hạ Bân ngạc nhiên nhìn Đan Thần Huân, trong chốc lát không hiểu ý của pháp y Tô.
Nửa mét, cùng lắm là nửa mét! Sếp dám đến gần pháp y Tô như thế!
Sếp,3 pháp y Tô, anh... Hai người...
Anh ta ngạc nhiên đến mức nói không ra lời:
Pháp y Tô, không phải cô bị dị ứng với đàn9 ông sao?
Sao sếp có thể ngồi gần cô đến thế? Đan Thần Huân đặt cốc xuống đứng dậy, ra hiệu anh ta đóng cửa.
Hạ Bân vô thức đóng cửa kỹ càng, dựa vào cánh cửa ngây ngốc nhìn.
Như cậu đã thấy, cô ấy không bị dị ứng với tôi.5
Đan Thần Huân lại đến gần một bước nữa, chỉ cách Tô Cẩn 20-30cm.
Không... với anh.
Hạ Bân không nói được một câu đầy đủ. Đan Thần Huân gật đầu, nhếch môi.
Đan Thần Huân không tức giận, anh lại ngồi xuống ghế.
Sếp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hạ Bân đi đến đối diện bàn làm việc, vẫn giữ khoảng cách an toàn, khẽ hỏi.
Không nên hỏi thì đừng hỏi.
Đan Thần Huân lạnh lùng nhìn anh ta. đồ.
Hạ Bân gật đầu, anh ta nhìn qua nhìn lại đánh giá hai người, chẳng mấy chốc trên mặt đã lộ rõ vẻ mờ ám.
Ừ... Vốn dĩ lão đại đã có ý với pháp y Tô, bây giờ pháp y Tô chỉ không dị ứng với một mình lão đại thì lại càng hấp dẫn hơn!
Tại sao cậu lại quay về?
Đan Thần Huân đột nhiên ngước mắt, Hạ Bân vội giấu đi nụ cười.
Tôi đột nhiên cảm thấy lời khai của Tạ Húc Mỹ có điểm kỳ lạ!
Hạ Bân khôi phục vẻ mặt nghiêm túc.
Kỳ lạ thế nào?
Vì sao cô ta không nhắc đến việc quả bóng sắt và đất đỏ, dù chúng ta không hỏi thì cũng phải nói chứ. Trừ khi...
Đôi mắt anh ta sáng ngời:
Trừ khi cô ta không biết vì sao những thứ này lại để ở đó! Sếp, có khi nào cô ta là đồng phạm? Còn có một hung thủ khác!
Có tiến bộ.
Đan Thần Huân vui mừng, Hạ Bân là cấp dưới mà anh coi trọng nhất, xem ra không phí công dạy bảo,
Thì ra anh biết à?
Hạ Bân gãi đầu.
Sếp đúng là sếp, không có gì lừa được anh.
Vì vậy anh và pháp y Tô ngồi đây nghiên cứu vụ án?
Anh ta nhìn tài liệu trên bàn.
Không thì sao?
Tôi còn tưởng.
Hạ Bân cười gượng hai tiếng để che giấu, nào dám nói tưởng bọn họ đang hẹn hò. Đan Thần Huân lạnh lùng nhìn lướt qua như đã đoán được anh ta đang suy nghĩ điều gì, lập tức nghiêm mặt nói:
Liên quan đến việc pháp y Tô không dị ứng với tôi.
Tôi hiểu, tôi tuyệt đối không nói cho bất kỳ ai!
Hạ Bân thông minh, nhanh chóng đảm bảo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.