• 5,655

Chương 223: Trong nhà cậu chủ có một cô gái (1)


Ghế sofa màu đen bằng da thật, tường màu xám, bàn ăn, ngăn tủ, rèm cửa có ba màu chủ đạo là đen, trắng, xám, đường cong lạnh lẽo cứng rắn tươ8ng tự với tính cách của chủ nhà.


Không cần cởi giày, cứ ngồi tự nhiên đi.
Đan Thần Huân đi đến ban công kéo hết rèm cửa lại, che c3hắn cực kỳ kín kẽ không để lọt một tia sáng.

Cậu...
Người xuất hiện ở cửa không phải Đan Thần Huân mà là một người đàn ông trung niên. Người đàn ông trung niên mặc áo Tôn Trung Sơn màu đen, trong tay cầm một bình giữ nhiệt, người đó là Ấn Văn Lương. Lúc quản gia Ấn mở cửa, thấy trong phòng sáng đèn là biết có người ở nhà, vừa muốn gọi
cậu chủ
đã thấy một bóng dáng gầy gò ngồi trên ghế sofa. Ông ta hơi ngạc nhiên, cẩn thận nhìn lại mới phát hiện ra đó là một cô gái! Cô... gái? Vậy còn được! Trong nhà cậu chủ có một cô gái! Một cô gái! Cô gái đó! Thật thần kỳ!
Đôi mắt Ấn Văn Lương sáng ngời, ông ta vội đi vào:
Xin hỏi cô là...

Đội trưởng tổ trọng án lại thích đọc sách, chẳng trách cái gì cũng hiểu, nhiều lần phá được những vụ án kỳ lạ.
Tô Cẩn chọn một quyển tài liệu vụ án, ngồi trên ghế sofa đọc.
Trong nhà bếp được dọn dẹp rất sạch sẽ, tủ bát không dính một hạt bụi, trong tủ lạnh có đầy đủ nguyên liệu nấu ăn nhưng không có thứ cô muốn ăn.
Tô Cần nhớ ra họ Đan không ăn bò bít tết, vì vậy không cần tìm nữa.
Tô Cẩn ôm tay, hai khuỷu tay chống trên đầu gối, mũi chân nâng lên rồi hạ xuống đất, cô không ngừng lặp đi lặp lại động tác này.
Trong phòng khách yên tĩnh, chỉ có tiếng chân đạp xuống đất bịch bịch không ngừng vang lên...
Trong sách là những trường hợp vụ án có thật, những quyển sách này không được bán trên thị trường, chắc là sách nội bộ cảnh sát.
Xem một lúc lâu, cô cảm thấy hơi đói, thể là vào nhà bếp.
Sách được phân loại thành từng hàng vừa nhìn đã hiểu ngay, có lịch sử, khoa học, quân sự, tài liệu vụ án, còn có cả những tác phẩm văn cổ.
Trong tủ có khoảng ba bốn trăm quyển sách, quyển nào cũng rất dày, hơn nữa đã được đọc rất nhiều lần nên hơi cũ.
Sau khi trong phòng tối lại, thần kinh căng thẳng của Tô Cần mới thoáng thả lỏng, cô kh9ông động đậy, vẫn đứng yên ở cửa ra vào,
Người đàn ông bật một chiếc đèn tường, ánh đèn màu trắng nhạt nhẹ nhàng không chói mắt, vừa6 đủ để thấy mỗi một góc trong phòng.
Nếu cảm thấy không thoải mái thì cô nghỉ ngơi luôn trên ghế sofa, tối nay tôi sẽ đưa cô về thay quần á5o. Bây giờ tôi đi ra ngoài một lát, sẽ về nhanh thôi.
Đan Thần Huân dặn dò rồi lập tức mở cửa đi ra ngoài. Người đàn ông vừa đi, trong phòng đã yên tĩnh lại. Tô Cẩn nhìn quanh phòng khách, thấy hoàn cảnh xa lạ, trong không khí như còn lưu lại mùi hương trên cơ thể người đàn ông, cô đi đến trước ghế sofa tìm chỗ ngồi xuống.
Cô rót một cốc nước đá, lại ngồi về ghế sofa đọc sách...

Tích tích tích...
Vừa mở sang một tờ, cửa đã vang lên tiếng nhập mật mã. Tô Cần nhìn về phía cửa, tưởng người đàn ông kia đã trở về...
Vài phút sau, dường như đã quen hơn, Tô Cẩn mới thả lỏng cơ thể.
Cô đi đến trước ngăn tủ đối diện ghế sofa, thấy trong đó có rất nhiều sách.
Thấy ông ta tới gần, Tô Cân đứng bật dậy, vô thức lùi lại mấy bước:
Ông đừng đến đây!
Quản gia Ấn ngạc nhiên dừng bước, thấy vẻ hoảng sợ trong mắt cô gái thì không hiểu tình huống này là sao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.