Chương 225: Mười năm sau vẫn còn độc th n
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 608 chữ
- 2022-02-06 10:49:59
Cô ngẩng đầu thấy người đàn ông đang cầm điện thoại, avatar toàn màu đen đó là nick Wechat của anh.
Ngay lập tức, người đàn ông gửi một ti8n nhắn cho cô, nội dung là tài khoản và mật mã Wechat.
Không còn vẻ lạnh lùng ngày thường, không còn cảm giác xa cách, không còn một lớp gai nhọn làm vũ khí, vẻ sắc bén trên gương mặt cũng biến mất, lúc này cô rất phù hợp với tuổi thật của mình, như một cô gái không hiểu chuyện đời.
Điềm đạm, yên tĩnh và dịu dàng, dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn cần được người khác bảo vệ.
Có chuyện gì thế ạ?
Anh đi ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại.
Bà Đan nhìn thoáng qua khe cửa, nhưng trong phòng quá tồi nên không thể thấy gì.
Bạn gái con ở bên trong à?
Bà Đan không nên được tâm trạng sung sướng.
Tài khoản là số điện thoại của cô, mật mã là sáu số cuối trong số điện thoại, cô 3muốn sửa lại cũng được.
Anh nhắc nhở.
Tô Cẩn im lặng cất điện thoại, tiếp tục đọc sách. Một lát sau, cô đột nhiên nói:
Vừa nãy có một n9gười đến đây, ông ta nói là chú anh.
Tiếng chuông cửa đột ngột cắt ngang suy nghĩ người đàn ông, anh vội nhìn Tô Cẩn, thấy cô không tỉnh lại mới bước nhanh ra cửa. Trước khi người đến ấn chuông cửa lần hai, anh đã mở cửa ra.
Đan Thần Huân đã đoán được người đến là ai, đúng như dự đoán, quản gia Ấn và bà Đan.
Chủ?
Đan Thần Huân cau mày, lập tức đoán được là ai.
Anh đứng dậy đi đến cửa đổi mật mã..6.
Người đàn ông cong môi, trên mặt đầy ý cười, ý cười lan sâu vào trong mắt, dịu dàng như muốn tan ra...
Leng keng...
Người đàn ông đưa tay ra, ngón tay thon dài chạm vào vầng trán của cô, cảm giác mềm mại non mịn trên đầu ngón tay như một dòng điện chạy dọc theo ngón tay vào sâu trong lòng.
Đầu ngón tay hơi run lên, anh đưa ngón tay sang chỗ khác, mãi sau mới chạm vào trán cô.
Đan Thần Huân cầm chân đến đắp cho cô, thuận tay tháo khẩu trang đang đeo ở dưới cằm xuống, sau đó ngồi trên ghế sofa bên cạnh.
Anh hơi cúi người chống khuỷu tay lên đầu gối, cúi đầu nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô.
Anh vén tóc mái trên trán cô gái ra, động tác cực kỳ nhẹ nhàng, chỉ sợ quá mạnh tay sẽ làm cô bị đau.
Tô Cẩn ngủ rất sâu gần như không nhúc nhích, ngoan ngoãn như một con thỏ nhỏ.
Trong vòng hai tiếng, Tô Cần đọc hết năm quyển sách, trong lúc đó Đan Thần Huân không làm phiền cô, đi vào phòng sách nghiên cứu vụ án.5 Lúc chín giờ anh đi ra ngoài, thấy cô gái đã nằm ngủ trên ghế sofa rồi.
Không sớm cũng không muộn, đúng chín giờ là đi ngủ, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô gái này rất quy củ.
Lúc quản gia Ấn thông báo cho bà biết, bà đang ở thẩm mỹ viện với mấy bà chủ nhà giàu, nếu không phải mới làm mặt được một nửa, bà đã chạy đến từ lâu rồi.
Không có ai hết.
Khuôn mặt điển trai của Đan Thần Huân rất bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua vị quản gia già khiến ông ta cảm thấy ớn lạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.