Chương 226: Ai là hung thủ? (1)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 682 chữ
- 2022-02-06 10:49:58
Ấn Văn Lương phản ứng nhanh, ông ta cười nói:
Bà chủ, ý cậu chủ là đừng dọa con gái nhà người ta, nếu cô ấy chạy mất thì c8ậu chủ lại phải độc thân rồi! Đúng không? Ý của cậu chủ là thế nhỉ?
Vị quản gia già nháy mắt mấy cái với Đan Thần3 Huân với vẻ mặt mờ ám.
Người đàn ông đưa tay ngắt lời cô, anh nói với Hứa Anh:
Bà không nói, chúng tôi cũng tìm được ông ta.
Nói xong, người đàn ông đi ra ngoài.
Bà Đan không muốn nhưng lại không thể làm gì, đành p5hải rời đi.
Chờ bọn họ vào thang máy, Đan Thần Huân mới đóng cửa...
Hứa Anh ngạc nhiên, mí mắt cụp xuống run rẩy, nước mắt càng tuôn rơi nhiều hơn.
Bà ta vẫn không nói câu nào, nước mắt tuôn rơi như suối...
Sau khi được y tá cho uống thuốc, bà ta dựa vào đầu giường khóc nức nở.
Hạ Bân, Viên Khá và Tiết Linh Âm đều ở trong phòng bệnh, dù bọn họ hỏi thế nào, Hứa Anh cũng không nói một câu.
Tạ Ái Dân chạy ra khỏi bệnh viện, đến nay vẫn không tìm thấy.
Đan Thần Huân vội vàng đi ra ngoài, lúc anh đến bệnh viện Nhân Ái, bà Tạ đã tỉnh lại.
Tiết Linh Âm vừa muốn lên tiếng, lúc này điện thoại Đan Thần Huân kêu lên, anh nghe máy, không biết người ở đầu bên kia nói gì lại khiến sắc mặt anh u ám.
Tìm ra Tạ Ái Dân rồi...
Anh cất điện thoại, nặng nề bước về phía thang máy.
Bà Tạ, rốt cuộc bà có biết ông Tạ đã đi đâu không?
Tiết Linh Âm là người nóng tính, đã sắp mất kiên nhẫn.
Lúc Đan Thần Huân bước vào phòng bệnh nghe được câu này, anh nói:
Tạ Húc Mỹ không phải hung thủ.
Sếp, anh đến rồi à?
Viên Khả và Hạ Bân lùi lại để anh đi vào. Đan Thần Huân đi đến cạnh giường nhìn bà ta:
Tạ Ái Dân đang ở đâu?
Hứa Anh không nói câu nào, chỉ lau nước mắt.
Sếp, Tạ Húc Mỹ đã thừa nhận mình giết người, vì sao anh.
Tiết Linh Âm không hiểu.
Người đàn ông đi đến trước sofa, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô gái, hình như cô đang gặp ác mộng, hàng lông mày cau hết lại.
Anh cúi người, đầu ngón tay vuốt ve hàng lông mày của cô, sau một lúc lâu thấy cô đã giãn hàng lông mày, lại bình tĩnh như mọi khi.
Không tiễn.
Đan Thần Huân đi vào nhà.
A Huân, dành thời gian dẫn về nhà cho mẹ 9gặp.
Bà Đan giữ cửa, mắt liếc vào bên trong, nhưng dáng người cao lớn của con trai bà đã che khuất khe cửa.
Mẹ đi đường 6cẩn thận.
Đan Thần Huân vẫy tay ra hiệu bọn họ đi nhanh lên.
Ba tổ viên cũng rời khỏi phòng bệnh, đi ra hành lang, Viên Khả hỏi:
Sếp, anh nghi ngờ Tạ Húc Mỹ cung cấp khẩu cung giả sao? Cô ấy không phải hung thủ? Chẳng lẽ..
Cô nhìn về phía Hạ Bân:
Hung thủ là Tạ Ái Dân? Ông ta sợ tội bỏ chạy!
Vẻ mặt Hạ Bân nghiêm túc, không nói gì.
Nghe thấy tiếng hít thở của cô dần đều đặn, người đàn ông đứng thẳng người, cứ thể đứng trước ghế sofa một lúc lâu.
Buổi trưa, Hạ Bân bảo cho Đan Thần Huân biết bên bệnh viện đã xảy ra chuyện, bà Tạ biết tin Tạ Húc Mỹ giết con trai mình đã ngất đi ngay tại chỗ.
Ba người đi theo sau.
Tạ Ải Dân bị bắt lại ở quặng mỏ ngoại ô, ông ta cầm dao chém ông chủ quặng mỏ bị thương, công nhân quặng mỏ khống chế ông ta rồi báo cảnh sát.
Cũng may nhát dao kia không sâu, chỉ làm cánh tay chảy rất nhiều máu, người bị thương lập tức được đưa đến bệnh viện chữa trị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.