Chương 227: Ai là hung thủ? (2)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 625 chữ
- 2022-02-06 10:49:56
Đan Thần Huấn lật xem lời khai của ông ta và Tạ Húc Mỹ, lạnh lùng cười.
Tôi đoán vợ ông đã ngoại tình, phải không? Người đó là ô8ng chủ quặng mỏ với Trung?
Tạ Ái Dân ngẩng đầu, cả người run lên vì giận, hai tay ông ta siết chặt, rõ ràng đã bị đoán trúng.
H3ạ Bân cũng rất ngạc nhiên, tò mò sao sếp lại biết được.
Trước đây chúng tôi đến quặng mỏ điều tra, ông chủ Đới liên tục nhắc đế9n công ty quảng cáo Tấn Sang, trông thì vô ý nhưng bây giờ suy nghĩ mới thấy đó là cố ý. Ông ta cố ý để cảnh sát điều tra Tạ Húc Mỹ, thậ6m chí nghi ngờ cô ta là hung thủ! Ông ta làm vậy chắc chắn có nguyên nhân. Còn ông...
Đan Thần Huân dừng lại một lát, đôi mắt đ5en sắc bén:
Sau khi ông biết con gái là hung thủ thì lập tức đi chém Đới Trung, hiển nhiên hai người đã quen biết từ trước!
Rốt cuộc vì sao lại quen, có lẽ chỉ hai người mới biết.
Đan Thần Huân đã xem lời khai và sắp xếp lại manh mối. Tạ Húc Mỹ không phải là con gái ruột của Tạ Ải Dân, nhìn từ lời khai của Tạ Húc Mỹ, ông ta không hề yêu thương cô.
Tạ Ái Dân sẽ không đi chém Đới Trung VÌ Tạ Húc Mỹ, có lẽ chỉ vì khúc mắc tình cảm.
Sáng hôm nay tôi đã liên hệ với người trong câu lạc bộ rắn, bọn họ gửi cho tôi một bảng danh sách hội viên câu lạc bộ trong gần hai mươi năm.
Sáng nay Đan Thần Huân đã ngồi trong phòng sách nghiên cứu bảng danh sách này.
Trong danh sách, ngoại trừ ông Tạ còn có hai cái tên quen thuộc... Hứa Anh và Đới Trung, có nghĩa là ba người các ông đã quen biết từ trước. Đới Trung là ông chủ quặng mỏ, có thể dễ dàng lấy được đất đỏ. Tôi đoán không phải Tạ Húc Mỹ lấy đất, mà là...
Là tôi! Là tội giết! Là một mình tôi làm! Không liên quan đến những người khác! Là tôi!
Tạ Ái Dân gào thét, đau đớn nói:
Vì Tiểu Khang không phải con trai tôi! Nó là con hoang của Đới Trung! Tôi hận! Vì vậy mới giết nó!
Tạ Húc Khang không phải con ông?
Hạ Bân cảm thấy bất ngờ, đầu tiên Tạ Húc Mỹ không phải con cháu nhà họ Tạ, bây giờ Tạ Húc Khang cũng không phải con ông ta. Nhà họ Tạ này... che giấu rất nhiều bí mật.
Tạ Ái Dân đập bàn thật mạnh, đôi mắt đỏ hồng:
Nó không phải con trai tôi, nó là con riêng của vợ tôi với Đới Trung!
Nếu ông giết người, vì sao Tạ Húc Mỹ lại thừa nhận mình là hung thủ?
Hạ Bán ép hỏi. Tạ Ái Dân lập tức im lặng, ông ta cúi đầu:
Nó là đứa bé ngoan, chắc chắn muốn nhận tội thay tối... Cảnh sát, là tội giết! Là tôi!
Không! Không phải ông ấy!
cửa phòng thẩm vấn đột nhiên mở ra, Hứa Anh được một nữ cảnh sát đỡ đứng ở cửa ra vào. Đôi mắt bà ta sưng đỏ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Bà ta buông tay nữ cảnh sát ra, lảo đảo đi từng bước về phía trước, gằn từng chữ một:
Tôi mới là hung thủ!
Hạ Bân và nhóm tổ viên trong phòng quan sát đều ngơ ngác, chỉ có Đan Thần Huân là không hề ngạc nhiên, cũng chẳng suy nghĩ gì.
Bà xã...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.