Chương 270: Vụ án bộ xương (15)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 650 chữ
- 2022-02-06 10:51:06
Bà ta che ngực, lúc nghĩ đến chuyện này vẫn còn thấy sợ hãi.
Bảo vệ kia có phải là Hạ Kiến Quân không?
Ánh mắt Đan Th8ần Huân sắc bén.
Cậu nói vậy, hình như cũng có một chút...
Dương Lệ suy nghĩ:
Anh ta rất ân cần với Tiểu Quyên, trước kia tôi không nghĩ nhiều, dù sao bọn họ chênh lệch gần hai mươi tuổi, bây giờ nghĩ lại hình như cũng hơi khác thường.
Hạ Kiến Quân luôn mời nhân viên trong ngân hàng ăn cơm, uống nước, đặc biệt thích gọi trà sữa, bây giờ nghĩ lại mới nhớ Đỗ Quyên rất thích uống trà sữa, không phải gọi cho cô ấy chứ? Mời những người kia chỉ là để che giấu?
Bà từng thấy sợi dây chuyền này chưa?
Đan Thần Huân lấy tủi vật chứng ra. Dương Lệ nhìn thật kỹ, cau mày nói:
Khá quen, hình như đã thấy ở đâu đó. Tôi không nhớ rõ nữa.
Có thể là của Đỗ Quyên.
Hạ Bân nhắc nhở bà ta.
Đan Thần Huân đút tay vào túi, nặng nề bước xuống bậc thang, sau khi lên xe mới nói:
Về cục trước.
Sau khi về Tổng cục, Đan Thần Huân triệu tập tổ viên, căn cứ vào địa chỉ và tên người nhà trong sổ hộ khẩu của Hạ Kiến Quân để phân chia nhiệm vụ, chia ra điều tra,
ồ, đúng rồi, hình như cô ấy có một sợi dây chuyền! Nhưng tôi chỉ thấy cô ấy đeo đúng một lần!
Cuối cùng bà ta đã nhớ ra:
Lúc ấy tôi còn trêu cô ấy, nói sợi dây chuyền này hơi già, không thích hợp với mấy cô gái trẻ dưới 30...
Hạ Bản ghi chép lại, hỏi:
Bà có chắc chắn không?
Không nghe thấy tin đồn về bọn họ trong nhóm nhân viên sao?
Dương Lệ nhìn Đan Thần5 Huân, lập tức đoán được:
Cậu cảnh sát, ý cậu là bọn họ có tình cảm riêng sao?
Không có à?
Hạ Bân hỏi lại:
Bà suy nghĩ kỹ xem, hành động ngày thường của hai người họ..
Viên Khả phụ trách bố mẹ Hạ Kiển Quân, cô và Tiết Linh Âm cùng một tổ.
Bố mẹ Hạ Kiến quân ở trong một tiểu khu kiểu cũ ở phía Tây thành phố, hỏi thăm mới biết đã hai năm rồi Hạ Kiển Quân không liên hệ với người nhà.
Việc bây giờ là phải tìm được Hạ Kiến Quân đã.
Để thành rộng lớn như vậy, hơi khó giải quyết đó.
Quan trọng là không có manh mối.
Nửa tiếng sau, hai người rời khỏi ngân hàng.
Sếp, dây chuyền là của Đỗ Quyên, vậy tức là bộ xương kia là Đỗ Quyên?
Lúc vào thang máy, Hạ Bân nói.
Chưa chắc.
Trước khi có chứng cứ chính xác, Đan Thần Huân sẽ không dễ dàng đưa ra kết luận.
Tiếp theo phải làm thế nào?
Chắc chắn, phỉ thúy xanh thêm dây chuyền vàng, rất đắt tiền đấy.
Bà ta chắc chắn Đỗ Quyên từng đeo một sợi dây chuyền giống hệt.
Đan Thần Huân ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, anh không nói câu nào, Hạ Bân lại hỏi thêm một vài việc về Đỗ Quyên và Hạ Kiến Quân.
Đúng, đúng là lão Hạ. Cảnh sát, sao cậu lại biết?
Đan Thần Huân tiếp tục hỏi:
Ngày thường 3Hạ Kiến Quân có tiếp xúc với Đỗ Quyên không?
Hai người họ?
Bà ta lắc đầu:
Không hề tiếp xúc, nhưng Hạ Kiến Quân rất quan t9âm Đỗ Quyên, thường xuyên lấy đồ chuyển phát nhanh cho cô ấy. Lão Hạ là người cẩn thận nhiệt tình, thích giúp đỡ người khác, c6hắc cũng không có gì đặc biệt...
Hai ông bà đã lớn tuổi, không còn con cái nào khác nên cuộc sống khốn khổ vất vả, người gầy như que củi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.