• 5,657

Chương 306: Đuổi tôi đi?


Anh nhìn sang bên cạnh, một túi đồ ăn cho mèo 5kg đã thấy đáy.

Người đàn ông nghĩ mới được nửa tháng, con mèo nhỏ không ăn đ8ược nhiều như vậy, không phải là...
Mỗi lần cô cho nó ăn bao nhiêu thế?
Anh quay sang nhìn Tô Cẩn đang đi vào.

Cô gái nhì3n bé mèo con ốm yếu:
Gần đây không hay ở nhà nên đổ khoảng nửa túi cho nó...


Anh không về à?
Thấy anh không định đi, Tô Cần hỏi.

Bây giờ đi về phải tốn tận một tiếng, mượn ghế sofa của cô nghỉ ngơi một lát.
Nói xong, người đàn ông ngả người, nằm ngửa mặt trên ghế sofa.
Tô Cẩn đang định lên tiếng thì người đàn ông đã nhắm mắt lại, hình như anh rất mệt mỏi. Cuối cùng Tô Cẩn không nói gì nữa, ngồi xuống bàn ăn.
Thấy cô tỏ ra ngạc nhiên, người đàn ông lắc đầu đi dọn dẹp sạch sẽ đồ ăn cho mèo ở dưới đất, rồi lại cho bé mèo con uống nước.
Thật ra bé mèo con đã nôn ra hết, sau khi uống nước lại trở nên hoạt bát, không ngừng nhảy nhót tưng bừng, vui vẻ chạy theo sau người đàn ông.
Đan Thần Huân đi vào nhà bếp làm bò bít tết, bé mèo con ngồi xổm bên cạnh chân anh, ngửa đầu nhìn anh.

Nửa túi?
Đan Thần Huân cau mày:
Nửa túi 59kg! Cô muốn nó ăn vỡ bụng à?


Không phải ăn no rồi sẽ không ăn nữa à?
Lúc cô không ở nhà, vì tránh để nó đói bụng nên đã 6nghĩ ra cách này.
Nó là động vật, có vài động vật chỉ cần có đồ ăn sẽ không ngừng ăn.
Anh mỉm cười bất đắc dĩ, vỗ đầu bé mèo con,5 cuối cùng đã tìm ra nguyên nhân.
Tô Cẩn:
?

Chẳng biết bé mèo con đã bò lên người anh từ lúc nào, ghé vào ngực anh ngủ say sưa,
Anh xách nó lên nhẹ nhàng đặt trên thảm, sau đó ngồi dậy.
Anh nhẹ nhàng đi về phía bàn ăn, đứng bên cạnh cô gái, cô đọc sách rất tập trung, không hề nhận ra sự xuất hiện của anh.

Hôm nay mày không thể ăn thịt được.
Người đàn ông nhìn nó.
Dường như bé mèo con hiểu lời nói của anh, đôi mắt to ngập nước vô cùng tủi thân, tội nghiệp nắm rạp trên mặt đất. Đan Thần Huân làm bò bít tết xong, Tô Cẩn đã đi ra từ trong phòng ngủ, hai người ngồi đối diện nhau trên bàn ăn.
Cô ăn bò bít tết, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn anh, người đàn ông chỉ cầm một cốc cà phê đen.
Mấy ngày nay Đan Thần Huân không chợp mắt, khuôn mặt đã có vẻ mệt mỏi.
Anh đút một tay vào túi, một tay cầm cốc uống cà phê, động tác ưu nhã và cao quý.
Im lặng ăn cơm xong, người đàn ông dọn dẹp dao dĩa rồi ngồi xuống ghế sofa, bé mèo con nằm ngay bên cạnh chân anh, cọ đầu vào chân anh trông rất thân thiết.
Cô vừa đọc sách vừa uống cà phê, trong phòng khách vô cùng yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của người đàn ông.
Cô nhìn bóng dáng cao lớn kia, cô còn tưởng anh là Thần, không cần ngủ!
Tô Cẩn không có thói quen ngủ đêm, thế là ngồi đọc sách, người đàn ông tỉnh lại lúc hơn hai giờ sáng.
Đan Thần Huân đứng đó ngắm nhìn khuôn mặt cô một lúc lâu,

Có lẽ ánh mắt người đàn ông quá nóng bỏng khiến Tô Cẩn cảm nhận được, cô ngẩng đầu lên, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.

Đôi mắt người đàn ông sâu thẳm như mực, như một vòng xoáy muốn hút người ta vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.