Chương 305: Không giống phong cách của anh
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 641 chữ
- 2022-02-06 10:52:07
Người đàn ông đang xem tài liệu, không hề ngẩng đầu lên nói:
Phải người đến nhà Đỗ Quyên theo dõi, để ý từng hành động của n8gười nhà cô ta, có tình huống khác thường lập tức báo cáo.
Vâng, tôi sẽ đến đó.
Hạ Bân luôn là người tích cực nhấ3t, anh ta còn cảm thấy manh mối này rất quan trọng, tự phụ trách mới yên tâm được.
Cô ấy đi xe buýt sẽ thuận tiện hơn.
Người đàn ông không dừng xe lại, chạy lướt qua trạm chờ xe buýt.
Thật ra Tiết Linh Âm đã thấy xe anh từ xa, cô giả vờ không nhìn thấy nhưng trong lòng lại rất mong chờ, cho rằng người đàn ông chắc chắn sẽ dừng xe.
Cô muốn biết vì sao à?
Người đàn ông dừng xe trước đèn đỏ, anh đặt một tay trên vô lăng, hơi nghiêng người nhìn về phía cô.
Trên đường phố đèn đuốc sáng trưng, khuôn mặt người đàn ông vô cùng đẹp trai, khóe miệng cong lên có vẻ xấu xa đầy hấp dẫn.
Cô biết người đang ngồi trong xe là ai, đó là cô bác sĩ pháp y kia!
Đội trưởng Đạn thật sự để ý đến cô ta sao? Nhiều lần đưa cô ta về nhà như vậy, anh chưa từng chủ động với phụ nữ như thế!
Tổ viên t6ổ cảnh sát hình sự đặc biệt đã làm việc liên tục mấy ngày, hôm nay Lý Bạch và Viên Khả ở lại trực ban, những người khác đều 5về nhà nghỉ ngơi.
Sáng nay Tô Cẩn không hề ngủ, đến tôi cũng không cũng định về, Đan Thần Huân không đồng ý, yêu cầu cô phải về nhà.
Tiết Linh Âm càng nghĩ càng sợ, cả người cứng đờ, lúc này xe buýt đã vào bến nhưng cô lại không nhấc nổi chân, đứng ở đó thật lâu...
Trên xe, Tô Cẩn ngồi dựa vào cửa xe, từ góc độ này vừa hay thấy được tính chiếu hậu ở bên cạnh.
Cẩn thận.
Đan Thần Huân quan tâ9m.
Hạ Bân và Cao Sơn lập tức đến nhà Đỗ Quyên, ngồi canh chừng ở trên con phố đối diện tiểu khu...
Điều này không giống với phong cách của anh.
Giọng cô rất lạnh nhạt.
Hả? Sao lại nói vậy?
Tô Cẩn yên lặng một lúc mới nói:
Anh là một cấp trên quan tâm cấp dưới, theo lý thuyết sẽ không bỏ mặc cấp dưới ở ven đường.
Đưa Tiết Linh Âm về nhà cũng chỉ là việc tiện tay mà thôi, sao lại không dừng xe?
Thế nhưng chiếc xe chạy lướt qua rồi nhanh chóng rời đi.
Khuôn mặt cô lập tức trắng bệch, nhất là sau khi thấy một bóng dáng mơ hồ ở ghế sau, trái tim hoàn toàn rơi xuống vực sâu.
Tô Cẩn thấy rõ Tiết Linh Âm nhìn chằm chằm vào chiếc xe, cơ thể cứng đờ như tảng đá. Cô thu lại tầm mắt, thản nhiên nhìn lướt qua người đàn ông đang ngồi trên ghế lái.
Đúng lúc này, Đan Thần Huân thoáng nhìn qua kính chiếu hậu thấy cô đang nhìn chằm chằm vào mình, thế là nói:
Cô muốn nói gì?
Anh lái xe đưa cô về, trên đường rời khỏi đồn cảnh sát thấy Tiết Linh Âm đang chờ xe buýt.
Người đàn ông không chú ý đến, Tô Cẩn lại nhắc nhở anh:
Anh không đưa cô ấy về à?
Tô Cẩn nhìn anh:
Không muốn.
Đan Thần Huân bật cười, đôi mắt sáng như vì sao, anh ngồi ngay ngắn lại, mắt nhìn thẳng phía trước. Người đàn ông không nói tiếp nữa, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ vào tay lái.
Đèn xanh sáng lên, xe tiếp tục lăn bánh, một tiếng sau đã đến Thành Nam.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.