• 5,655

Chương 314: Khoảnh khắc sinh tử (1)



Pháp y Tô, chân của cô...
Viên Khả thấy chân Tô Cẩn đã bị đông lạnh đến đỏ bừng:
Cô giẫm xuống đất đi, tôi có thể chịu đựng một lúc.


8Tô Cẩn không đáp lại, vẫn đang quan sát xung quanh để tìm ra cách giải quyết.


Pháp y Tô!
Viên Khả nói:
Cô làm vậy sẽ hỏng chân đấy!
3
Đứng trên tảng băng một thời gian dài sẽ khiến thần kinh tế liệt, thậm chí tạo thành tổn thương vĩnh viễn.
Im miệng!
Tô Cẩn trợn mắt, V9iên Khả đang làm gián đoạn dòng suy nghĩ của cô. Viên Khả cắn môi ngoan ngoãn không nói lời nào, ngừng thở nhìn cô. Tô Cẩn cúi đầu nhìn tảng bă6ng ở dưới chân, tảng băng cao khoảng hơn 30cm, trong phòng oi bức kín gió, ít nhất phải lên đến 40 độ. Với nhiệt độ này, tảng băng dưới chân cô sẽ5 chảy hết trong khoảng hai đến ba tiếng, nói cách khác nếu không ai cứu các cô, bọn họ chỉ còn từng ấy thời gian.
Tiểu Viên, giữ tỉnh táo, chúng ta nhất định phải tiết kiệm thể lực, nghĩ cách tự cứu mình.

Nếu tảng băng chảy hết, Viên Khả sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Tự cứu thế nào?
Trong phòng không có thứ gì, tay các cô đã bị trói lại. Tô Cẩn im lặng quan sát dây thừng và trần nhà, muốn tự cứu thật sự không dễ dàng.
Trong lúc đang suy nghĩ, tảng đá dưới chân tan ra càng lúc càng trơn ướt.
Tô Cẩn cố hết sức đứng vững không để chân trượt xuống, cứ vậy nhất định phải dùng sức, chỉ một lát hai chân đã mỏi nhừ.
Hơn nữa, dần dân, lòng bàn chân cô đã dần mất cảm giác.
Tảng băng tan nhanh hơn dự đoán của Tô Cẩn, chưa đến mười lăm phút đã thấp hơn vài centimet, xung quanh toàn là vệt nước.
Dưới chân nhiều nước khiến Tô Cẩn không thể đứng vững, không ngừng trượt xuống, cô chỉ cần động đậy một chút xíu là sẽ khiến dây thừng bên Viên Khả căng hơn một phần.
Viên Khả nhón chân lên, cổ họng bị siết chặt, đôi mắt đầy tơ máu nhìn về phía đối diện.
Viên Khả trách mình quá bất cẩn, là một cảnh sát hình sự mà lại không có lòng cảnh giác, hơn nữa còn hại cả pháp y Tô!
Một tiếng...
Hai tiếng trôi qua, tảng băng đã tan mất một nửa, Tô Cẩn kiễng chân lên, không ngừng di chuyển mới có thể đứng ổn định không trượt xuống đất. Trên mặt cô đầy mồ hôi, tóc ướt sũng, hai chân công đến mức đỏ bừng, gần như chỉ máy móc di chuyển, đã không còn cảm giác gì nữa...
Pháp y Tô, tôi có thể chịu một lúc, cô nghỉ ngơi một lát đi.
Viên Khả kêu lên. Tô Cẩn không để ý, cô vẫn nhìn tảng băng, nhiều nhất là nửa tiếng nữa, dù có kiễng chân cũng không có tác dụng gì. Viên Khả...
Tô Cẩn ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm nghị, Viên Khả lại mỉm cười với cô.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Tô Cẩn đã sắp rơi vào tình trạng kiệt sức, đứng trên tảng băng đã không dễ dàng, hơn nữa còn phải kiễng chân, cô sắp đến cực hạn rồi...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.