Chương 315: Khoảnh khắc sinh tử (2)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 618 chữ
- 2022-02-06 10:52:19
Nếu không tại chúng mày, tao sẽ tiếp tục sống cuộc sống thoải mái của tao! Muốn trách thì phải trách chúng mày!
8Kiều An Na vô cùng tức giận, vừa rồi cô ta muốn rời khỏi Để Thành nhưng lúc lái xe đến trạm thu phí đường cao tốc ngoại ô3 phía Đông mới phát hiện đường đi đã bị phong tỏa, cảnh sát đang kiểm tra từng chiếc xe.
Lúc này tiếng còi cảnh sát đã đến gần, dường như đang quanh quẩn bên tai. Tô Cẩn nhìn chằm chằm cánh cửa, đôi mắt đỏ hồng, cô đã dùng hết phần sức lực cuối cùng, hoàn toàn dựa vào ý chí để chống đỡ. Không còn nhiều thời gian nữa.
Lúc này thời gian như dừng lại, Viên Khả cảm thấy mỗi giây đều là sự giày vò.
Cô ta nhìn thoáng qua tảng băng thì đoán bọn họ cũng không chịu được bao lâu, thế là rời đi ngay.
Cô ta vừa đi, Tô Cẩn đã cúi đầu xuống, thái dương ứa ra mồ hôi lạnh, chờ khi cảm giác đau đớn ở phần eo dịu đi, cô lại tiếp tục chống chọi với tảng băng.
Kiều An Na lại tiếp tục vung cây gậy lên..
Cô chỉ có thể làm được vậy thôi sao? Đỗ Quyên!
Động tác của Kiều An Na chợt khựng lại, cây gậy dùng cách người Tô Cẩn vài centimet.
Cái gì?
Viên Khả ngạc nhiên, nhìn bóng lưng Kiều An Na với vẻ sợ hãi:
Cô ta... cô ta là Đỗ Quyên?
Không còn cách nào khác,9 bọn họ đành phải quay về... Cô ta đi đến trước mặt Tô Cẩn, nở nụ cười lạnh bằng.
Tô Cẩn ngước mắt, rõ ràng đã 6sắp kiệt sức những ánh mắt vẫn bình tĩnh.
Cô là nội ứng trong vụ cướp ngân hàng ngày 7 tháng 12.
Giọng Tô Cẩn 5đã khàn đặc.
Đúng là thông minh, chỉ tìm được ít manh mối mà cũng phát hiện ra được!
Kiều An Na cười to:
Ha ha, nhưng thông minh đến mức nào thì vẫn rơi vào tay tao!
Ha ha...
Kiều An Na... Không, Đỗ Quyên nheo mắt cười lạnh:
Tao định cho chúng mày ba tiếng, bây giờ xem ra không cần nữa!
Cô ta vung gậy lên đánh vào phần eo trái của Tô Cẩn, lần này còn mạnh hơn lần trước.
Nhưng Tô Cẩn vẫn đứng yên, cô không thèm quan tâm cảm giác đau đớn trên người mà trợn mắt nhìn Đỗ Quyên.
Đỗ Quyên lại muốn đánh thêm một gậy nữa, Đỗ Vũ đột nhiên nói:
Đủ rồi! Cảnh sát sắp đến rồi, mau đi thôi!
Đỗ Quyên thu tay lại, loáng thoáng nghe thấy tiếng còi cảnh sát càng lúc càng gần...
Pháp y Tô, tôi có thể nhịn thở ba phút, không sao cả.
Viên Khả là người bơi giỏi nhất ở đội cảnh sát, nhịn thở là thế mạnh của cô.
Nói xong, cô ta vung gậy.
Cây gậy đập vào phần eo trái của Tô Cẩn, vô cùng đau đớn nhưng cô không hề nhíu mày.
Sau đó tảng băng tan nhanh hơn, chưa được mấy phút đã mỏng hơn một khoảng.
Tô Cẩn kiễng chân lên nhưng dây thừng vẫn đang kéo căng, thòng lọng trên cổ Viên Khả đang dần siết lại...
Lực quán tính khiến hai chân cô trượt xuống đất, Viên Khả lập tức bị dây thừng ghìm chặt cổ. Tô Cẩn vội vàng đứng lên tảng băng, thấy dây thừng trên cổ Viên Khả thả lỏng ra, cô mới nhìn Kiều An Na.
Dù cô có giết chúng tôi thì cô cũng không thể thoát!
Ánh mắt Tô Cẩn rất sắc bén.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.