Chương 325: Đi vào trái tim anh
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 637 chữ
- 2022-02-06 10:52:31
Lần trước tôi đã nói rất rõ ràng, đừng đối xử tốt với tôi, làm vậy chỉ lãng phí thời gian.
Giọng cô rất kiên quyết, ngay thẳng. Đan Thần Huân8 không tức giận mà còn cười:
Em có quyền từ chối tôi, nhưng tôi cũng có quyền được đối xử tốt với em. Đương nhiên, nếu em thấy ghét, tôi sẽ k3hông làm phiền em nữa.
Không phải! Anh...
Tô Cẩn đột nhiên nóng nảy:
Anh làm tôi thấy rất không quen! Tôi không thoải mái!
<9br>Cô không bài xích cũng không ghét, chỉ... không quen với việc bên cạnh có thêm một người.
Không quen có người quan tâm đến em? Đối6 xử tốt với em?
Anh nhận ra cô đang bối rối, khuôn mặt điển trai trở nên nghiêm túc:
Tô Cẩn, tôi không biết em đã gặp chuyện gì, nếu muốn, 5em có thể kể cho tôi nghe, tôi là đồng nghiệp và cũng là bạn em.
Đan Thần Huân nhìn chằm chằm vào gò má cô, anh có thể cảm nhận được sự cô độc và lạnh lùng từ cô. Anh hít thở khó khăn, trái tim như bị một bàn tay vô hình tóm lấy, cũng như đêm qua thấy cô bị trói trong căn phòng tối gần như hấp hối, cảm giác đau lòng này đang nhắc nhở cho anh biết anh quan tâm cô đến thế nào.
Không biết bắt đầu từ khi nào, anh rất để ý đến cô, đến bây giờ cô gái này đã im hơi lặng tiếng bước vào trái tim anh.
Cô như một cây gai đâm vào tim anh, khó mà nhổ ra lại càng lún càng sâu.
Cà phê đến rồi đây!
Đúng lúc này, Viên Khả cầm cốc cà phê bằng giấy quay về. Sau khi đi vào phòng cô mới nhận ra bầu không khí bất thường, muốn lùi lại thì đã muộn,
Đan Thần Huân thu lại tầm mắt, nghiêng người nói:
Cô ở lại đây với cô ấy đi, tôi về cục.
Người đàn ông nói xong thì nặng nề rời khỏi phòng bệnh.
Tô Cẩn ngước mắt lên, cô thấy rõ sự chân thành và tha thiết trong mắt anh.
Đôi mắt đen như mực đó nóng bỏng và sâu thẳm, dường như có thể hút người ta vào trong, chỉ nhìn một lần cũng có thể đắm chìm.
Cô yên lặng nhìn sang chỗ khác, mãi sau mới nói:
Tôi chỉ muốn một mình...
Tôi tôn trọng em.
Nói xong, người đàn ông đứng dậy, cơ thể cao lớn ngang tàng đứng yên trước giường.
Anh nhìn xuống đỉnh đầu cô gái, ánh mắt nóng bỏng khiến mỗi nơi nhìn đến cũng trở nên nóng rực.
Hai người đều im lặng không nói câu nào, một người ngồi một người đứng khiến bầu không khí ngột ngạt...
Viên Khả nhẹ nhàng đóng cửa lại, chậm rãi đi đến bên cạnh giường bệnh, đặt cốc cà phê lên ngăn tủ.
Uống cà phê đi...
Tô Cẩn nhận lấy, mở nắp ra nhấp một ngụm nhỏ, vẻ mặt thản nhiên. Viên Khả cầm ống hút ngồi trên ghế, mãi sau mới cẩn thận nói:
Pháp y Tô, sao thế? Sếp làm cô không vui à?
Không.
Tô Cẩn trả lời, cô nhập thêm một ngụm cà phê rồi mới đặt cốc lên ngăn tủ, cầm báo đọc.
Vậy làm sao...
Viên Khải cau mày:
Sếp tốt với cô biết bao, quan tâm có rất nhiều! Cô không thấy dáng vẻ khi anh ấy lao vào phòng tối đâu, vẻ mặt như muốn giết người vậy! Pháp y Tô, cô không nhận ra sao? Đội trưởng Đạn thích...
Đừng nói nữa, tôi muốn nghỉ ngơi.
Tô Cẩn ngắt lời, sau đó nhanh chóng nắm xuống, đôi mắt nhắm nghiền.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.