Chương 326: Sự thật (1)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 713 chữ
- 2022-02-06 10:52:29
Đan Thần Huân đích thân thẩm vấn, Lâm Vĩ thẳng thắn khai nhận, kể lại toàn bộ quá trình mình tham gia vào vụ cướp.
<8br>Anh ta dùng số tiền được chia để cứu nhà máy, giúp nhà máy giày sống lại.
Đồng thời, anh ta thừa nhận đã đưa3 sợi dây chuyền của Đỗ Quyên cho Lý Diệp Tử.
Cảnh sát, tôi không giết người, cô ta nhận tiền của mẹ tôi rồi mấ9t tích, tôi thật sự không giết cô ta!
Lâm Vĩ liên tục giải thích:
Tôi nghe các anh nói mới biết cô ta đã chết!
<6br>Đan Thần Huân quan sát khuôn mặt anh ta, không hề nhìn ra dấu vết nói dối.
Ông Lâm, tám năm trước con trai ông là Lâm Vĩ đã tham gia vào một vụ cướp, hơn nữa còn liên quan đến cái chết của Lý Diệp Tử, đã bị chúng tôi tạm giam. Ông xuất hiện ở hiện trường chôn xác, hành động khả nghi, ông có thể giải thích không?
Hạ Bán ép hỏi.
Nó không giết người...
Lâm Chí Viễn nặng nề nói.
Đúng là anh ta không giết người, hung thủ là một người hoàn toàn khác.
Đan Thần Huân nói:
Ông là hung thủ!
Lâm Chí Viễn ngẩng đầu, ánh mắt hoảng sợ nhưng sau đó lại cười lạnh:
Cậu có chứng cứ gì?
Căn cứ vào ghi chép của cảnh sát.
Đan Thần Huân mở bản ghi chép, lão Dương, Lý Bạch và Viên Khả đã đến nhà Lâm Chí Viễn, trên bản ghi chép có ghi:
Ông nhớ rõ ràng thời gian Lý Diệp Tử mất tích, hình như rất oán trách cô ta, nếu nói ông giết Lý Diệp Tử cũng rất hợp lý!
Tiết Linh m dừng bước, cô ngoảnh lại nhìn anh, lập tức cúi đầu:
... Vâng.
Những người khác nhìn nhau không hiểu ra sao.
Làm việc, làm việc!
Hạ Bân nhắc nhở, ra hiệu mọi người nhanh chóng rút lui...
Sếp, anh muốn du hung thủ ra?
Đôi mắt Lý Bạch tỏa sáng, cảm thấy đây là một cách tốt.
Chưa chắc.
Đan Thần Huân giải thích:
Hung thủ trốn nhiều năm như vậy, sẽ không dễ lộ tẩy đầu. Bắt đầu từ ngày mai hai người một tổ, chia ra theo dõi mấy kẻ tình nghi.
Vâng.
Mọi người nhận được mệnh lệnh chuẩn bị ra ngoài.
Tiết Linh m, cô ở lại.
Đan Thần Huân gọi.
Hôm sau, Bộ thông tin cảnh sát tuyên bố một tin tức, nói cảnh sát đã nắm được manh mối.
Sau đó, cảnh sát chia ra bám theo kẻ tình nghi hai, ba ngày cũng không có phát hiện gì. Hạ Bân và Lý Bạch phụ trách giám sát Lâm Chí Viễn, ông ta gần như không đi ra ngoài, đồ dùng hằng ngày và đồ ăn đều có shipper đưa đến tận nhà. Chạng vạng tối ngày thứ ba, Lâm Chí Viễn đi ra ngoài, ông ta đi mua một tờ báo, sau đó ăn tối trong một nhà hàng nhỏ bên đường.
Sau khi ăn xong, ông ta chậm rãi đi dạo trên đường.
Thẩm vấn xong, Đan Thần Huân và H5ạ Bân quay về văn phòng, những người khác đều vây quanh hai người.
Nếu không phải Lâm Vĩ giết, vậy người đó là ai?
Lão Dương vô cằm, trầm ngâm nói.
Tiểu Thành, Lâm Chí Viễn và cho con nhà họ Lý đều đáng nghi.
Đan Thần Huân dặn dò cấp dưới:
Hạ Bân, thả tin tức nói cảnh sát đã tìm được vật chứng do hung thủ để lại ở hiện trường chôn xác!
Ông ta đi vào một tiểu khu kiểu cũ ở gần đó, một tiếng sau mới đi ra.
Cuối cùng ông ta đi đến công trường, quanh quẩn trước cửa một lúc lâu, hành tung rất đáng nghi.
Hạ Bân và Lý Bạch báo cáo cho Đan Thần Huân, sau khi được anh cho phép mới đưa ông ta về đồn cảnh sát. Đối mặt với việc thẩm vấn, Lâm Chí Viễn chỉ cúi đầu.
Hơn nữa ông ta còn đến công trường, vô cùng đáng nghi.
Tôi không làm!
Lâm Chí Viễn kiên quyết phủ nhận:
Cậu không có chứng cử, tôi có thể kiện cậu tội vu khống!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.