• 5,655

Chương 427: Thích em (1)


Mùi rượu nồng nặc xen lẫn hơi thở của người đàn ông lập tức bao phủ cô, kích thích từng sợi dây thần kinh của cô.

Tô Cẩn lùi lại, 8chờ anh đi vào mới đóng cửa.

Người đàn ông đi vào phòng khách, ngồi phịch xuống ghế, anh đỡ trán, hàng mày kiếm nhíu chặt như rất3 khó chịu.
Người đàn ông khẽ nhếch đôi môi mỏng, anh nhắm mắt mặc kệ sự cảnh cáo của cô gái.
Tô Cần đẩy vai anh, dù người đàn ông đã uống say nhưng vẫn rất khỏe.
Qua một lúc lâu, dường như anh đã ngủ thiếp đi, Tô Cẩn mới kéo tay anh ra.
8 giờ 50, Tô Cần chuẩn bị về phòng ngủ, cô hơi do dự nhìn về phía ghế sofa, cuối cùng vẫn lấy chăn cho anh.
9 giờ, cô đi ngủ đúng giờ, nhưng trong phòng khách có một người đàn ông uống say đã làm phiền cô, ngủ chưa được nửa tiếng đã tỉnh. Sau đó cứ ngủ lại tỉnh, tỉnh lại ngủ, không thể ngủ say được.
Cũng không biết qua bao lâu, trong lúc mơ màng cô nghe thấy có tiếng bước chân đi đến cửa, ngay sau đó có người đi vào phòng. Tô Cẩn mở choàng mắt ra, thấy một bóng đen đứng im ở trước giường, cô ngồi dậy bật đèn đầu giường.
Tô Cẩn ăn hết phần bò bít tết, thấy anh vẫn giữ nguyên một tư thế ngồi ở đằng kia. Cô rót cốc cà phê, đi đến bên cạnh 9anh nói:
Uống xong thì về nhà ngủ đi.

Đan Thần Huân không nhận lấy, Tô Cẩn đặt cốc lên bàn trà, đang muốn quay người đi, người6 đàn ông đột nhiên đưa tay vòng qua eo cô, ôm lấy cô... Cô nửa nghiêng người, cúi đầu nhìn anh, ngoài mặt không hề sợ hãi nhưng hơi thở đ5ã cứng lại.
Người đàn ông không có động tác nào khác, chỉ ôm lấy cô, tựa đầu vào lưng cố.
Cơ thể Đan Thần Huân ngửa ra sau, nằm ở trên ghế sofa.
Cô không quan tâm, đi vào phòng bếp thu dọn đĩa ăn, sau đó tiếp tục ngồi ở cạnh bàn đọc sách.
Trong lúc này người đàn ông ngủ rất say, không nhúc nhích tí nào..
Hơi thở của anh nhẹ nhàng như đã ngủ say. Cơ thể Tô Cẩn cứng đờ, cô muốn đẩy anh ra nhưng thấy anh cau mày có vẻ rất khó chịu, cuối cùng lại thả tay xuống.
Rốt cuộc anh đã uống bao nhiêu thế?
Cô thấy bất đắc dĩ, rõ ràng đã gần mất kiên nhẫn nhưng vẫn không đuổi anh đi.
Đan Thần Huân mở mắt, tơ máu trong mắt đã nhạt hơn, anh im lặng siết chặt hai tay, càng ôm cô chặt hơn.
Cô cười lạnh, ánh mắt sắc bén:
Họ Đan, sự kiên nhẫn của tôi có hạn.

Cô nghi ngờ nhìn anh.

Đôi mắt người đàn ông vẫn hơi đỏ, ánh mắt lại trong trẻo, anh chậm rãi ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào mắt cô.


Tôi đã nói chưa...
Anh vừa nói chuyện, giọng anh như miếng lụa bị xé rách, hơi khàn và gợi cảm.

Tô Cẩn cau mày, hơi thở nam tính mạnh mẽ bao vây quanh người khiến cô vô thức ngừng thở.
Tôi đã nói với em chưa...
Anh cầm cổ tay cô, kéo đến trước ngực:
Tôi thích em.


Ánh mắt Tô Cẩn thoáng qua vẻ hoảng hốt, hiếm khi nào tâm trạng của cô dao động mạnh đến thế.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.