• 5,655

Chương 428: Thích em (2)



Tôi không tin.
Anh giữ chặt tay cô, đôi mắt đen láy sâu thẳm như muốn nhìn vào sâu trong lòng:
Tôi hiểu rõ tính cách của em, nếu 8không có cảm giác với một người, tuyệt đối sẽ không quan tâm đến người đó...



Tôi không quan tâm đến anh.
Cô tránh khỏi t3ay anh, định đi ra ngoài.

Viên Khả muốn nghỉ việc?


Không thể nào, cô ấy đã thề sẽ làm cảnh sát cả đời, sẽ không bỏ dở giữa chừng!

Tôi thấy cô ấy cầm một tờ giấy trong tay, chắc là đơn xin thôi việc...

Tối hôm sau, cô đến đồn cảnh sát làm việc.
Vừa bước ra thang máy đã nghe thấy tiếng bàn tán sôi nổi trong văn phòng...
Anh mở cửa, trước khi đi còn nói:
Tô Cẩn, nhớ kỹ, tôi vẫn đang chờ..

Tô Cẩn nghe tiếng bước chân của người đàn ông biến mất ở phòng khách, lại nghe thấy tiếng đóng cửa, biết anh đã đi rồi, lúc này mới ngồi xuống giường.
Tô Cẩn đi đến cửa văn phòng, thấy lão Dương, Hạ Bân và Lý Bạch đang ngồi trước bàn làm việc nói chuyện, sắc mặt ba người rất nghiêm túc.
Cô đi vào trong, Lý Bạch thấy cô thì ngạc nhiên đứng lên:
Pháp y Tô, có chuyện gì sao?
Cô rất ít đến đây, trừ những lúc có vụ án.
Viên Khả đi làm rồi sao?
Cô kéo khẩu trang xuống, khẽ hỏi.
Cô ấy vừa vào văn phòng sếp...
Hạ Bân chỉ vào văn phòng của Đan Thần Huân. Tô Cẩn gật đầu, quay người rời đi. Trong văn phòng. Viên Khả đứng thẳng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, hàng lông mày nhíu chặt, không còn vẻ hoạt bát và nụ cười thường ngày.
Cô ngơ ngác nhìn sàn nhà, mãi không thể ngủ được...
Tô Cẩn mất ngủ, đây là lần đầu tiên cô mất ngủ sau một thời gian dài, lời nói của người đàn ông vẫn quanh quẩn trong đầu cô...
Người đàn ông cản cô lại ở cửa phòng:
Em sẽ quan tâm đến người khác sao? Đi tìm kiếm vì người đó9 biến mất? Khoác áo cho anh ta vì sợ anh ta bị lạnh? Sẽ nói rất nhiều để khuyên nhủ?
Mấy câu hỏi liên tiếp khiến Tô Cẩn hơi giật m6ình, cô chưa từng để ý những điều này, câu hỏi của anh như một sự nhắc nhở khiến cô luống cuống. Cô lùi lại, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn5 lạnh lùng không nhìn ra cảm xúc gì:
Tôi không muốn thảo luận vấn đề này với anh, anh về đi.

Cô đi lướt qua bên cạnh anh, nắm chặt tay nắm cửa, mở cửa ra. Người đàn ông đưa tay ra đẩy mạnh cánh cửa, đóng cửa lại.
Anh cụp mắt nhìn cô, không cho cô cơ hội trốn tránh.

Tôi không ép buộc em, chỉ hy vọng em hiểu rõ tình cảm của tôi.
Tô Cẩn im lặng ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ ngầu của người đàn ông, thấy sự chân thành trong mắt anh. Hai người nhìn thẳng vào nhau, một lúc lâu sau Đan Thần Huân khẽ thở dài.

Nếu đây là quyết định của cô, vậy thì tôi sẽ chấp nhận.
Đan Thần Huân cầm một tờ giấy trong tay, đây là đơn xin thôi việc mà Viên Khả vừa nộp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.