• 5,655

Chương 429: Thích em (3)



Không có cách tốt hơn à?
Đan Thần Huân không muốn mất đi một cấp dưới đắc lực.


Trừ khi tôi lấy người kia.
Cô cắn môi, khu8ôn mặt như kết bằng không có biểu cảm gì. Người đàn ông im lặng một lát, cầm tờ giấy nói:
Tôi tạm thời nhận đơn xin thôi việc, tôi c3ho cô thời gian một tuần, nếu cô không thay đổi suy nghĩ, một tuần sau tôi sẽ nộp cho Đại đội trưởng.

Cảm ơn sếp.
Đôi mắt Viên Khả9 đỏ hoe, cô đi ra ngoài.

Tiểu Viên.


Tiểu Viên...
Thấy đôi mắt cô gái đỏ hoe, nhóm người Lý Bạch đứng lên. Viên Kh6ả suýt bật khóc, cô nhẹ gật đầu nhưng không nói câu nào, vội vàng đi ra ngoài.

Lá lách, trách nhiệm chủ yếu là dự trữ máu, đây là kho máu lớn nhất trong cơ thể người... Bên này là tuyến tụy, có chức năng bài tiết insulin, tuyến tụy có rất ít dây thần kinh cảm giác đau, khi cảm nhận được cơn đau, có nghĩa là biểu hiện bệnh lý ở bộ phận này đã rất nghiêm trọng...

Viên Khả hiểu rất rõ những cơ quan nội tạng cơ bản, rõ ràng đã chịu khó học tập.
Mỗi lần nhìn đến máy pha cà phê, mọi người đều buồn bã, cá văn phòng bị bao trùm trong bầu không khí ngột ngạt. Mỗi lúc trời tối, Tô Cẩn và Đan Thần Huân sẽ luyện boxing một tiếng, hai người không bị ảnh hưởng bởi việc hôm đó, vẫn hành động như thường ngày.
Mấy ngày gần đây, ngày nào Đan Thần Huân cũng trực ca đêm.
Sau đó, Tô Cẩn lại hỏi cấu tạo cơ bắp và xương, Viên Khả trả lời không hề sai.

Cô nghiêm túc hơn sự tưởng tượng của tôi, rất thông minh.
Hiếm khi nào Tô Cẩn khen người khác.
Đi đến thang máy, cô lại đi đến phòng giải phẫ5u.

Pháp y Tô...
Viên Khả gõ cửa, thò đầu vào nhìn.
Viên Khả vui mừng nhưng chỉ được mấy phút, nụ cười trên mặt đã biến mất. Cô cố gắng khống chế cảm xúc, giúp đỡ Tô Cẩn khám nghiệm tử thi xong mới rời đi...
Sau khi Viên Khả rời đi, tổ cảnh sát hình sự đặc biệt đã bớt đi tiếng cười nói, cũng không còn ai pha cà phê nữa.
Viên Khả nhìn xác chết rồi gật đầu, có lưu loát đeo găng tay, khẩu trang, cầm sổ ghi chép đứng thẳng trước bàn chờ đợi.
Tô Cẩn cầm con dao, chỉ vào bộ phận ở trong ổ bụng, hỏi:
Đây là cái gì?

Tô Cẩn vừa thay áo blouse xong, nghiêm nghị hỏi:
Cô nghỉ việc à?


Ừm, sau này không có cơ hội làm việc chung với cô nữa.
Viên Khả đi vào trong phòng, cổ nở nụ cười:
Hôm nào tôi sẽ trả mấy quyển sách đã mượn cố, pháp y Tô...

Viên Khả thở dài:
Tôi rất tiếc vì không thể trở thành học trò của cô, sau này cô phải giữ sức khỏe.


Đâu phải chia lìa sống chết.
Tô Cẩn đeo găng tay, trên bàn giải phẫu có một xác chết:
Làm trợ lý một lần cuối cùng đi.

Anh là một người cuồng công việc, sáng làm việc, chiều về nghỉ, 6 giờ tối đến Thành Nam đón Tô Cẩn.

Tối đó, Đan Thần Huân đón Tô Cẩn đến đồn cảnh sát, xe vừa dừng lại đã thấy một chiếc xe thể thao quen thuộc trong bãi đỗ xe.

Chiếc xe Porsche màu đỏ chót rất nổi bật, Đan Thần Huân vừa thấy bảng số xe, khuôn mặt điển trai lập tức trở nên nặng nề.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.