Chương 555: Cảnh sát đan, anh xấu hổ (1)
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 615 chữ
- 2022-03-14 03:15:01
Bây giờ chưa đến sáu giờ
Anh cười nhắc nhở.
Cô vẫy tay, rời khỏi phòng khách.
Em muốn ngủ trong phòng ngủ chính sao?
Cổ họng anh hơi khàn.
Em tưởng anh không ở đây.
Tô Cần ngước mắt nhìn anh.
Cơ thể anh rắn rỏi, làn da màu lúa mạch vô cùng khỏe mạnh dưới ánh đèn.
Cánh tay căng đầy cơ bắp, dưới xương quai xanh là cơ ngực rắn chắc, còn có cơ bụng sáu múi, căng chắc mà không thô.
Cô dừng bước nhìn cửa phòng tắm.
Ngay sau đó, cửa mở ra...
Nước trên tóc anh nhỏ xuống cổ, lăn trên bả vai, giọt nước trong suốt sáng long lanh như viên kim cương dưới ánh đèn. Tô Cẩn nhìn lướt qua cơ thể anh một lượt, ánh mắt dừng lại ở phần bụng.
Phần eo không có thịt thừa, cơ bụng như viên chocolate, từng viên được phân chia đều đặn.
Cô rất bình tĩnh nhưng Đan Thần Huân lại không bình tĩnh nổi. Lần đầu tiên bị một cô gái đánh giá cơ thể như thế, còn là người trong lòng mình, anh cảm thấy tại hơi nóng lên.
Anh dùng khăn tắm che trước người.
Đây là kết cấu cơ bắp hoàn mỹ nhất, đẹp đẽ nhất mà cô từng gặp, mỗi một khối cơ bắp được phân chia rõ ràng, nếu để sinh viên y khoa nhìn thấy, đảm bảo có thể gọi tên cơ bắp rất chính xác.
Còn có đường nhân ngư rõ ràng kia...
Đan Thần Huân vừa dùng khăn lau tóc vừa bước ra, khăn mặt che khuất tầm mắt nên không thấy cô, đi vài bước mới buông khăn mặt xuống.
Anh vừa tắm rửa xong, mái tóc ướt nhẹp còn đang nhỏ nước, anh để trần nửa người trên, bên dưới mặc một chiếc quần thể thao màu tro rộng rãi.
Tô Cân đi đến trước phòng ngủ chính gõ cửa, cánh cửa chỉ khép hờ, vừa gõ đã mở ra.
Cô thò đầu vào trong quan sát, tron5g phòng ngủ không có ai. Anh lại đến đồn cảnh sát rồi à? Anh là người cuồng công việc sao? Không sợ đột tử à?
Đan Thần Huân khẽ cười, anh đút tay vào túi, một tay8 cầm tạp chí lên nhìn thoáng qua, anh lắc đầu bật cười ném thẳng nó vào thùng rác...
Tô Cẩn về phòng ngồi trước bàn đọc sách hơn nửa tiếng,3 trong dạ dày thấy hơi khó chịu, cô lại đứng dậy đến phòng khách rót nước uống.
Đan Thần Huân đến phòng thay đồ lấy một chiếc áo sơ mi mặc vào, anh cài hai cúc áo rồi mới đi ra.
Cho rằng anh không ở đây?
Anh đi đến trước mặt cô, cúi đầu nhìn cô, mỉm cười:
... Hay muốn nhìn trộm anh tắm?
Tô Cẩn đi vào phòng, căn phòng ngủ rộng lớn được trang trí đơn giản, màu đen làm chủ đạo.
Quan sát một vòng, cô chuẩn bị về phòng gọi điện cho anh loáng thoáng nghe thấy trong phòng tắm có tiếng động.
Cô uống một cốc nước ấm, thấy thoải mái hơn mới về phòng ng9ủ.
Đến cửa phòng, cô nhìn thoáng qua phòng ngủ chính, tập trung nghe thì hình như không có tiếng động gì, không biết Đan Thần Huân có ở tro6ng đó không.
Khuôn mặt anh đẹp trai quyến rũ, giọng nói gợi cảm, nhất là lúc này
quần áo không ngay ngắn
, chưa cài hết cúc áo sơ mi để lộ ra xương quai xanh, cùng với yết hầu được cho là biểu tượng cho sự quyến rũ của đàn ông.
Người đàn ông này đúng là hormone di động.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.