Chương 292: DẠ DIÊN TRỞ VỀ RỒI
-
Phi Tử Điên Cuồng: Huyễn Linh Sư Cực Phẩm
- Mai Mai Tang
- 1460 chữ
- 2022-02-06 11:23:44
- Kiêu Dạ, kiếm của ngươi có thể sinh ra cộng hưởng với chúng sao?
Ma xui quỷ khiến, Lâu Tử Nguyệt đột nhiên hỏi một câu.
<8br>- Chủ nhân, đừng ngại thử một lần.
Khơi ra linh khí thiên địa, cực hạn của kiếm khí và kiếm ý bùng nổ, tinh huyền không sát của lần này dùng càng thuần thục hơn mọi lần trước đây.
Khi kiếm khí màu xanh hóa thành một đóa hoa Phượng Hoàng màu xanh to lớn, phóng xạ đến bốn phương tám hướng, hai người Tây Môn Trác và Lâu Như Họa kịp thời tránh được kiếm khí bộc phá, cho đến khi lui ra ngoài cửa, bám vào kết giới, lúc này mới không bị thương tổn đến chỗ hiểm.
Lâu Như Họa lạnh lùng cười:
- Tu luyện vốn chính là nghịch trời mà làm, sự bắt đầu của Nguyệt Minh Châu cũng là thiên mệnh, sao có thể nói là chống lại chứ?
- Tinh, huyền, không, sát!
Một giọng thét lớn truyền ra.
- Vậy ta yên tâm rồi.
Kiêu Dạ thầm nghĩ tháp Hạo Thiên và ấn Không Động chạm vào nhau, cả hai đều chịu tổn hại, khả năng này có lẽ sẽ xuất hiện trên kiếm Tinh Khuyết và Nguyệt Trác. Đương nhiên hắn không thể nào vì sợ chết mà ngăn cản nàng làm bất kỳ chuyện gì. Cho dù hủy kiếm Tinh Khuyết thì cũng có làm sao? Vì chủ nhân mà chiến đấu là quang vinh của kiếm linh. Huống hồ, Nguyệt Trác thiếu ba viên Nguyệt Minh Châu, chắc chắn không phải đối thủ của hắn.
Dạ Diên mặc một bộ y phục màu đỏ, tà mị như yêu nghiệt đi về phía Lâu Tử Nguyệt, hắn dang hai cánh tay, ôm nàng vào lòng.
Lâu Tử Nguyệt lớn tiếng hô tên của hắn:
Lâu Tử Nguyệt vốn dĩ không rảnh nghe người khác nói chuyện, chân khí của nàng đã phóng vào trong Tinh Khuyết kiếm cả rồi, đang chuẩn bị lần cuối cùng cho thanh kiếm này.
Khi nhìn trân châu xoay quanh đỉnh đầu một cách thần tốc, Tử Nguyệt có chút lo lắng hỏi:
- Mẫu thân, các người lui về phía sau.
Mẫu thân... Giờ này khắc này, Lâu Như Họa giật mình, chỉ muốn đi ôm đứa trẻ đó. Nàng lại gọi bà một tiếng mẹ! Đây là ngày có thể gặp được nhưng không thể cầu biết bao! Bà không có tư cách bảo nàng gọi từ này, nhưng nàng lại thốt ra khỏi miệng, Lâu Như Họa vừa áy náy vừa cảm động.
- Xem ra ta không dốc hết toàn sức thì ngươi sẽ không nhượng bộ, đừng trách ta thủ đoạn độc ác!
Đồng tử Bách Lý Hạo Thần co lại, tốc độ của đối thủ đột nhiên nhanh gấp mười lần, hắn tà mị mỉm cười, nói với giọng khàn:
Lâu Tử Nguyệt có nghị lực và sức sáng tạo hơn người thường, hóa ra là giải bí ẩn của Nguyệt Trác như vậy... Uổng phí hắn sống lâu đến thế, cuối cùng mới hiểu được, chuyện này chỉ có Lâu Tử Nguyệt mới có thể giải.
Thần sắc Bắc Đường Xu ảm đạm, nhìn nữ tử tuyệt sắc tay cầm bảo kiếm hàn quang, đứng ở giữa kiếm khí cuồng bạo đó, trong lòng dâng lên sự không cam lòng và bất đắc dĩ to lớn.
Tử Nguyệt thở phào, may mà Tây Môn Trác nhanh tay!
- Hạo Thần, huynh còn có thể chống đỡ được bao lâu?
Tây Môn Trác hiểu rõ tâm trạng lúc này của bà, nhưng thấy bà vẫn đứng tại chỗ, Tinh Khuyết kiếm cuồng loạn sắp quẹt phá cả đào viên, phá hủy thạch bích xung quanh.
Thần sắc hắn kinh sợ, vội kéo Lâu Như Họa về phía sau:
Bởi vì kiếm Tinh Khuyết... sẽ không nhận hắn làm chủ.
Bách Lý Hạo Thần cũng dừng lại, tâm trạng vô cùng phức tạp nhìn Lâu Tử Nguyệt.
Bắc Đường Xu nhìn con hồ yêu vẫn bị áp chế sức mạnh này, cao ngạo khinh thường nói:
- Ngươi luôn là vậy, bị quy tắc và tình cảm ràng buộc. Bách Lý Hạo Thần, nếu ngươi có chút dã tâm, ngươi cũng không đến nỗi lưu lạc vào bước đường này.
- Xem ra lần này nghịch ý trời rồi.
- Vậy sao?
- Sẽ không bị ta chém vỡ chứ?
Trên thân kiếm truyền đến giọng nói lạnh lùng kiên định:
- Có phu quân như vậy, đời này của ta không uổng phí.
Khóe môi Hạo Thần lộ ra một độ cong vui mừng.
Nguyệt của hắn luôn kiêu ngạo như thế, có thể tìm ra cách phá giải mọi vấn đề nan giải, nhưng... lời nói vừa rồi của cái tên Bắc Đường Xu này khiến hắn nghi ngờ.
Khi Bắc Đường Xu quyết đấu với hắn không hề dốc hết toàn lực, điểm này hắn rất rõ ràng, mà hắn cũng không dốc hết toàn lực...
- Đần độn vô tri!
Trong mắt Bắc Đường Xu tràn ngập sự lạnh lùng:
- Cửu Mị từng nói kiếm Tinh Khuyết và Nguyệt Trác đều là thần khí.
Tử Nguyệt sửng sốt, không ai nói với nàng Nguyệt Trác là dây chuyền trân châu!
- Được, ta cho muội một khắc.
Lâu Tử Nguyệt nói:
- Ta làm gì, cần ngươi phán xét sao?
Giọng điệu đó của hắn giống như bố thí, khiến Bách Lý Hạo Thần rất khó chịu.
- Cẩn thận!
Lâu Như Họa sửng sốt, bị hắn kéo ra ngoài, sau khi đứng vững, nhìn vết nứt mà chỗ đứng vừa rồi bị kiếm khí xẹt qua, trong mắt hiện lên vẻ kinh sợ, nhìn Tây Môn Trác bằng một ánh mắt cảm kích.
- Đây mới là tốc độ ta thích.
Nhìn cuộc chiến càng lúc càng không thể đoán chắc trong không trung, mây đen tích tụ càng lúc càng dày đặc, mắt thấy một trận mưa to không thể tránh được, Tây Môn Trác cảm khái nói:
Lúc này vẫn không nên đùa giỡn thì tốt hơn.
Tử Nguyệt dừng ánh mắt lại, lạnh giọng nói:
- Dạ Diên! Dạ Diên...!
- Nguyệt mỹ nhân! Cuối cùng ngươi cũng đến cứu bọn ta rồi! A! Ta biết ngươi không nỡ bỏ lại ta mà!
Lâu Tử Nguyệt tiếp tục thúc giục chân khí, nàng phải chuyển vận tất cả chân khí trong cơ thể cho kiếm Tinh Khuyết.
Hạo Thần nghe được giọng hơi suy yếu của nàng, lòng đau không thôi, nhìn vào mắt Bắc Đường Xu, càng thêm vài phần sát khí:
- Tây Môn trường chủ...
Tử Nguyệt nhíu mày, dưới sự chấn động mãnh liệt của bảo kiếm 5trong tay, giống như chiếm được sự ủng hộ, nàng ngẩn người, nhìn về phía Lâu Như Họa, nói:
- Muội cần bao lâu?
Tử Nguyệt trả lời:
Nhưng bị chọc vào kiếm khí, kiếm khí hóa thành hoa xanh nhỏ vụn, tiến vào da thịt:
- Đùng!
- Một khắc.
Đôi mắt xanh u ám của Hạo Thần lóe ra một ánh sáng đỏ khát máu, nói:
Khi ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Nguyệt Minh Châu, chính vào lúc sắp buông bỏ hy vọng, Tử Nguyệt chợt thở ra một hơi, đó không phải sự nứt vỡ thật sự, mà là thành công rồi!
Khi Dạ Diên với tướng mạo giống hệt Uyển Túc Phi xuất hiện trong sương mù màu lửa, Lâu Tử Nguyệt chấn động mãnh liệt, vô cùng vui mừng bất ngờ.
- Két két...! Két két...! Két két...!
Nguyệt Minh Châu phát ra âm thanh vỡ vụn, trái tim Lâu Tử Nguyệt như đang treo lên, chẳng lẽ đã vỡ thật rồi?
Giọng nói lạnh lùng mà điềm tĩnh của Kiêu Dạ vang lên, dường như đang tìm đáp án gì đó, 3cũng tựa như chỉ là tò mò muốn thử một lần.
Tử Nguyệt vừa rồi bị tán loạn huyền lực, nhưng chân khí vẫn còn lại năm phần. Vì t9hế, thần sắc nàng lạnh lùng, lấy Tinh Khuyết kiếm ra, vận khí vào kiếm, cả thân kiếm che kín chân khí trong suốt, cười ngạo nghễ:
6
- Tốt thế, chúng ta thử xem.
Kiếm khí nổ tung, cánh tay Tây Môn Trác đỡ kiếm khí giúp Lâu Như Họa lập tức bị thương, tản phát ra sương mù máu, khiến Lâu Như Họa kinh ngạc.
Bắc Đường Xu ở trong không trung trên cao đúng lúc tránh được chiêu Vạn Yêu Như Ý đó của Bách Lý Hạo Thần. Trong thời khắc kiếm khí bùng nổ đó, trong con ngươi màu băng của hắn oát ra một ánh sáng cực nóng, trong lòng dâng lên luồng nhiệt ào ạt, nàng thật sự xinh đẹp hơn bất kỳ ai trong số họ.
Dạ Diên ôm nàng quá chặt, Bách Lý Hạo Thần ở bên cạnh lạnh lùng trừng mắt hắn, nhưng hắn vẫn tiếp tục ôm, không buông tay...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.