Chương 324: TA RẤT MUỐN NUÔI NÀNG CHO BÉO TRẮNG RA
-
Phi Tử Điên Cuồng: Huyễn Linh Sư Cực Phẩm
- Mai Mai Tang
- 1330 chữ
- 2022-02-06 11:24:14
Khi Bắc Đường Xu mệt mỏi hỏi câu đó, trời đã chuyển sang hoàng hôn.
Giọng nói như tiếng than của Tử Nguyệt bị nắng8 chiều nhuộm trở nên trầm thấp mà đầy sức hút.
- Đế Đô của huynh xảy ra chuyện lớn như vậy, huynh chắc chắn muốn trở về giúp đỡ. Huynh đừng lo cho ta. Ta đâu phải là thiên kim tiểu thư được nuông chiều đâu, một mình ta có thể về nước. Huynh cứ đi về hướng Đông đi!
Úc Kim Ca bỗng nhiên đề nghị:
Vương phi tránh được vệ sĩ ngầm, không có ai theo được hành tung của nàng, chỉ biết là việc nàng rời đi có liên quan tới Úc Kim Ca.
Hôm qua Tư Mệnh đã nhanh chóng truyền tin cho Phi Quân Các là Vương phi đã trở về an toàn.
- Không được. Ta đã hứa với chàng ấy không đi. Ta không muốn chàng ấy mất công lo lắng, gây phiền toái cho chàng ấy. Ta tin là chàng ấy có thể xử lý tốt vấn đề. Ta viết thư cho chàng ấy, bảy ngày thư đi thư về. Còn bốn ngày nữa, ta phải về ngay. Nếu thư hồi âm đến muộn, chàng ấy có thể sẽ lo lắng.
- Hai người còn viết thư gửi gắm tình cảm cơ à?
Là đi du ngoạn sao? Tư Mệnh viết thư cho Vương gia nói lại y nguyên câu trả lời rõ ràng là lấp liếm này.
Nguyệt Nhi
Úc Kim Ca quay người đi, không nhìn Bắc Đường Xu nữa. Hắn cố gắng để khiến mình trông có vẻ tâm trạng rất tốt, thân mật nói với Tử Nguyệt:
- Ta muốn cùng nàng trở về nước Chu Tước, uống rượu mừng nàng và Bách Lý Hạo Thần, không biết nàng có chịu hay không?
Lâu Tử Nguyệt cưỡi ngựa Tảo Hồng lặng lẽ đang buộc ở bên cạnh cái cây. Nàng và Kim Ca mỗi người một ngả.
- Ta đi về phía Nam, huynh đi về phía Đông. Lần này đi đường xá xa xôi, hãy bảo trọng!
Cho đến khi hai người đi tới chân núi, không có ai quay nhìn lại đằng sau.
Đã là đêm khuya vắng người, trong rừng lại có dã thú qua lại.
- Cám ơn ngươi sáng sớm đã đưa thư cho ta, ngươi chưa ăn cơm đúng không? Những thứ này cho ngươi ăn hết đấy.
Tử Nguyệt đưa bánh ngọt cho Tư Mệnh.
Kim Ca buồn bã đáp:
- Bảo trọng!
Úc Kim Ca kéo tay nàng, dắt nàng xuống núi, cứ dắt như vậy, giống như sau lưng có thú dữ đáng sợ, không muốn để cho nàng quay nhìn lại đằng sau. Hắn cười hì hì nói:
- Đợi khi nào ta về đến nước Bạch Hổ, nhất định cũng sẽ viết thư cho nàng, sau đó sẽ thay nàng nhìn thật kỹ tình lang của nàng khi nhận được thư của nàng có bộ dạng ngốc nghếch như thế nào.
- Chuẩn giờ thật.
Tử Nguyệt thầm nghĩ, may mà nàng về rồi, nếu không thì hỏng chuyện, bị phát hiện lén ra ngoài thì thảm.
Tử Nguyệt nói:
- Đi ra ngoài du ngoạn.
- Hạo Thần sao có thể không cưới ta được chứ?
Lâu Tử Nguyệt vỗ vào cánh tay hắn, lại nhớ ra Kim Ca là người nước Bạch Hổ, biết ý tốt của hắn, vội vàng nói:
- Ở Dao Sơn này có ngựa tốt quất roi chạy ba ngày là đến nước Chu Tước, thời gian đến nước Bạch Hổ cũng là ba ngày. Hay là thế này, nàng và ta cùng đến nước Bạch Hổ?
Tử Nguyệt mỉm cười lắc đầu, nói:
Hai chữ
rượu mừng
nói ra khiến Lâu Tử Nguyệt có chút kinh ngạc, lại có chút thất vọng.
- Hạo Thần vẫn còn ở nước Bạch Hổ, không biết lúc nào trở lại, chuyện rượu mừng, sợ rằng còn phải đợi lâu nữa.
Thấy thư như thấy người.
Chúc mừng nàng lên cấp thành Huyễn tông trung cấp, trở thành Huyễn tông trung cấp mười lăm tuổi đầu tiên của đại lục Huyễn Thải. Thật hy vọng ta có thể tận mắt chứng kiến giờ phút đó, cùng nàng chia sẻ niềm vui. Chỉ tiếc là ta chỉ có thể nghe người làm bẩm báo ngắn gọn về chuyện đó thôi.
Tư Mệnh trước giờ chưa bao giờ lo lắng, lần này thật sự lo, nghĩ là Vương phi nhà nàng biết tin Vương gia bị thương thì một mình chạy tới nước Bạch Hổ.
Kết quả là nàng lại một mình trở về, đây là chuyện tốt! Tâm trạng lo lắng cuối cùng cũng dịu lại, nàng quyết định sáng mai hỏi Vương phi đã xảy ra chuyện gì.
Úc Kim Ca kéo cánh tay Tử Nguyệt, nhẹ nhàng xoay người nàng lại, kéo ánh mắt nàng rời khỏi người Bắc Đường Xu, đưa nàng rời khỏi căn nhà trúc này. Hắn nén lại cảm xúc khác lạ trong lòng, an ủi nói:
- Vậy ta ở lại lâu dài ở Túy Tiên Lâu, chờ nàng thành hôn. Nếu không đợi được hắn cưới nàng thì ta sẽ cưới nàng được không?
- Vậy thì kính nhờ Kim Ca.
Trên mặt Tử Nguyệt hiện lên nụ cười nhạt.
Lâu Tử6 Nguyệt đột nhiên muốn hỏi một câu, khi hắn không có thân xác, rốt cuộc là hắn sống như thế nào, làm sao... vượt qua được5? Hắn nói là bị buộc phải phân tách linh hồn, rốt cuộc là gặp phải chuyện gì nguy cấp? Nhưng những điều này, chỉ vì cái gai trong lòng nàng, mà bị kẹt trong cổ họng, không nói ra được.
Nàng siết chặt quả đấm, lắc đầu. Ít nhất, phải để nàng từ từ, cho nàng một chút thời gian. Nàng muốn suy nghĩ thêm chút nữa. Tất cả chuyện này không bình thường chút nào, thông tin không đầy đủ, khiến nàng rất khó phán đoán.
Bắc Đường Xu đột nhiên trở nên tốt bụng vậy sao? Nhưng khi Úc Kim Ca quay lưng về phía hắn, Bắc Đường Xu nhìn hắn với ánh mắt đầy ẩn ý.
Trong giờ phút đó, Úc Kim Ca biết rõ, chuyện này vẫn chưa kết thúc. Nhưng ít nhất là trong khoảng thời gian này, hắn ta sẽ không tới làm phiền hắn nữa. Còn về chuyện nửa người mà hắn ta nói, hắn không hiểu, cũng không muốn hiểu.
Bắc Đường Xu đứng trên đỉnh núi, sau khi đưa mắt nhìn hai người rời đi, lập tức rạch ra một vết nứt không gian, biến mất ở đại lục Huyễn Thái, không hề lưu luyến.
Đêm khuya ba ngày sau, Lâu Tử Nguyệt vượt đường sá xa xôi về đến Lâu phủ.
- Ngươi đi đi, giống như ngươi nói, rời khỏi không gian này, để ch3o ta lặng yên sống qua ngày.
Bắc Đường Xu phủi phủi bụi không tồn tại trên bàn đá. Thật ra thì tay của hắn không 9chạm vào cái gì, đại khái là chỉ ra vẻ như vậy. Hầu như đến một nửa bàn tay của hắn đã xuyên qua bàn đá...
Ngày mồng tám tháng Tám, sáng sớm, Tư Mệnh nhận được thư của Vương gia.
- Vương phi, đây là thư của Vương gia.
Tư Mệnh mặc một bộ y phục màu đen, nhìn tĩnh lặng đến vô lý. Nàng đáp:
- Thuộc hạ ăn rồi, đa tạ Vương phi. Mấy ngày trước người không có ở phủ, là đi đâu vậy?
Sắp đến Trung thu rồi, thật tiếc là ta không thể ở bên cạnh nàng.
Ông nội và cha mẹ nàng đều ở chỗ ta. Ta sẽ chăm sóc họ thật tốt, để họ ăn tết Trung thu vui vẻ ở đây.
Ngoan, quà Trung thu cho nàng sẽ không thiếu đâu. Ta đã nhờ Tư Mệnh lo rồi. Nhớ ăn nhiều bánh Trung thu nha, ăn cả phần của ta nữa. Ta rất muốn nuôi nàng cho béo trắng ra, như vậy thì không lo nàng gầy trơ xương nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.