Chương 111: Nhân sâm to thật
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1368 chữ
- 2022-02-04 05:39:04
Phi Phi, em có từng nghĩ, bọn em đến Thẩm Quyến sống thế nào chưa? Năm nay cậu ta mới tốt nghiệp, công việc vẫn chưa có, mà cho dù có đi 8nữa thì cũng chưa chắc mua nhà ngay được, còn em giải quyết chuyện công việc thế nào? Không làm việc để cậu ta nuôi em à? Bệnh viện chúng3 ta là bệnh viện tốt nhất ở thành phố L, nếu em đến Thẩm Quyến, sợ là cả bệnh viện cộng đồng cũng chưa chắc vào được, em chịu được sự chê9nh lệch này không?
Cô ấy ngừng một chút nói tiếp:
Ba mẹ em tuyệt đối sẽ không đồng ý, em chọn tình yêu chính là buông bỏ tình t6hân, sự lựa chọn này quá tàn nhẫn. Phi Phi, chị khuyên em đừng dại dột.
Chu Tiểu Xuyên cũng không vạch trần cô, cười lưu manh nói:
Vậy làm phiền bạn học cũ dẫn bọn tớ đi gặp người báo án.
Sáng sớm, lúc Chủ nhiệm Lâm đi thăm phòng, An Phi có gặp bệnh nhân giường số mười bốn kia, ông ta nói sau khi uống rượu thì tim đập nhanh, kiểm tra điện tâm đồ thấy tim đập bất thường rõ ràng, sau khi dùng thuốc đã chuyển biến tốt, tại sao ông ta lại báo cảnh sát chứ?
Anh ấy nói có thể đến thành phố L.
An Phi nói nhỏ.
Lý Mộc Tử khẽ thở dài, thương hại nhìn An Phi:
Cậu ta nói em tin à, cho dù cậu ta có đến, em có chắc bọn em sẽ hài lòng mọi thứ không, nếu công việc của cậu ta ở đây không như ý thì sao? Hơn nữa, cậu ta đến, ba mẹ em sẽ chấp nhận cậu ta sao?
Những chuyện ngày thường An Phi không nghĩ đến lại liên tục được nói ra từ miệng Lý Mộc Tử, cô mới phát hiện thì ra giữa bọn họ có nhiều vấn đề như vậy, ở xa không phải chỉ cần gặp mặt là giải quyết được vấn đề.
Nhà các cô có mâu thuẫn hay tranh cãi gì với người khác không?
Vợ Du Trường Kiều vừa nín khóc lại bắt đầu nỉ non, cô con gái nhìn bà, nhiều lần muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng cũng quyết định nói:
Vốn là chuyện xấu trong nhà thì không nên kể, chuyện này không nói được, nhưng liên quan đến hai mạng người nên chúng tôi không thể không nói, vì chuyện phá bỏ nhà cũ mà anh tôi cãi nhau với ba nhiều lần, anh ấy muốn ba tôi đưa cho anh ấy khoản tiền bồi thường phá bỏ nhà cũ, hôm kia có về một lần, kết quả ngay hôm sau ba tôi đã xảy ra chuyện.
Trong này ngâm cái gì vậy?
An Phi tò mò hỏi.
Ba tôi nói là nhân sâm.
Người phụ nữ nói.
À, nên các cô nghi ngờ rượu ngâm trong nhà đã bị người khác động tay vào.
Chu Tiểu Xuyên một tay chống cằm một tay gõ nhẹ mặt bàn, một người trẻ tuổi đi cùng anh ta cũng nhanh chóng ghi chép lại.
Điều tra ghi chép xong, hai người phụ nữ ký tên in dấu vân tay, cô gái trẻ tuổi ôm lọ thủy tinh đến, bên trong là chất lỏng màu vàng, ngâm cái gì đó lớn bằng củ cà rốt.
An Phi vội vàng chào tạm biệt Lý Mộc Tử rồi về văn phòng, vừa vào đã thấy Quách Cường ngồi trò chuyện với Chu Tiểu Xuyên, xem ra người tìm cô là Chu Tiểu Xuyên.
Bây giờ mỗi lần gặp cậu bạn học này, cô liền nhức đầu, cô tức giận hỏi:
Cảnh sát Chu lại đến nữa à, có chuyện gì vậy?
Mắt vợ và con gái Du Trường Kiều đỏ bừng, quay lưng về phía bệnh nhân bảo bọn họ ra ngoài nói chuyện, đoàn người trở về văn phòng, vợ Du Trường Kiều mở miệng nói:
Nhà chúng tôi uống rượu tự ngâm, bình thường uống không có vấn đề gì, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, tôi và con gái thay phiên nhau đến chăm sóc ông ấy, không chăm được cho cháu ngoại, kết quả không biết tại sao thằng bé lại uống trộm rượu ngâm, cũng xuất hiện tình trạng y hệt, bây giờ đang được điều trị ở phòng giám sát khoa Nhi, bác sĩ thông báo tình trạng nguy kịch.
Nói rồi nước mắt chảy xuống, làm sao cũng không ngừng được.
Cô con gái bên cạnh bà tiếp lời:
Chồng tôi làm việc ở nơi khác, hằng năm đều không ở nhà, xảy ra chuyện như vậy, hai mẹ con tôi cũng không biết làm gì, bác sĩ khoa Nhi nói có thể thằng bé đã bị trúng độc, vậy có phải là có người đã đầu độc hai người bọn họ không chứ, nên chúng tôi mới báo cảnh sát, xin các anh bảo vệ cho chúng tôi.
Chu Tiểu Xuyên vốn đang hút thuốc, thấy An Phi vào liền di đầu thuốc vào gạt tàn, thích thú nhìn cô nói:
Có phải chuyện tình cảm có vấn đề không, có chuyện gì cứ nói, bạn học cũ sẽ nghĩ cách giúp cậu, chúng ta có gì thì nói ra, đừng nóng giận như vậy.
An Phi cứng họng nhìn anh ta không nói nên lời, cảnh sát đúng là ghê thật, liếc mắt một cái cũng biết cô đang tức giận không vui. Một lúc lâu sau cô mới bình tĩnh lại, đỏ mặt nói:
Đừng nói nhảm, tớ nhìn thấy cậu lại nhớ đến Thẩm Đồng Đồng chết vì ngộ độc Paraquat kia, trong lòng khó chịu.
Rượu đó còn không?
Chu Tiểu Xuyên hỏi.
Có, đang để trong phòng bệnh, chút nữa tôi sẽ đưa cho anh.
An Phi nghi ngờ dẫn Chu Tiểu Xuyên đến giường số mười bốn, bệnh nhân này tên là Du Trường Kiều, nam, 53 tuổi.
Sau khi bọn họ vào phòng, ngoại trừ Du Trường Kiểu còn có vợ và con gái ông ta, Chu Tiểu Xuyên đưa thẻ chứng nhận cảnh sát cho bọn họ xem, rồi nói đồn công an nhận được báo án, bọn họ đến đây để điều tra tình huống cụ thể.
Vương Dịch Tường nói Lý Mộc Tử thuộc nhóm thực tế, cô ấy luôn biết mình muốn cái gì, đúng là không sai, cô ấy vừa nghe đã nhìn thấy vấn đề của bọn họ, còn cô nghĩ lâu như vậy mà chỉ thấy mờ mờ, cứ nghĩ là tình cảm ngay trước mặt, dù có khó khăn nhiều hơn nữa cũng không phải là khó khăn, thì ra những khó khăn đó đều không thể trốn tránh được.
Tiểu An, văn phòng có người tìm.
Cô Cao đứng ngoài phòng y tá hô, phòng giám sát cấp cứu và phòng y tá chỉ cách nhau một cánh cửa sổ, bình thường lấy thuốc gì đều đưa qua cửa sổ.
Người nhà giường số mười bốn báo án, nghi ngờ có người hạ độc, bọn họ đến điều tra.
Quách Cường giải thích hộ anh ta, xem ra anh ấy và Chu Tiểu Xuyên vô cùng hợp nhau, đàn ông nào mà chẳng có ước mơ trở thành cảnh sát, mới gặp cảnh sát mà đã như quen thuộc lâu lắm rồi.
Giường số mười bốn không thuộc quyền quản lý của em, hỏi anh không được sao, gọi em làm cái gì?
An Phi tức giận nói.
Củ này to thật đó, mà sao nhìn không giống nhân sâm nhỉ?
An Phi từng nhìn thấy nhân sâm trong hiệu thuốc, trong tủ sách của An Quốc Cường ba cô cũng có cất nhân sâm, nhưng chưa từng thấy củ nào to như vậy, chẳng lẽ là nhân sâm nghìn năm, nhưng nhìn qua thì rượu này cũng không phải là loại đắt tiền.
Các cô có hỏi lai lịch của củ nhân sâm này chưa?
Chu Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm củ nhân sâm rồi hỏi cô gái, anh ta cũng phát hiện củ nhân sâm này có vấn đề.
Ba tôi nói bạn cho.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.