• 946

Chương 112: Thương lục (1)


Sau đó, cô và Triệu Lam nhanh chóng đến giường số mười bốn.

Người nhà đứng vây quanh giường số mười bốn, người sa8u không chen vào được, băn khoăn nhón chân xem, sợ bỏ lỡ cái gì. Tiếng khóc của vợ Du Trường Kiều truyền đến, ảnh hưởng 3đến không ít những người xung quanh, người Trung Quốc có một đặc điểm là ở đâu có náo nhiệt là đi đến đó, nên lúc An Phi9 chưa đến, nhóm người vây xem đã tới trước.

Nhìn thấy bác sĩ đến, mọi người theo bản năng tránh ra hai bên, để c6ác cô vào.
An Phi nhìn bốn phía:
Chu Tiểu Xuyên đi rồi à?


Đi rồi.
Quách Cường đã khôi phục lại thái độ bình thường, nhìn An Phi cười híp mắt hỏi:
Có phải lúc đi học cậu ta từng ăn hiếp em không, sao thấy em cứ sợ cậu ta vậy?


Lúc đi học là em bắt nạt cậu ta.
An Phi không phục nói:
'Chẳng phải bây giờ cậu ta làm cảnh sát à, em cứ gặp cảnh sát là căng thẳng thôi. Đúng rồi, bình rượu thuốc kia đâu, em chụp mấy tấm về cho ba em xem. Không phải khoe khoang, ở thành phố L này không có mấy người vượt qua được trình độ hiểu biết thuốc Trung y như ông ấy đâu.

Trong phòng, lúc An Phi vào, Du Trường Kiều đang co giật, Quách Cường một tay đỡ đầu ông ta nghiêng s5ang một bên, tay còn lại giữ cằm ông ta. Thấy các cô đi vào, anh ta thúc giục:
Chị Lam, tiêm 10mg Diazepam.
Triệu Lam nhanh chóng tiêm Diazepam cho bệnh nhân, một phút sau, Du Trường Kiều ngừng co giật.
Thực tập sinh mang máy điện tim và máy khử rung tim đến, An Phi gắn máy điện tâm đồ cho Du Trường Kiều, rung tâm thất rõ ràng, phỏng đoán có liên quan đến cơn co giật của ông ta. Quách Cường lập tức khử rung tim cho ông ta, sau khi kích điện, nhịp tim của ông ta tự động phục hồi. Quách Cường nhìn An Phi, hai người thở phào nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng ông ta cũng nhặt lại được cái mạng nhỏ này.
Lúc đầu, bệnh trạng của ông ta chỉ là nhịp tim thất thường, không kiểm tra khí máu, bây giờ bắt đầu trở nặng, nên xét nghiệm sinh hóa máu và khí máu một thể luôn, tiện thể đưa một ống máu cho Chu Tiểu Xuyên, để bọn họ về xét nghiệm chất độc.

Được, em đi báo với chị Mộc Tử một tiếng, chuẩn bị giường.
An Phi biết phòng giám sát có một cái giường trống, cô mới vừa ra khỏi phòng bệnh, con gái Du Trường Kiều đã ngăn lại hỏi bệnh tình,
Tốt hơn nhiều rồi, bây giờ phải chuyển sang phòng giám sát, còn cụ thể bệnh tình thế nào lát nữa bác sĩ Quách sẽ trao đổi với mọi người.

Trao đổi bệnh tình là một môn học, không phải ai cũng tùy tiện trao đổi được, nếu có bác sĩ cấp trên ở đây, tốt nhất là do bác sĩ cấp trên trao đổi, dù sao người nhà cũng không phân biệt được ai là bác sĩ trưởng, dù ai nói cũng là bác sĩ cả thôi, nhưng không biết, trình độ giải thích bệnh tình không phải ai cũng như nhau.

Bệnh tình bệnh nhân chuyển biến nhanh như vậy, có lẽ có liên quan đến phản ứng sau khi trúng độc, loại chất độc này chủ yếu gây hạ Kali máu, cơ thể thiếu Kali có thể đột tử bất cứ lúc nào, nên phải bổ sung thêm. Trước mắt, bệnh nhân thiếu rất nhiều Kali, nên chẳng những phải bổ sung, mà còn phải bổ sung nhiều, nếu không tình trạng tim loạn nhịp sẽ tái phát.
Quách Cường trao đổi bệnh tình của Du Trường Kiều và sự quan trọng của việc vào phòng giám sát với con gái và vợ ông ta ngoài phòng bệnh, chi phí mỗi ngày 3000 tệ, rất nhiều người cứ nghĩ là may mắn, không vào phòng giám sát cũng cứu được, vậy thì việc gì phải tiêu tiền lãng phí như vậy.
Làm sạch da, khử trùng, đâm chọc, từng bước làm theo quy trình, An Phi cảm thấy tay mình run không ngừng, nhưng trong mắt Lữ Tiêu Tiêu lại vô cùng bình tĩnh, từng bước đều có bài bản hẳn hoi, rất nhanh đã đưa ống thông vào tĩnh mạch thành công, cố định, khâu lại, mọi thứ đều rất tự nhiên, trôi chảy. Ánh mắt Lữ Tiêu Tiêu nhìn An Phi tràn đầy sự ngưỡng mộ, từ tận đáy lòng, cô ta hận mình nhát gan, vì sao An Phi dám ra tay còn mình thì không dám làm.
Chỉ là một ca tiểu phẫu thôi, An Phi cũng toát mồ hôi đầy người, vừa căng thẳng vừa sợ hãi, cuối cùng cô cũng thành công.
Đến khi cô quay về phòng làm việc của bác sĩ phòng giám sát, Chu Tiểu Xuyên đã đi rồi, Quách Cường đang viết biên bản cứu chữa khi nãy.
Anh ấy dừng một chút rồi nói thêm:
Không phải lần nào cũng có thể may mắn cứu được như vậy đâu.

Có thể là nhà vừa phá bỏ và chuyển đi nơi khác, trong nhà không thiếu tiền, vợ ông ta rất hợp tác đi đóng tiền làm thủ tục, mười phút sau, Du Trường Kiều chuyển vào phòng giám sát. Lý Mộc Tử quyết định đặt ống thông tĩnh mạch trung tâm cho ông ta, bơm Kali tĩnh mạch. Nồng độ Kali truyền từ mạch máu ngoài có giới hạn, tạo kích thích lớn cho mạch máu, bệnh nhân không chịu đựng được, cũng sợ xuất hiện tình trạng hoại tử mạch máu, tĩnh mạch trung tâm là mạch máu lớn nên không xuất hiện tình huống như vậy.
Lúc ở khoa ICU, An Phi đã từng thấy nhưng chưa làm bao giờ, lần này Lý Mộc Tử để Lữ Tiêu Tiêu làm, Lữ Tiêu Tiêu cứ do dự mãi vẫn không dám làm, nhường cơ hội lại cho An Phi, thực ra tim cô cũng đập như trống, nhưng thấy Lữ Tiêu Tiêu như vậy, cô đành cắn răng gật đầu.
Kết quả có rất nhanh, ông ta bị hạ Kali máu (2) rõ ràng, trong khi đó Kali máu của người bình thường ở mức từ 3.5 đến 5.5, Kali máu của ông ta lại thấp hơn, thuộc loại thấp nghiêm trọng, trong tình huống này, có khả năng sẽ xuất hiện tình trạng co giật, rối loạn nhịp tim, đột tử.
(2) Hạ Kali máu: Hạ kali máu là thuật ngữ dùng để chỉ tình trạng trong đó nồng độ kali trong máu thấp hơn so với mức bình thường. Thông thường, mức kali máu rất thấp (dưới 2.5 mmol/l) có thể đe dọa tính mạng và cần được cấp cứu ngay lập tức.

Cần phải chuyển vào phòng giám sát cấp cứu, Kali máu thấp như vậy, phải tiêm Kali vào tĩnh mạch trung tâm mới được.
Quách Cường nhíu mày nhìn kết quả vừa có, anh ấy không gặp nhiều tình trạng như vậy, anh ấy lăn lộn ở khoa ICU nhiều năm, có bệnh nặng nào mà chưa gặp, lần sẩy tay này là do bệnh tình của Du Trường Kiều chuyển biến quá nhanh, căn bản là không có thời gian trì hoãn.

Hai đứa cùng suy nghĩ rồi, lúc nãy đội trưởng Chu có nói để em về nhà hỏi ông cụ nhà em xem rốt cuộc cái đó có phải nhân sâm không. Cái bình thì cậu ta mang về Trung tâm kiểm tra chất độc Cục Công an xét nghiệm rồi, cậu ta nói đã gửi ảnh chụp vào tin nhắn của em.


An Phi mở hộp thư tin nhắn trên điện thoại, đúng là có ảnh chụp, cô chia sẻ hình qua cho ba An, một lúc sau, An Quốc Cường gọi điện đến.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.