• 466

Chương 113: Phù dâu


Nhưng cảnh sát người ta phá án dựa vào bằng chứng, không dựa vào lời nói, không phải cứ nghi ngờ là bắt người ta vào tù, lú8c gọi đến con trai ông ta rất kích động, nói anh ta cơ bản không biết chuyện rượu thuốc gì, anh ta hận ba mình thiên vị mẹ3 kế và em gái, nhưng không có chuyện anh ta đầu độc ba ruột của mình.

Cảnh sát cũng đến hỏi Du Trường Kiều nguồn g9ốc
nhân sâm
trong rượu, nghe nói rượu thuốc có vấn đề, ông ta hối hận không thôi, cái này là do một đồng nghiệp gửi cho,6 đồng nghiệp nói là nhà tự trồng, nghe người ta nói là nhân sâm, có tác dụng bảo vệ sức khỏe. Lúc đó cho ông ta hai cây, ô5ng ta ngâm rượu một cây để uống, uống một thời gian không thấy hiệu quả gì, ông ta bèn ngâm thêm một cây vào, kết quả thành ra như vậy.

Lần này, con trai ông ta bị loại khỏi vòng nghi ngờ, cảnh sát rút lui. Sau một trận giông bão, Du Trường Kiều trở về từ ranh giới sống chết, ông ta trở nên rộng lượng hơn, xua tan hiềm khích lúc trước với con trai, cuối cùng gia đình cũng hòa bình lại, coi như trong họa có phúc.

Nhìn không ra sau này cậu thành tiểu phú bà rồi.
An Phi nhìn châu báu lấp lánh thở dài nói.

Hâm mộ không, hâm mộ thì nhanh chóng kết hôn đi.
Tô Mi cầm trang sức so tới so lui khoe khoang, cố ý chọc giận An Phi. Đây là đêm cuối cùng cô ấy ở nhà mẹ đẻ, sáu giờ ba mươi sáu phút sáng mai sẽ cử hành hôn lễ, cô ấy phải dậy sớm trang điểm, mặc váy cưới, chuẩn bị dọn đồ đạc. Những người bạn khác của cô ấy đều đi rồi, chỉ còn một mình An Phi ở lại, sáng mai An Phi sẽ giúp cô ấy chuẩn bị mọi thứ.

Có khi lúc tớ kết hôn, Âu Dương cũng không bỏ nổi nhiều tiền như vậy, có thể bọn tớ chỉ là hôn lễ du lịch thôi.
Âu Dương vẫn chưa tốt nghiệp, thu nhập có hạn, cô cũng vậy, còn gia đình của Âu Dương cô chưa từng hỏi tới, nghe anh ta nói trong nhà có ba người con trai, chắc điều kiện kinh tế cũng không tốt. Cô là con gái một trong nhà, ba mẹ chuẩn bị đồ cưới phong phú cho cô, nhưng nếu cô lấy chồng xa thì có nhận được của hồi môn này hay không là chuyện khác.
Vì Tô Mi và Trương Phàm tổ chức lễ cưới vào ngày hai mươi sáu tháng Mười Hai nên mọi người nói năm không xuân (1) là năm quả phụ, là bạn thân của Tô Mi, đương nhiên An Phi là phù dâu rồi, từ trước hôn lễ, cô liên tục đi chọn quần áo, giày dép, trang sức với Tô Mi, bận kinh khủng.
(1) Năm không xuân: năm tiết Thanh xuân không trùng với năm mới, tiết Thanh xuân là thời điểm thích hợp để cưới gả.
Điều kiện kinh tế hai nhà đều tốt, không tiếc tiền tổ chức hôn lễ, áo cưới của Tô Mi không đi thuê giống như những gia đình địa phương bình thường khác, tất cả đều đặt may, một bộ váy cưới, một bộ váy cưới kiểu Trung Quốc, một bộ lễ phục lại mặt, một bộ dạ hội đón khách, tổng cộng hơn hai mươi nghìn tệ. Mẹ Trương Phàm cho Tô Mi một bộ trang sức gia truyền, Tô Mi đeo sợ già, nhưng vẫn chưa cưới về, kén chọn đồ của mẹ chồng cũng không hay lắm, nên đành vui vẻ đeo, mẹ cô ấy tặng cô ấy một bộ trang sức cẩm thạch trắng, bình thường tiền thưởng của Trương Phàm cũng không ít, tiền lương và tiền trợ cấp ngang bằng lương nửa năm của An Phi, lén mua cho Tô Mi một bộ trang sức ruby, cộng với bộ sưu tập riêng của Tô Mi, trang sức khi kết hôn không cần phải đến tiệm áo cưới thuê mỹ ký nữa.
Thấy ba mình không ngớt giảng dạy về Trung y, lần đầu tiên An Phi không cảm thấy phiền, đợi ông nói xong, cô dựng thẳng ngón cái nói:
Ba giỏi quá, rảnh thì ba phụ đạo kiến thức Trung y cho con đi, nếu mà con được ba truyền cho, không chừng sau này con là kiểu mẫu của kết hợp Đông Tây y đó.

An Quốc Cường khẽ hừ một tiếng:
Chỉ con à? Không ai hiểu con bằng cha mẹ, con lười như vậy thì sao mà nhớ được, nếu thật sự muốn học, trong tủ sách có sách thuốc Trung y cổ đó, tự xem đi.

An Phi lè lưỡi chạy đi, đúng là chỉ có ba là hiểu cô nhất, cô cứ thấy thuốc Trung y là đau đầu, rõ ràng đều là người trưởng thành, cùng một bệnh trạng như vậy, còn tăng thêm cái này, giảm bớt cái kia.
An Phi về nhà, bị ba bắt lại phụ đạo một khóa thuốc Trung y. An Quốc Cường nói những loại thuốc độc trong Tây y không đáng sợ bằng thuốc độc Trung y, hai loại thuốc không có độc gặp nhau cũng biến thành có độc, hai loại có độc ở cùng nhau có thể trở thành không độc, các loại cực độc như chu sa (1), cá nóc, ô đầu (2) vân vân đều có thể làm thuốc. Mấy nghìn năm trước, thuốc Trung y đã được dày công tôi luyện sử dụng, sử dụng trong thực tế hợp lý hơn Tây y.
(1) Chu sa: loại khoáng vật cinnabarit của thủy ngân sẵn có trong tự nhiên, có màu đỏ. Thành phần chính của nó là sulfua thủy ngân.
(2) Ô đầu: là một chi có hơn 250 loài thực vật có hoa bản địa các vùng núi bắc Bán cầu, mọc trên vùng đất ẩm. Phần lớn các loài đều rất độc.

Cậu vẫn muốn treo trên cái cây Âu Dương đó à… Ngày mai là ngày lành của tớ, không được nói lung tung.
Tô Mi nói được một nửa liền lấy tay che miệng lại, cúi xuống nói tiếp:
Đương sự u mê, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, nhiều người không ủng hộ các cậu, cho dù miễn cưỡng ở cùng nhau cũng chưa chắc hạnh phúc. Cậu cũng khuyên tớ đấy thôi, cảm xúc mãnh liệt trong phút chốc chưa hẳn là tình yêu.



Tớ và anh ấy không có cảm xúc mãnh liệt, tớ quen anh ấy bốn năm rồi.
An Phi ôm con chó đồ chơi của Tô Mi nói, con chó đồ chơi này bạn trai trước của Tô Mi tặng, An Phi rất thích, mỗi lần đến nhà Tô Mi, An Phi phải ôm nó nửa ngày trời.

Tô Mi thở dài, có đôi khi khuyên giải chuyện tình cảm cũng vô dụng, điện thoại cô ấy vang lên, là cuộc gọi của Trương Phàm, đôi vợ chồng son mới một ngày không gặp mà nói không hết chuyện, cũng không biết sao mà có nhiều chuyện để nói như vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.