• 945

Chương 118: Người nhà bất ngờ


An Phi nhanh chóng gọi hộ lý đưa Ngô Mật đến phòng siêu âm kiểm tra, chàng trai giường 13 cũng nhiệt tình đi theo, dù sao cô gái trẻ tuổi bị bệnh, 8bên cạnh lại không có người nhà, càng làm người ta thấy thương hại hơn, giúp được thì giúp một tay luôn.

Phòng siêu âm không ở cùng lầu kh3oa Cấp cứu, ở lầu phụ khoa, phải đi thang máy, hơi phiền phức, hai hộ lý đều là cô gái trẻ, giữa đêm hôm gần mười hai giờ thế này, để hai người bọ9n họ đi An Phi hơi không yên tâm, đối với sự nhiệt tình của người nhà giường 13, cô vui vẻ nhận lời, còn khen anh ta vài câu.

Rất nhanh, k6ết quả đã có:
Xoắn buồng trứng
, bệnh này là bệnh đau bụng phụ khoa cấp điển hình, nếu nói đơn giản, trái cà tím là
buồng trứng
,
vòi trứng
là5 cuống cà tím,
xoắn
là cuống của cà tím bị thay đổi vị trí, hướng mặt trước hoặc mặt sau, làm buồng trứng bị gấp lại, máu không lưu thông được, nếu tình trạng kéo dài, buồng trứng sẽ hoại tử do thiếu máu, phải cắt bỏ.
Mãi một lúc lâu sau, cô ấy lấy điện thoại gọi một cuộc, rất lâu điện thoại mới có người nhận, cô ấy nhỏ giọng nói gì đó, chắc là bị từ chối rồi, cô ấy nâng cao giọng khóc nói vào điện thoại:
Em biết 30 Tết anh không tiện ra ngoài, nhưng thật sự là em không còn cách nào khác nữa, coi như đây là lần cuối cùng em cầu xin anh, không có lần sau nữa.
Sau đó cô ấy không đợi người kia đáp lại, trực tiếp cúp máy.
Qua một lúc lâu sau, cô ấy mới dừng khóc, lấy chứng minh thư và thẻ ngân hàng từ trong túi đưa cho An Phi:
Bác sĩ, nhà tôi ở ngoại thành, bây giờ 30 Tết rồi, thật sự không tìm ai đến được, cô xem có thể làm thủ tục nhập viện cho tôi trước được không, cần phẫu thuật thì phẫu thuật, tôi có tiền.

An Phi nghe giọng nói gọi điện của cô ấy, giống như đang gọi cho người yêu, cô chợt nhớ đến cô gái uống Paraquat chết vì khúc mắc tình cảm sát vách - Thẩm Đồng Đồng, cô thở dài một hơi, cô gái tốt như vậy, sao lại đắm chìm như vậy? Nếu 30 Tết không tiện ra ngoài thì chắc chắn người ta đã có nhà có sự nghiệp, nhà Ngô Mật ở ngoại thành, chỉ kể chuyện tốt cho gia đình không kể chuyện xấu. Đến lúc cùng đường, cô ấy đành cầu xin giúp đỡ.
Nhìn kết quả này, An Phi hơi đau lòng, cô gái còn trẻ như vậy nếu phải phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng thì không chỉ là đau đớn cả đời, mà người ta vừa nghe cô gái này đã phẫu thuật, sợ ảnh hưởng đến con mình, đến cả chuyện hôn nhân cũng bị chậm trễ.
Trong lòng An Phi soạn nhiều bản nháp, phải nói với Ngô Mật thế nào về kết quả khó tiếp nhận này đây, cuối cùng cô hạ quyết tâm đi vào phòng bệnh, nói rõ kết quả, nhấn mạnh lặp lại bây giờ phải nằm viện, phẫu thuật, nếu tiếp tục kéo dài, lỡ bị xuất huyết thì không chỉ cắt bỏ một buồng trứng là xong chuyện.
Lúc đầu, Ngô Mật vẫn bình tĩnh, sau đó bắt đầu cúi đầu òa khóc, An Phi lo lắng nhíu mày nhìn cô ấy, bệnh nặng khẩn cấp, phản ứng của đương sự thế này, lại không có người nhà để bàn bạc, bác sĩ chỉ có thể bó tay lo suông.
An Phi nhận lấy chứng minh thư và tấm thẻ, đợi khoa phụ sản qua xem rồi cô bắt đầu đi làm thủ tục nhập viện.
Cô liên lạc khoa phụ sản, người đến hội chẩn là người quen cũ Lô Thanh. Vừa gặp mặt, hai người số khổ trực 30 Tết trêu ghẹo lẫn nhau:
Chúc Tết chị nhé!
, đã qua 12 giờ, đúng là đã đến mùng một đầu năm thật rồi,
năm mới
danh xứng với thực.
Hai người tiết kiệm thời gian nên không về văn phòng, ai cũng khoác áo bông thật dày, đứng trên hành lang, nhìn sơ bệnh án, trao đổi bệnh tình, rồi vừa đi vừa nói chuyện đến lúc vào phòng bệnh. Cửa vừa mở, An Phi giật mình nhìn giường 12, bên giường lại xuất hiện thêm người, nhìn kỹ, cô còn quen cả người này, mấy tháng trước vừa gặp xong, rõ ràng là lớp trưởng Trịnh Nhất Minh lớp bọn họ.
Trịnh Nhất Minh và cô chạm mắt nhau, ánh mắt lập tức lóe lên, An Phi nhìn chằm chằm anh ta, Lô Thanh bên cạnh cũng đang nhìn cô gái trên giường 12, thốt lên hỏi:
Có phải em là người năm ngoái đã làm phẫu thuật thai ngoài tử cung bên phòng bệnh chúng tôi không?


Ngô Mật gật đầu nhìn Lô Thanh, hơi chần chừ, gật đầu.

Lô Thanh thở dài nói:
Lần trước đã cắt một bên buồng trứng rồi, lần này mà cắt nữa thì sau này em...


Nghe vậy, Trịnh Nhất Minh đang ngồi lập tức đứng dậy, hai tay khẽ run không biết có phải do căng thẳng không, anh ta nói:
Bác sĩ, cô ấy còn trẻ như vậy, còn cách nào khác không?



Nội soi vùng bụng trước đã, cũng vì cô ấy còn quá trẻ, lại chưa từng sinh đẻ, năm ngoái chúng tôi đã phẫu thuật nội soi cho cô ấy, không ngờ năm nay lại xuất hiện tình trạng như vậy.
Lô Thanh lắc đầu thở dài. Đối với bác sĩ khoa phụ sản, sinh đẻ là chuyện quan trọng hàng đầu, mỗi đứa trẻ bình an ra đời là chuyện tốt đẹp nhất.


Chị về phòng bệnh sắp xếp phẫu thuật, em mau chóng để người nhà làm thủ tục nhập viện đi.
Lô Thanh không dám kéo dài thêm nữa, viết phiếu nhập viện ở phòng làm việc, dặn dò An Phi một câu rồi vội vàng về phòng bệnh. An Phi nhìn thoáng Trịnh Nhất Minh đứng cạnh, anh ta lúng túng cười một cái, vẫn không nói gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.