• 466

Chương 145: TOÀN LỰC ỨNG PHÓ


Sau khi bọn họ bày tỏ ý kiến xong, cả phòng hoàn toàn yên lặng, tất cả những người ở đây đều là tinh anh của bệnh viện, cứ ng8hĩ hội chẩn toàn viện lần này chỉ là hình thức thôi, bây giờ ba khoa lớn có quyền đã nộp giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh, a3i mà không nối gót theo đúng là người ngốc.

Tình thế thay đổi đột ngột, thái độ của mọi người cũng thay đổi theo, sự9 thờ ơ không quan tâm lúc đầu đã biến thành sự cẩn thận trong từng lời nói hành động, ai cũng cúi đầu đọc kỹ tờ giấy tài liệ6u bệnh án mỏng dính nhưng trọng lượng không nhẹ trong tay, rồi lần lượt theo thứ tự đưa ra ý kiến tốt nhất của khoa mình. An5 Phi cúi đầu múa bút thành văn, sợ viết thiếu cái gì đó, thấy vậy Vương Dịch Tường vô cùng đau lòng, hận không thể ghi giúp cô.


Nếu ba vị Chủ nhiệm đã thành lập bảo đảm thực hiện quân lệnh, các vị đồng nghiệp cũng đã đưa ra ý kiến của mình, cuộc họp hôm nay chúng ta thu hoạch rất đa dạng, giờ sẽ kết thúc ở đây. Sau đây, chúng ta phải đem kế hoạch biến thành hành động, toàn lực triển khai cứu chữa.
Chủ nhiệm Hứa lên tiếng tổng kết lần cuối, cuộc họp chấm dứt.
Tuy nói là máy mới lần đầu tiên sử dụng, nhưng có nhóm kỹ thuật ICU và kỹ sư xưởng chỉ đạo tại hiện trường, chỉ một lát sau, máy lọc máu được khởi động, đồng thời cũng bắt đầu thay đổi huyết tương, kỹ thuật này là cố gắng hấp thụ các chất hữu cơ từ trong huyết tương, lọc sạch chất độc. Còn phương pháp điều trị bằng cách thay thế gan nhân tạo đã nói lúc trước, máy cũng có thể làm được, nhưng bây giờ chức năng gan của bệnh nhân chưa bị suy kiệt, tạm thời không cần phải dùng đến.
Thấm thoát, thời gian tan làm đã đến, An Phi thấy Chủ nhiệm Thôi không có ý rời đi, cô hơi chần chừ, hai vị Chủ nhiệm đã chuyên nghiệp như vậy, cô tan làm đúng giờ liệu có phải không hay lắm không? Chủ nhiệm Thôi thấy cô chần chừ, cười nói với cô và Trương Hiểu Lệ,
Hai em đi về đi, trận chiến này chỉ mới bắt đầu, chị mới nhận được thông báo từ Chủ nhiệm Hứa, lãnh đạo phòng cháy chữa cháy yêu cầu chuyên gia trong tỉnh đến hội chẩn, ngày mai chắc sẽ căng thẳng hơn hôm nay, về nhà nghỉ ngơi thật tốt vào, buổi tối có người trực ca, các em không cần đến trông đâu.

An Phi tận mắt nhìn thấy Chủ nhiệm Thôi lập bảo đảm thực hiện quân lệnh, biết nói nhiều cũng vô ích, giao ca đêm cho Tiểu Mạn xong rời đi. Trên đường, Vương Dịch Tường thấy cô mệt mỏi, đưa cho cô một miếng chocolate Dove.

Chủ nhiệm Tần, khoa Cấp cứu chưa từng dùng máy lọc máu, nhất là nhân viên hộ lý không thông thạo máy móc, hy vọng anh có thể hỗ trợ kỹ thuật cho chúng tôi, để chúng ta triển khai công việc nhanh chóng.
Chủ nhiệm Thôi nói với Chủ nhiệm Tần bên cạnh, mặc kệ ông có bằng lòng hay không, tạm thời hai người bọn họ đang cùng hội cùng thuyền.

Tôi sẽ phái một nhóm hộ lý đến giúp đỡ các cô triển khai công việc, về phương diện điều trị, Hiểu Lệ hoàn toàn có thể một mình đảm nhận được, có vấn đề gì thì cô có thể gọi cho tôi bất kỳ lúc nào, mấy ngày nay tôi sẽ ở trong khoa.
Chủ nhiệm Tần lập bảo đảm thực hiện quân lệnh xong bắt đầu thấy hối hận, mình ganh đua gì với bà điên này chứ, nhà ông ngay chúc gia viện bệnh viện, ở trong khoa cũng như trong nhà, đến khoa Cấp cứu cũng không tốn nhiều thời gian lắm, tại sao phải nói không rời bệnh viện 24 giờ, ông nói không rời bệnh viện, ở nhà có phải cũng được coi như không rời bệnh viện không?
Chủ nhiệm Thôi không có thời gian quan tâm ông nghĩ gì trong lòng, vội vàng dẫn An Phi xuống lầu, đi chuẩn bị máy móc.

Người ta bận rộn cả ngày, anh cũng không an ủi một câu.
An Phi bĩu môi giả vờ tức giận.

Không phải đã lấy chocolate an ủi em sao, sao thế, muốn một nụ hôn à?
Vương Dịch Tường đang lái xe, không quay đầu được, nhìn cô trong kính chiếu hậu, thấy cô chu miệng, tim anh đập rộn ràng.

Anh mà hôn hít gì, cả người toàn mùi thuốc khử trùng 84 ai cũng phải cách xa.
An Phi khẽ cười.
Lúc hai người đến phòng giám sát, Trương Hiểu Lệ đã đặt ống thông tĩnh mạch đùi từ lâu. Bên cạnh giường Hứa Thiên An có một cái máy mới, cao khoảng 1m50, rộng, dày khoảng 40cm, phía trên là một đống chữ tiếng Anh phức tạp, Điền Quân đang cùng Trương Hiểu Lệ học mấy cái nút lệnh phía trên. Lúc trước, bệnh nhân lọc máu đều phải chuyển đến ICU, bây giờ khoa Cấp cứu có máy rồi, bắt đầu triển khai kỹ thuật, Điền Quân là người phụ trách phòng giám sát, phải nhanh chóng hiểu rõ, ông cảm thấy áp lực hơn những người trẻ tuổi như An Phi.
Chủ nhiệm Thôi bảo Lý Mộc Tử, Lữ Tiêu Tiêu, Tôn Hạ Bình, Dư Hạo Nhiên đến, cùng nhau học cách sử dụng máy. Đối với chị, đây là một cơ hội để vượt lên, tranh thủ rút ngắn thời gian để khoa Cấp cứu đuổi kịp và vượt qua những bệnh viện khác. Trong suy nghĩ của chị, chị và Chủ nhiệm Tần không có xung đột lợi ích, mục đích của chị là làm khoa Cấp cứu lớn mạnh hơn, chứ không phải ICU.
Nhưng trong mắt Chủ nhiệm Tần và những người khác, chị làm vậy là giành ăn với mọi người. Cũng may lúc này, Chủ nhiệm Tần không hành động theo cảm tính, mà xuất phát từ tình hình chung, đem đến những hỗ trợ kỹ thuật cho bọn họ.

Vậy người đẹp không ngại một nụ hôn khử trùng chứ?
Vương Dịch Tường nghiêm túc hỏi.

An Phi ngồi ghế sau cười nghiêng ngả, anh ở ngoài đời cũng giống như Lòng Tôi Bay Lượn trên mạng, tuy không nhỏ tuổi nữa nhưng lại thích chơi, thích đùa giỡn, lúc nào cũng có thể chọc cô vui vẻ, quãng thời gian ở cùng anh không hề nhàm chán. Cái này hoàn toàn khác với hình tượng bình thường của anh trong bệnh viện, có lẽ đây mới thật sự là anh, không cần phải đeo mặt nạ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.