• 466

Chương 181: BỆNH NHÂN ĐẶC BIỆT


An Phi cảm thấy từ lúc quen Vương Dịch Tường đến nay, thu hoạch lớn nhất chính là cô ít đến muộn hơn. Anh có thói quen đi làm sớm, trước khi quen An P8hi, lúc nào anh cũng đến bệnh viện trước nửa tiếng, bây giờ anh lại đợi cô nửa tiếng, cho dù cô ngủ muộn năm, mười phút thì vẫn là người đến sớm nhất3 khoa.


Hôm nay thứ bảy rồi, tuần sau anh Quách và chị Hiểu Lệ phải về lại phòng ICU rồi, không nỡ tí nào.
An Phi ngồi trên xe cảm khái.

Làm chung một bệnh viện mà, nhớ thì đi thăm bọn họ là được, cũng đâu phải xa tận chân trời góc biển đâu.
Vương Dịch Tường cười, mấy cô gái đấy6, cho dù là nữ bác sĩ khoa Cấp cứu thì cũng đa sầu đa cảm như nhau.


Tuần sau khoa bọn em lại có người đến giúp đỡ, nghe nói là học trò tâm đ5ắc của Chủ nhiệm Tiêu khoa các anh - Trình Hiểu Phong.


Nhưng căn bản anh không đặt người ta vào trong mắt, hừ, còn nói người ta không biết trời cao đất rộng, không biết người biết ta, dù sao da mặt anh dày cỡ nào thì em cũng biết rồi.'' An Phi bĩu môi.

Anh có luận văn, có kỹ thuật, có thể độc lập dẫn một nhóm, cho dù tâm trạng của Viện trưởng không tốt, hoặc là anh phạm lỗi gì đó mà đuổi anh đi, chưa đến ba năm, nhóm nhỏ do anh dẫn dắt có thể đứng đầu tỉnh. Trình Hiểu Phong à, ha ha, không phải là anh xem thường cậu ta, rời khỏi Chủ nhiệm Tiêu, rời khỏi khoa Nội tim, cậu ta không còn cái gì nữa.
Vương Dịch Tường nhếch miệng, tỏ thái độ kiêu ngạo. An Phi mở miệng muốn phản bác, nhưng cảm thấy anh nói cũng có lý, cô ngước mắt nhìn lên, thấy gần đến bệnh viện rồi.
Vương Dịch Tường dừng xe, An Phi lấm lét nhìn trái nhìn phải, thấy không có người quen, cô vội vàng xuống xe. Cô không muốn công khai quan hệ của hai người, lúc nào cũng xuống xe ở cách bệnh viện một đoạn rồi mới vào khoa, Vương Dịch Tường cười cô bịt tai trộm chuông, nhưng cô lại làm không biết mệt.
Vài ngày trước, bà cụ cảm thấy tức ngực, khó thở, cứ cho là bị cảm lạnh. Chủ nhiệm Thôi đã nửa tháng không về nhà, bà cụ biết chị bận nhưng vẫn tức giận, dứt khoát không gọi điện cho chị, bảo chồng đến tiệm thuốc mua thuốc cảm. Sáng nay bà ra ngoài mua đồ ăn sáng, vừa vào đã ngã xuống quầy đồ ăn sáng, mọi người xung quạnh vội vàng gọi 120 đưa bà đến bệnh viện.
Lúc Dư Hạo Nhiên hội chẩn, bà cụ đã tỉnh lại, nhìn căn phòng trắng xóa xung quanh, bà biết là đang ở bệnh viện. Lúc Dư Hạo Nhiên hỏi tên và địa chỉ nhà mới biết được bà là mẹ của Chủ nhiệm Thôi.
Lúc đầu, Dư Hạo Nhiên thấy bà tỉnh lại nhanh như vậy, cũng tự hiểu là TIA (cơn thiếu máu não thoáng qua) nên không chụp CT não, nghỉ ngơi một chút là về nhà được rồi. Đến khi Chủ nhiệm Thôi tới, Dư Hạo Nhiên nói sơ bệnh tình với chị, Chủ nhiệm cũng đồng ý với quan điểm của anh ấy. Đừng thấy bình thường Chủ nhiệm Thôi nghiêm túc trong khoa, nhưng trước mặt bà cụ lại là con gái nhỏ, nhẹ nhàng ngọt ngào, vô cùng ân cần, khác hẳn hình tượng thường ngày.

Ừm, cậu ta và Long Vũ giống nhau, được Chủ nhiệm cưng đến mức không biết trời cao đất rộng, lần này Long Vũ ra ngoài thất bại một chút, âu cũng là chuyện tốt, chỉ những người khó khăn một chút mới có thể thành công, lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió sẽ dễ bị lật thuyền.'' Vương Dịch Tường không phải là người thích soi mói sau lưng người khác, hiếm khi anh nói nhiều như vậy.

Có vẻ như anh có ý kiến với anh ấy nhỉ, anh ấy đe dọa đến vị trí của anh à?
An Phi cười hì hì hỏi.

Cậu ta tự nhận là ngang tài ngang sức với anh, có thể tách ra, nhưng...

Điền Quân thăm phòng xong, trở về phòng theo dõi cấp cứu tiếp tục xem bệnh án, trước mặt ông chất một đống giấy cao, gần đây Chủ nhiệm Thôi ở phòng bệnh tạm thời làm công việc của ông cũng nhiều hơn, Hàn Kiến Quốc và Lâm Tuyết Mai đã lớn tuổi, lịch kiểm tra, ký tên toàn bộ khoa Cấp cứu đều do ông phụ trách. Kiểm tra bệnh án là một việc vô cùng mệt mỏi nhưng không được cái gì, một khi đã kiểm sai thì khó mà quay lại được, trừ hiệu suất khoa, kiểm tra tốt thì bình thường, không có khen thưởng thêm.
Ngồi xuống là mất hết một tiếng, ngọn núi nhỏ trước mặt dần dần biến mất, ông đứng dậy vươn vai, đột nhiên cảm thấy có cơn đau quen thuộc từ vùng gan truyền đến, ông nhíu mày, lấy tay ép mạnh vào nhưng vô dụng.
Trong lòng ông thầm nghĩ:
Bệnh viêm túi mật lại tái phát rồi, năm ngoái bận việc quá không có thời gian đi tái khám, gần đây vùng gan lúc nào cũng đau âm ỉ, tháng sau bệnh viện tổ chức khám tổng quát, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải kiểm tra một chút. Hầy, đợi khám tổng quát cái gì, ngày mai nếu đau thì nhịn đói đi siêu âm vậy, không có giấy kiểm tra tổng quát, chắc người của phòng siêu âm cũng không đến nỗi không nể mặt mình.


Chủ nhiệm Điền, phòng giám sát vừa nhận một bệnh nhân mới bị thuyên tắc phổi cấp tính(1), Tiểu An mời chú qua xem thử được không?
Triệu Lam ló đầu vào dò hỏi.
(1) Thuyên tắc phổi cấp tính: Còn gọi là tắc mạch phổi cấp tính, chỉ huyết khối bị vỡ trong mạch máu, có thể di chuyển đến những nơi khác và gây tắc mạch máu.

Tôi qua nhanh thôi, trước hết để con bé ghi lời dặn của bác sĩ đi.
Điền Quân vừa định nói sẽ qua ngay lập tức thì lại bị quặn đau, ông hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh như thường.

Chủ nhiệm Thôi đã đến rồi, bệnh nhân là mẹ chị ấy.
Triệu Lam khẽ nói thêm.

À, tôi lập tức tới ngay.
Mẹ của Chủ nhiệm Thôi nhập viện vì thuyên tắc phổi cấp tính, là người phụ trách phòng giám sát cấp cứu, ông phải có mặt, so với chuyện này thì những công việc trong tay hay cơn đau bụng của ông chỉ là chuyện nhỏ.
Trong phòng giám sát, tất cả mọi người đều căng thẳng làm việc, một bệnh nhân đặc biệt vừa vào - mẹ của Chủ nhiệm Thôi.
Trương Mạt Lỵ bên cạnh nói cho bà xét nghiệm máu, máy móc của mình, không cần nhờ người khác. Vì vậy xét nghiệm thử nên mới biết được, áp suất riêng phần oxy của bà cụ chỉ có 60 (bình thường 80-100), là chứng giảm oxy trong máu điển hình, nếu là TIA hoặc cảm lạnh đường hô hấp thì không thể xuất hiện tình trạng thế này được.

Dư Hạo Nhiên không dám coi thường, làm hết kiểm tra của khoa Hô hấp và khoa Nội tim, phát hiện chẩn đoán thuyên tắc động mạch phổi hợp lý. Vốn là phải đến khoa Hô hấp nằm viện, sợ Chủ nhiệm Thôi bận, không có thời gian chăm sóc, cuối cùng để phòng giám sát cấp cứu nhận.


Trên hình CT cho thấy bị thuyên tắc động mạch phổi hai bên, có bệnh sử ngất xỉu, bây giờ phải làm liệu pháp tan huyết khối, không thì sẽ bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, nếu không trở thành căn bệnh mãn tính, chất lượng cuộc sống sẽ kém đi rất nhiều. Đại diện điều trị tích cực phát biểu - Dư Hạo Nhiên kiên quyết làm tan huyết khối trước rồi dùng Heparin(2).

(2) Heparin: là một loại thuốc được sử dụng với vai trò là chất chống đông máu. được sử dụng để điều trị và ngăn chặn huyết khối tĩnh mạch sâu, thuyên tắc phổi và huyết khối động mạch.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.