• 945

Chương 200: NGƯỜI MỚI VÀO KHOA



Khoa Cấp cứu muốn chọn phó Chủ nhiệm, mọi người biết chưa?
Trần Long Vũ vừa nói, ba người ở đây đều sững người.

An Phi và Vư8ơng Dịch Tường không biết chuyện này, còn Lý Mộc Tử không ngờ anh ấy lại nói với hai người bọn họ.

Lý Mộc Tử và Trần Long Vũ 3vừa rời khỏi nhà Chủ nhiệm Thôi không lâu. Chủ nhiệm Thôi cố gắng hết sức ở phòng bệnh tạm thời, lại gặp lúc mẹ bị bệnh nặng cần ngườ9i chăm sóc, sau đó trong khoa lại rối loạn một phen, đúng là đã nghèo còn mắc cái eo. Liên tục mệt nhọc, cơ thể mạnh mẽ của chị cuối 6cùng cũng không thể chống đỡ được nữa mà ngã bệnh.
Nhìn bóng lưng bọn họ đi xa, An Phi nghi ngờ hỏi:
Tin giả?


Tám chín phần là thật.'' Vương Dịch Tường mỉm cười. Hiện tại, An Phi không có thâm niên cũng như không có suy nghĩ muốn tranh giành vị trí này, đối với bọn họ, tin tức này không có giá trị, có một số người, bụng dạ thật sự nhỏ.
Ngày hôm sau đi làm, Chủ nhiệm Thôi không đến, nhưng vì trước giờ chị ở phòng bệnh tạm thời nên khoa Cấp cứu vẫn tự nhiên vận hành như cũ. Nhưng trong yên lặng, một vài người âm thầm chấn động, bởi vì Chủ nhiệm Thôi đã gửi báo cáo đến phòng y tế, mấy người có lòng tranh giành chức
phó Chủ nhiệm hành chính
đều nhận được tin đầu tiên.

Anh nói thật à? Tin tức từ đâu ra vậy, em chưa nghe nói gì cả.
Vương Dịch Tường hỏi.
Lý Mộc Tử đảo mắt, cười nói;
Chắc anh ấy nghe đồn thôi, chẳng lẽ chuyện của khoa Cấp cứu, em và Phi Phi không biết mà anh ấy lại biết à?

Trần Long Vũ lập tức hiểu ý Lý Mộc Tử, cười mỉa:
Anh chỉ là tin vỉa hè thôi, muốn chứng thực một chút, nếu các em không biết, thì cũng có thể là tin giả đó. Cũng trễ rồi, hai người cứ tiếp tục đi dạo đi, anh đưa Mộc Tử về.
Nói xong, anh nắm tay Mộc Tử, tạm biệt Vương Dịch Tường và An Phi.
Ra khỏi nhà Chủ nhiệm Thôi, hai người vừa đi vừa thảo luận vấn đề tuyển người, thoáng chốc đã đến đình nghỉ mát, bọn họ vô tình nhìn thấy cảnh tượng hay ho. Bởi vì lúc nãy vẫn đang trò chuyện về chủ đề này, Trần Long Vũ mới thốt lên hỏi, Lý Mộc Tử cũng không ngăn cản anh ấy.
Lý Mộc Tử thấy Chủ nhiệm Thôi chỉ là thuận miệng nói thôi, có làm hay không thì vẫn chưa biết, bây giờ đi tuyên bố khắp nơi thế này cũng không phải chuyện tốt gì, người có ý định càng biết được sớm thì thời gian chuẩn bị cũng dài hơn, phần thắng lại càng lớn. Cô ấy thậm chí còn cảm thấy Chủ nhiệm Thôi nói riêng chuyện này cũng là ám chỉ với cô ấy, ám chỉ chị muốn chọn Lý Mộc Tử vào chức phó Chủ nhiệm.
An Phi và Vương Dịch Tường sững sờ là vì cảm thấy tin tức quá bất ngờ, lúc Chủ nhiệm Thôi mới đến khoa Cấp cứu đã nói không cần thiết phải có phó Chủ nhiệm, bây giờ nhận chức chưa được một năn lại tự mình đề xuất, không phải là vả mặt à?
Ngoại trừ những người bên cạnh, Chủ nhiệm Thôi không cho người trong viện 5và trong khoa biết, nên An Phi cũng không biết chuyện này, mà Lý Mộc Tử là người thân cận vói Chủ nhiệm Thôi, không những biết mà tối nay cô ấy và Trần Long Vũ đã đi thăm chị.
Lúc nói chuyện trời đất ở nhà Chủ nhiệm Thôi, Thôi Phượng Dương nhắc đến chuyện muốn tìm một phó Chủ nhiệm để giúp chị hoàn thành các công việc trong khoa, bây giờ chưa bắt đầu bình chọn viện hàng đầu mà đã bận việc thế này, đến khi bắt đầu quá trình bình chọn thì một mình chị ấy không thể chống đỡ nổi. Các khoa khác có ít nhất ba phó Chủ nhiệm thay phiên, còn khoa Cấp cứu một người cũng không, nên không bình thường tí nào.
Lý Mộc Tử nghe vậy thầm mừng trong lòng, cô ấy đã mơ ước chức phó Chủ nhiệm từ lâu, vốn mọi người nghĩ rằng, Chủ nhiệm Thôi mạnh mẽ như thế thì còn lâu khoa Cấp cứu mới có phó Chủ nhiệm, không ngờ bây giờ chị ấy lại tự động đề xuất muốn chọn người giúp đỡ.
Trong đó, Điền Quân là người có tâm tư nhất, Từ Tự Khiêm thì có hậu đài to, Lâm Tuyết Mai lớn tuổi nhất. Nếu là Điền Quân, xem ra phòng giám sát sẽ có nửa giang sơn ở khoa Cấp cứu, mà nói về tuổi tác, bằng cấp, thâm niên, chuyên nghiệp, ông ấy đều có ưu thế nhất, nếu Chủ nhiệm Thôi muốn chọn trợ lý, thì ông sẽ không nhường ai, danh tiếng của Từ Tự Khiêm và Lâm Tuyết Mai trong bệnh viện không bằng ông, đây chính là vốn liếng lớn nhất của ông.

Từ Tự Khiêm là người của Viện trưởng, luôn đi theo Viện trưởng làm tùy tùng, là bác sĩ phó Chủ nhiệm khoa Ngoại cấp cứu duy nhất, ông ấy cho rằng nếu khoa Cấp cứu phát triển, khoa Ngoại là thiết yếu, đương nhiên Chủ nhiệm Thôi cũng nhìn thấy, ông ấy làm phó Chủ nhiệm là lựa chọn tốt nhất để phát triển nghiệp vụ.

Lâm Tuyết Mai là người lớn tuổi nhất trong ba người, vượt quá tuổi tuyển chọn làm lãnh đạo, nhưng bệnh viện và cơ quan khác nhau, không quá quan trọng vấn đề tuổi tác, có rất nhiều chuyên gia trực khám đã bảy mươi tuổi. Vậy nên bà cũng có chút tâm tư, bà từng làm vị trí lãnh đạo, có kinh nghiệm quản lý, về mặt này Điền Quân và Từ Tự Khiêm không có ưu thế bằng bà.

Thông báo vẫn chưa đưa ra, nhưng tất cả đều bí mật lên ý tưởng và đấu tranh, bên ngoài thì mọi người vẫn hòa hợp với nhau, Từ Tự Khiêm và Điền Quân phụ trách phòng giám sát. Lâm Tuyết Mai và Hàn Kiến Quốc phụ trách phòng theo dõi. Chẳng qua thời gian ở lại trong khoa nhiều hơn lúc trước, không giống như trước, không có việc gì thì đi một vòng rồi về.

Lữ Tiêu Tiêu tạm thời bị cách chức ba tháng, phòng cấp cứu liên tục tiến hành kế hoạch mượn gạo nấu cơm, khoa Nội tim điều một người khác thay thế Trình Hiểu Phong. Năm người Tôn Hạ Bình, An Phi, Tiêu Lỗi, Dư Hạo Nhiên, Lý Mộc Tử luân phiên ca đêm và ngày nghỉ, ban ngày, phòng theo dõi và phòng giám sát cùng nhau trực, buổi tối mỗi người trực một ca.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.