• 466

Chương 233: THAY ĐỔI


Lục Viễn, tốt nghiệp tiến sĩ khoa Ngoại tổng quát năm ngoái, con cái của người trong bệnh viện, bạn học trung học của Tiêu Lỗi, nhưng8 tính tình anh ta thì khác với Tiêu Lỗi, thuộc kiểu dễ gần. Mẹ anh ta là phó Trưởng phòng phòng Hậu cần, rất có quyền, theo lý thuyế3t thì anh ta sẽ không bị điều đến khoa Cấp cứu, có tin đồn anh ta và người nhà trở mặt với nhau do anh ta muốn đến khoa Cấp cứu là v9ì Lữ Tiêu Tiêu.

Đừng nhìn bọn họ chỉ có bốn người, nhưng người nào cũng dìu dắt bác sĩ bồi dưỡng, ngoài ra còn có thực tập s6inh ca ngày và bác sĩ bổ túc, nhìn qua là một đội hùng hậu, cũng coi như là chính thức khai trương.
Nhân viên có hạn, lại còn phải bảo đảm an toàn, còn phải điều hành thật hiệu quả, Chủ nhiệm Thôi gặp không ít khó khăn trong việc xếp ca, phòng cấp cứu phải mượn người từ phòng khác, khoa Nội tim và khoa Nội thần kinh trang bị thêm Kênh Xanh 24 giờ, giảm bớt áp lực cho phòng cấp cứu, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm được.
An Phi đã lâu rồi không trực phòng cấp cứu, lúc đến phòng cấp cứu, cô cố đè nén thấp thỏm không yên trong lòng, hơn nữa lúc đầu cô đến là có người phối hợp, bây giờ thì trở thành nhân vật chính, ca đêm còn phải phụ trách cả phòng giám sát và phòng theo dõi, áp lực như núi.
Nhưng so với Lữ Tiêu Tiêu thì cô còn tốt chán. Lữ Tiêu Tiêu sẽ là người đầu tiên trực cả tuần ca sáng phòng theo dõi, trực một mình không chỉ có áp lực, mà còn có trở ngại trong lòng, dù sao chuyện lần trước cũng coi như là một cú tát, muốn vượt qua được hoàn toàn thì cần có thời gian.
Thâm niên của Tiêu Lỗi, Dư Hạo Nhiên và Lý Mộc Tử gần như nhau, sự sắp xếp của Chủ nhiệm Thôi rõ ràng cho thấy cố ý để Lý Mộc Tử phụ trách phòng giám sát, hai người còn lại không hề bất mãn điều gì cả. Tiêu Lỗi lúc nào cũng lạnh lùng, không dễ trò chuyện, Dư Hạo Nhiên lại thích hi hi ha ha cả ngày, không nghiêm túc, mọi người không nghĩ anh ấy có ôm chí lớn.
Chớp mắt một cái, ngày 8 tháng 8 đã đến, buổi tối làm lễ khai mạc, vì không làm chậm trễ thời gian xem tivi của mọi người, bữa tiệc đính hôn của Trần Long Vũ và Lý Mộc Tử được tổ chức vào buổi trưa. Trần gia ở thành phố có không ít họ hàng, ngồi tận ba bàn, quê Lý Mộc Tử chỉ có ba mẹ thôi, còn lại đều là người trong khoa Cấp cứu và nhà mẹ đẻ, ngồi kín ba bàn, khí thế không kém hơn họ hàng Trần gia.
Bữa tiệc được tổ chức ở nhà hàng
Đông Xương Lão
nổi tiếng nhất phố cổ, nghe đâu ông chủ của khách sạn này từng làm đầu bếp cung đình, sau giải phóng nhà hàng bị chính phủ tiếp nhận, làm thành nhà hàng quốc dân, rồi thành kinh doanh tư nhân tám năm, sau đó bị đời sau của ông chủ cũ mua lại, làm theo tay nghề do ông cha truyền lại, mở rộng nhà hàng, trở thành số một trong thành phố.
Lý Mộc Tử tạm thời cố đị5nh làm ca ngày phòng giám sát, mỗi tuần Chủ nhiệm Thôi đi thăm phòng ba ngày. Điền Quân đến Thượng Hải để điều trị, chắc tạm thời không thể đi làm được, Lâm Tuyết Mai và Hàn Kiến Quốc lại không bao giờ lo lắng chuyện phòng giám sát. Lý Mộc Tử được xem là phó Chủ nhiệm tạm thời. Đối với Lý Mộc Tử, cô ấy không ngờ cơ hội đến nhanh như vậy, trong phút chốc cả tình cảm và sự nghiệp đều được mùa, làm cho cô ấy vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Phòng theo dõi và phòng khám bệnh khoa Nội cấp cứu vẫn giao cho hai vị lão Chủ nhiệm như trước. Tiêu Lỗi, Dư Hạo Nhiên, An Phi, Tôn Hạ Bình, Lữ Tiêu mỗi người trực ca ngày một tuần, những người còn lại thay phiên nhau đêm trực đêm nghỉ, còn ca đêm phòng giám sát và phòng theo dõi, nhóm người mới đến Mễ Lan sẽ trực cùng nhau, khám không ra thì xin chỉ thị của cấp trên.
Các món sở trưởng của nhà hàng là ruột già cửu chuyển, cá chép Hoàng Hà chua ngọt, hải sâm nấu hành và soup sữa cá trích. Bữa tiệc đính hôn tổ chức ở một căn phòng lớn ở lầu 8, đặt 8 bàn, trừ 6 bàn họ hàng thân thích, còn có một bàn cho khách quý và một bàn chủ nhà, bàn ghế bên trong được làm theo kiểu cũ, rất sang trọng.

Từ trong phòng nhìn ra ngoài, phía trước là con đường phồn hoa nhất phố cổ, người đến người đi vô cùng náo nhiệt, phía sau là hồ Đông Xương sóng nước bập bềnh, an nhàn yên tĩnh, còn có thể nhìn thấy cây cầu 21 vòm khí thế hào hùng phía xa xa, xa hơn là quảng trường Cự Long. Một trước một sau, động tĩnh kết hợp vô cùng đặc biệt. Có thể thấy Trần gia rất dụng tâm khi chọn địa điểm.

Lúc Tô Mi đính hôn, An Phi không đi được, đây là lần đầu tiên cô tham gia tiệc đính hôn. Lúc người người lớn hai nhà chưa được gặp mặt nhau, ngồi đối diện nhau trên bàn chủ trì, có vẻ hơi xa lạ và khách sáo. Qua ba lần uống rượu, không khí mới từ từ thoải mái, theo truyền thống của thành phố L, nhà trai mời rượu thì nhất định phải mời rượu nhà gái đến mức say luôn thì mới được xem là mời rượu tốt, không uống say hay thậm chí không uống được đổ đi thì coi như là mời không tốt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.