• 466

Chương 33: Tất cả đều do tương thịt mà ra



Được, chúng tôi đều nghe theo cô, cô có nhiều cách hơn chúng tôi, chúng tôi tin cô cũng vì muốn tốt cho con bé mà thôi.
Ba mẹ Tiể8u Hoa thảo luận một chút, đồng ý phương án điều trị của Lý Mộc Tử.

Rất nhanh, ba của cô bé đã mua năm ống xanh methylen từ3 nhà thuốc đem đến, An Phi nhìn qua, màu xanh của xanh methylen không khác gì mực bút máy, là một màu xanh đậm. Đây cũng là lần đầ9u tiên cô nhìn thấy loại thuốc này.

Tôi chỉ muốn hỏi một chút, tôi đắc tội với anh chỗ nào sao, mấy ngày nay lúc nào anh cũng nhằm vào tôi?
An Phi đi vào, dựa lưng vào tường hỏi. Trong phòng khám không có ai, cả y tá khoa Nội Tim và Tiểu Thân hay đi theo Vương Dịch Tường cũng không thấy bóng dáng đâu, chẳng lẽ anh biết cô sẽ đuổi theo nên cho người đi hết rồi? Làm cô cứ sợ có người khác trong phòng nên không dám vào hỏi trực tiếp.

Cô trách tôi như vậy cũng buồn cười quá, tôi không nhằm vào bất kỳ người nào cả. Hằng ngày cô có bạn trai đưa đón, chẳng lẽ tôi không nên tránh xa để tránh phiền phức à?
Vẻ mặt anh gần như đóng băng.
Vương Dịch Tường thấy không còn việc gì nữa nên lên tiếng chào Lý Mộc Tử rồi về phòng. Anh vẫn không thèm ngó ngàng gì đến An Phi. An Phi đuổi theo, đến cửa phòng khám lại không biết nên mở miệng thế nào.

Muốn vào thì vào, không vào thì về đi, cô lề mề gì vậy.
Người bên trong lạnh lùng nói.
Lý Mộc Tử không biết nói gì với hai người này, cô nói với người nhà:
Cô bé đã có chuyển biến tốt, nhưng vẫn cần phải ở lại bệnh viện quan sát hai mươi bốn giờ, để xem có cần phải dùng thuốc giải độc điều trị tiếp hay không, nếu sau hai mươi bốn giờ mà không tái phát nữa thì có thể xuất viện.

Ba mẹ Tiểu Hoa vui vẻ không biết nói gì, bọn họ không ngờ con gái mình lại khỏi nhanh như vậy, vội vàng đồng ý đẩy cô bé đến phòng bệnh khoa Cấp cứu để đi làm thủ tục nhập viện.
Chất lỏng màu xanh giống như mực bút máy được pha loãng rồi từ từ tiêm vào trong tĩnh 6mạch Tiểu Hoa, tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn phản ứng của cô bé và độ bão hòa oxy trên dụng cụ giám sát.
Ba phút5 sau, độ bão hòa oxy trong máu đã từ từ tăng lên, tình trạng tức ngực của Tiểu Hoa cũng dần thuyên giảm, sau mười phút độ bão hòa oxy trong máu đã ổn định ở mức trên 90%, màu xanh kỳ lạ trên người Tiểu Hoa cũng nhạt dần, khuôn mặt dần lấy lại sắc hồng hào của một thiếu nữ.
Lý Mộc Tử và Vương Dịch Tường nở nụ cười, xem ra là chẩn đoán đúng rồi. Vương Dịch Tường lại hỏi người nhà tối hôm qua bọn họ ăn món gì, mẹ Tiểu Hoa nhớ lại:
Hiếm khi con bé mới về nhà một lần nên lần nào chúng tôi cũng làm đồ ăn ngon để bổ sung dinh dưỡng cho nó, tối hôm qua tôi nấu rau cần xào thịt, trứng gà xào cà chua, ba nó còn mua thêm tương thịt nữa.


Tương thịt? Có phải là hai bác gần như không đụng đến mà để cho cô bé ăn đúng không?
Vương Dịch Tường gõ nhẹ ngón trỏ tay phải, như thám tử phát hiện sự thật, tìm ra điểm mấu chốt.

Đúng vậy, con bé đang trong giai đoạn phát triển, chúng tôi ăn thì cũng có tác dụng gì đâu.
Mẹ Tiểu Hoa nhăn nhó nói.

Vậy đúng rồi, đều là do tương thịt mà ra, người bán hàng thường thêm một số phụ gia như Nitrit để làm màu tương thịt đẹp hơn, có thể Nitrit trong người cô bé là từ đây mà ra.

Thám tử
Vương đã tìm được nguồn gốc chất độc, anh hài lòng kết án.

Nhưng mà những người khác cũng ăn tương thịt của tiệm đó mà, sao lại không có bệnh nhân nào có triệu chứng tương tự đến khám chỗ chúng ta vậy?

Thám tử
An cảm thấy không hài lòng với kết quả của anh, cô liền hỏi.

Không phải cứ tiếp xúc với Nitrit thì sẽ trúng độc, bột ngọt, đồ đóng hộp hay dưa chua đều có, nó chỉ xuất hiện triệu chứng nhiễm độc khi trong cơ thể đã tích đủ lượng Nitrit. Cô bé này bị nhiễm độc có liên quan đến việc cô bé đã ăn quá nhiều tương thịt và khả năng thải độc kém của cơ thể. Kể cả một người lớn có ăn nhiều tương thịt như cô bé thì lượng Nitrit tích tụ trong cơ thể vẫn sẽ ít hơn cô bé, chưa chắc xảy ra triệu chứng nhiễm độc.

Thám tử
Vương nhìn
thám tử
An bằng ánh mắt nhìn kẻ ngu ngốc.

Bạn trai, bạn trai nào? Đó là anh họ của bạn thân tôi.
An Phi cảm thấy tên này đang cố tình gây sự.


Không phải là vì muốn cô chữa trị mà uống say để đến đây sao, lừa cô chăm nom, yêu từ cái nhìn đầu tiên à? Nghe nói người đàn ông này cũng không tệ, là sĩ quan quân đội, trong nhà có bối cảnh chính trị, đang phục vụ tại Thanh Đảo, được hưởng phúc lợi bộ đội, là người nhà bộ đội thì có thể đến bệnh viện quân đội làm rồi, phát triển sẽ không tệ.
Vương Dịch Tường nói rất trôi chảy, xem ra anh không chỉ nghe ngóng tin đồn mà còn nghe ngóng cả tiểu sử của Từ Cường rồi.


Anh có hơi nhàm không vậy, còn biết rõ hơn tôi nữa, nếu biết rõ ràng vậy rồi, sao anh không hiểu một điều là chúng tôi không phải người yêu của nhau. Tôi là người đã có bạn trai, đứng núi này trông núi nọ không phải là tính cách của tôi.
An Phi tức giận nói, sau đó cô đột nhiên nhận ra, anh ta là gì của cô? Sao anh lại quan tâm đến bạn trai cô làm gì? Mà tại sao cô phải đi giải thích cho anh nghe? Cô nổi giận, đóng sập cửa đi ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.