• 466

Chương 32: TIỂU HOA KỲ LẠ



Bình thường Tiểu Hoa ở ký túc xá trường, chủ nhật về nhà, sáng nay ba con bé đưa nó đến trường. Tối qua cả nhà chúng tôi vẫn cùng nhau ăn cơm, khôn8g phát hiện có gì kỳ lạ, con bé cũng không nói đau bụng, không nôn, không tiêu chảy.
Mẹ cô bé nói.


Trên đường đến đây, con bé có nôn một 3lần.
Người đàn ông trung niên đứng cạnh xe cấp cứu nói, xem ra là ba của cô bé.

Xét nghiệm máu trước đi, xem thử có bị rối loạn trao đổi chất không.
Lý Mộc Tử nói xen vào, cô ấy đã nghe hết cuộc hội thoại của An Phi và người nhà, thấy An Phi không tỏ thái độ gì, cô ấy biết căn bệnh này đã vượt khỏi năng lực chẩn đoán của An Phi, vậy nên đi đến bắt đầu cẩn thận kiểm tra tình hình của cô bé.
Ngoại trừ thiếu oxy nghiêm trọng, cô bé cũng không thấy gì khác thường. Cô dặn dò An Phi viết chỉ định xét nghiệm máu, sinh hóa máu toàn bộ, phân tích máu và chụp X-quang ngực, rồi đợi kết quả xét nghiệm.

Gần đây cô bé cũng không xin nghỉ hay vắng mặt hôm nào ở trường, lúc đi học tinh thần cũng tốt lắm.
Giáo viên của Tiểu Hoa nói tiếp.

Nói vậy thì vấn đề nằm ở tối qua, đột nhiên phát bệnh.
An Phi cảm thấy bây giờ mình không khác gì thám tử, tỉ mỉ tìm từng dấu vết.

Xem ra là mình hiểu lầm bác ấy rồi.
An Phi thầm nghĩ:
Ba mẹ bỏ tiền cho con cái khám bệnh và con cái bỏ tiền cho ba mẹ khám bệnh thật khác nhau.
Cô chợt nhớ lại người nhân viên công vụ không hề thiếu tiền lúc trước nhưng lại do dự lề mề khi phải đóng tiền cho ba mình khám bệnh.

Ba, ba đừng buồn, con không sao đâu.
Tiểu Hoa thấy ba mình như vậy, cô bé đưa tay cầm tay ông, ông gượng cười nhìn cô bé rồi an ủi:
Tiểu Hoa nhà chúng ta tuyệt nhất, bác sĩ khám cho con rồi, chúng ta sắp xong ngay thôi, ngày mai ba lại đưa con đến trường.


Một tháng gần đây cô bé có nóng sốt, đau đầu hay tức ngực9 không?
An Phi nghe người nhà kể lại, cô bé chắc là đã phát bệnh từ sớm, nhưng tối qua lại không có gì bất thường, liệu có phải là do các virus vi6êm não, viêm cơ tim v.v gây ra, ẩn trong cơ thể một, hai tuần rồi mới phát bệnh không?

Không có, dạo này con bé vô cùng khỏe mạnh, hôm qua5 về nhà còn nói cười với chúng tôi.
Mẹ Tiểu Hoa nhớ lại nói.
Ba Tiểu Hoa đóng tiền xong, lúc về vẻ mặt ông ta không ổn lắm, An Phi nghĩ rằng ông tiếc tiền, không nhịn được đành nói:
Tình trạng của cô bé hơi đặc biệt, không làm xét nghiệm thì không thể tìm được nguyên nhân bệnh, không thể điều trị các bước tiếp theo, bác đừng tiếc tiền nữa, chẩn đoán sớm thì chữa khỏi sớm, tất cả số tiền đều được dùng vào việc điều trị.


Bác sĩ, trả bao nhiêu tôi cũng không tiếc, tôi chỉ xót con gái tôi, còn nhỏ vậy mà đã chịu tội rồi, con bé bị bệnh gì ngay cả một bệnh viện lớn như bệnh viện các cô cũng không khám ra được, con gái tôi...
Ông không nói nên lời, một người đàn ông to cao nhưng mắt đã ngấn lệ.

Kết quả xét nghiệm máu, sinh hóa máu và chụp X-quang đều không có vấn đề gì, máu của cô bé bị nhiễm độc axit(1), có khả năng là do thiếu oxy.
Lý Mộc Tử xem kết quả xét nghiệm rồi chìm vào suy nghĩ.
(1) Nhiễm độc axit hay còn gọi là nhiễm toan là tăng nồng độ axít trong máu và các mô khác của cơ thể.

Được rồi, để em đi gọi.
An Phi nhanh chóng chạy đến khoa Nội Tim mời hội chẩn. Vừa vào cửa liền thấy, thật trùng hợp, lại là Vương Dịch Tường trực ban. Trong phòng khám có ba người, trừ Vương Dịch Tường còn có một y tá và một bác sĩ khác. Đây là y tá của khoa Nội Tim, phụ trách gọi tên bệnh nhân và duy trì trật tự khám bệnh, không thuộc biên chế khoa Cấp cứu, chỉ làm ca ngày từ thứ hai đến thứ sáu, không trực đêm.
Còn bác sĩ trẻ tuổi Tiểu Thân kia là bác sĩ đi theo học việc của Vương Dịch Tường, trực cùng anh, ở phòng khám thường giúp anh viết chỉ định xét nghiệm, còn vào phòng bệnh thì viết bệnh án giúp anh, như một anh hầu nhỏ vậy. Đây cũng là lý do vì sao nhiều sinh viên trường Y sau khi tốt nghiệp không muốn học việc, ở bệnh viện nói là đào tạo đúng chuẩn, nhưng thực ra là đào tạo để làm việc không công, khó thoát khỏi cảnh làm người hầu cho bác sĩ chủ trị, không được trực một mình.
Hai thám tử trong nhóm phá án đã rơi vào thế bí, An Phi đề nghị:
Chúng ta mời Chủ nhiệm đến xem thử đi.


Không phải lúc nãy trước khi đi Chủ nhiệm có nói phải đi họp Chủ nhiệm khoa à, chắc đến chiều mới về. Mời bác sĩ trực ca khoa Nội Tim đến xem đi, bọn họ gần chúng ta nhất, bây giờ tim cô bé đập một trăm hai mươi lần trong một phút, thiếu oxy nghiêm trọng kèm theo nhịp tim bất thường, mời họ đến hội chẩn cũng bình thường thôi.
Lý Mộc Tử cẩn thận kiểm tra lại tình hình của cô bé rồi đề nghị nói.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.