• 466

Chương 31: CUỘC THI KỸ NĂNG VÀ BỆNH VIỆN TUYẾN ĐẦU



Đương nhiên là không có ý kiến rồi, hai đứa phải trang điểm đẹp thì mới vui mắt được. Tiếp theo, chúng ta nói vào chủ đề chín8h đi, năm nay thành phố sẽ tổ chức cuộc thi kỹ năng cấp cứu vào tháng 11, năm ngoái, trước kia toàn là trung tâm cấp cứu 120 3phái người đi tham gia cuộc thi này, năm nay bệnh viện hy vọng khoa chúng ta sẽ cử người đi, cần ba người, chị muốn để hai đứ9a với Hạo Nhiên đi, được không?
Chủ nhiệm Thôi giơ hồ sơ trong tay lên hỏi Lý Mộc Tử.


Để bọn em đi tham gia cuộc th6i kỹ năng cấp cứu sợ là có chút khó khăn đấy, mọi năm bên 120 là nhân vật chính, khoa chúng ta chỉ phối hợp thôi.
Lý Mộc Tử 5nhận tập hồ sơ, xem kỹ từng trang một.


Thi những cái gì vậy chị Mộc Tử, đến lúc đó chị dẫn em đi cùng nhé.
An Phi chưa từng nghe đến cuộc thi này nên cũng tò mò nhào tới xem.

Vậy năm nay phải cố gắng vào top 8, Mộc Tử đã có kinh nghiệm thi đấu rồi, bình thường nhớ dạy thêm cho hai đứa An Phi nhiều một chút, trước hết phải lấy được hạng nhất thành phố rồi nói tiếp.
Chủ nhiệm Thôi bắt đầu đưa ra nhiệm vụ.

Hả, nhóm ba người bọn em muốn lấy hạng nhất sợ là hơi khó đó chị.
Lý Mộc Tử cười khổ:
Chủ nhiệm, bác sĩ đi theo xe cấp cứu 120 không có kỹ năng gì khác, nhưng cấp cứu tại chỗ làm rất tốt, mọi năm đều là bọn họ phụ trách phần thi kỹ năng, còn em phụ trách phần lý thuyết, bây giờ bọn em tự thi hết, sợ là kỹ năng cấp cứu của bọn em không bằng bệnh viện khác đâu.


Không được thì tập, không lấy được hạng nhất cũng không sao, khoa chúng ta mới bắt đầu không lâu mà, cứ coi như luyện tập thôi, chị sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng Mộc Tử nói cũng có lý, kỹ năng cấp cứu tại chỗ của chúng ta quả thực chênh lệch nhiều so với trung tâm cấp cứu 120, như vậy đi, An Phi, Tiêu Tiêu, Tôn Hạ Bình sẽ cùng các em luyện tập, đến lúc đó ai làm tốt thì sẽ được đi.


Kỹ năng thao tác phục hồi tim phổi, đặt nội khí quản, rửa ruột, phần thi lý thuyết sẽ do giám khảo ra đề mô phỏng để thí sính trả lời. Chị đã tham gia hai đợt rồi, đều được hạng nhất.
Lý Mộc Tử thờ ơ nói, nhưng giọng nói vẫn vô tình toát lên một sự kiêu ngạo.

Đạt giải nhất hai lần rồi, vậy thành tích cấp tỉnh thì sao?
Chủ nhiệm Thôi cười híp mắt nhìn Lý Mộc Tử hỏi.

Thành tích cấp tỉnh tệ lắm, bệnh viện chúng ta còn chưa vào được top 8 nữa, hầy, giám khảo có thành kiến với chúng ta thôi.
Lý Mộc Tử nhớ lại tình hình trong trận đấu cấp tỉnh liền có chút nhụt chí, mấy vị giám khảo đều tự phụ, chỉ khi xuất hiện ở bệnh viện cấp tỉnh mới thấy tươi cười.

Tới đâu hay tới đó đâu phải phong cách của chị.
An Phi mỉm cười nói.

Lý thuyết thì mĩ mãn nhưng thực tế lại luôn tàn khốc, chúng ta chỉ có thể đối mặt với hiện thực mà thôi.
Lý Mộc Tử ra vẻ cuộc sống không còn ý nghĩa gì nữa.

Theo lịch trình luyện tập của những năm trước, buổi tối khi giao ban chúng ta sẽ gặp nhóm Dư Hạo Nhiên, nhóm bọn họ và nhóm chúng ta thay phiên nhau làm việc, vậy thì khi luyện tập chỉ còn cách một nhóm phải dùng thời gian nghỉ ngơi, nhóm còn lại sẽ dùng thời gian làm việc. Trước hết các nhóm sẽ tự luyện tập, trước cuộc thi một tháng sẽ cùng nhau luyện tập.
Tuy trong lòng không muốn nhưng nếu bắt buộc phải làm thì phải có kế hoạch, làm việc có trước có sau mới là cách sống của Lý Mộc Tử, cô ấy gục xuống bàn, ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, tính toán nói.
Lý Mộc Tử thầm thở dài, ai cũng là người mới cả, nhiều người hơn thì có tác dụng gì? An Phi thì điếc không sợ súng, cô rất tò mò nóng lòng muốn thử cuộc thi này.
Chủ nhiệm đi rồi, Lý Mộc Tử ủ rũ ngồi trên ghế, An Phi lại bình chân như vại nói:
Chị Mộc Tử, chỉ là một cuộc thi thôi mà, sao chị lại bi quan thế?

Lý Mộc Tử liếc nhìn cô một cái, bất lực nói:
Cuộc thi này dùng người mô phỏng tự động tân tiến nhất, nhấn không đủ mức độ, khí không vào sâu, hay tư thế sai cũng sẽ bị tự động trừ điểm. Bực bội nhất là người mô phỏng này bệnh viện chúng ta không có, vậy thì làm sao nâng cao thành tích đây? Hầy, thôi thì tới đâu hay tới đó.


Chị Mộc Tử, người ta đều nói rằng Chủ nhiệm của chúng ta đi làm gấp như vậy là vì đợt bình chọn đánh giá
bệnh viện tuyến đầu
, khoa Cấp cứu được xây dựng lại cũng vì lý do này, nhưng mà khi nào thì đợt bình chọn đánh giá bắt đầu vậy chị?
An Phi tò mò hỏi, cô thù đợt bình chọn này đến tận xương tủy, không phải vì nó cô cũng không vào khoa Cấp cứu rồi, nhưng bây giờ cô lại ở khoa Cấp cứu, vậy nên cô hy vọng đợt bình chọn đến sớm một chút, mong muốn tình hình khoa Cấp cứu sẽ được cải thiện hơn.


Sớm nhất là năm sau, chuyện này không phải do một bệnh viện quyết định, dù sao thì cũng do Sở y tế tỉnh chỉ huy, lần bình chọn đánh giá gần đây nhất chính là mười năm trước, nghe nói do trang thiết bị của bệnh viện chúng ta không đạt tiêu chuẩn nên không thể trở thành bệnh viện tuyến đầu được. Lần này, Viện trưởng bằng mọi giá muốn có được danh hiệu
bệnh viện tuyến đầu
, nếu không cũng không hao tâm tốn sức như vậy, xây dựng lại khoa Cấp cứu, nhập số lượng lớn thiết bị điều trị, bây giờ còn đang xây thêm khu khám bệnh mới, tất cả cũng chỉ để chuẩn bị cho đợt bình chọn đánh giá bệnh viện tuyến đầu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.