Chương 334: CHUYÊN CŨ ẨN GIẤU
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1236 chữ
- 2022-02-06 09:41:21
An Phi lúng túng lắc đầu, cô thật sự không biết rõ suy nghĩ của Chủ nhiệm Lâm, nhưng là bác sĩ cấp dưới, đương nhiên khô8ng thể hỏi thẳng mặt được.
Chủ nhiệm Lâm như nhìn thấu suy nghĩ của cô, bình tĩnh giải thích:
Thứ nhất, bệnh n3hân uống rượu nhiều năm, ăn uống không quy luật, không nói tới ông ấy có kết hợp hợp lý hay không, nhưng ông ấy suy din9h dưỡng nghiêm trọng. Thứ hai, người nhà nói bệnh nhân tự yêu cầu đến bệnh viện tâm thần cai rượu, chứ chưa nói rõ nguy6ên nhân cụ thể. Một người uống rượu lâu năm đột nhiên chủ động đi cai rượu, vừa không hợp tình mà còn vô lý, có thể là 5người nhà giấu chúng ta vài chuyện.
Mắt hơi đau, còn những cái khác thì không sao, cơ thể vô cùng khỏe mạnh, ăn được.
Chu Tiểu Xuyên vỗ ngực cam đoan với An Phi.
An Phi bất đắc dĩ lắc đầu cười, bệnh nhân ngộ độc rượu nào cũng có tính tình như vậy, buổi tối hôn mê, nói sảng, không ngừng nôn mửa, đến khi lại sức rồi, hận không thể lập tức ra khỏi bệnh viện.
Kết quả xét nghiệm máu của anh ta đã có, đúng là bên trong có chứa rất nhiều thành phần mentanol, nhưng hàm lượng không cao, không ảnh hưởng đến tính mạng.
Chu Tiểu Xuyên thấy An Phi như gặp cứu tinh, la lớn:
Bạn học cũ, tớ xin cậu, mau thả tớ ra ngoài đi, tớ không sao rồi, thật sự không sao mà. Nếu chuyện tớ uống rượu phải vào phòng giám sát bị tuồn ra ngoài thì tớ còn làm người thế nào nữa đây.
Là con bé đưa cậu vào, mà còn cầu nó nữa.
Lý Mộc Tử đứng một bên xem kịch vui.
Mắt cậu có đau không? Có chóng mặt, đau đầu, buồn nôn không?
An Phi nhịn cười, nghiêm túc hỏi.
Chủ nhiệm Lâm nói rõ, An Phi chợt nhận ra, chẳng trách cô cứ cảm thấy người nhà mập mờ, giống như đang lảnh tránh câu hỏi của cô.
Cô cảm thấy bọn họ đang giấu giếm cái gì vậy?
An Phi thấy Chủ nhiệm Lâm đã đoán trước được, cảm thấy chắc chắn bà đã nhìn thấu vấn đề.
Chủ nhiệm Lâm nói một hơi, An Phi mỉm cười gật đầu, những ngày tháng cô ở cấp cứu còn ít, muốn tu luyện được đến mức của Chủ nhiệm Lâm thì đường còn rất dài.
Buổi tối, kết quả MRI sọ não đã có, bên trên viết: Não thất ba và cống não có sóng điện cao T2W, teo đầu nút, dung tích thu nhỏ rõ ràng.
Bệnh não Wernicke thuộc loại chướng ngại tinh thần, nên bệnh nhân không thể không đến bệnh viện tâm thần điều trị được, bởi vì nguyên nhân là do ngộ độc rượu mãn tính gây ra, nên bác sĩ mới yêu cầu bệnh nhân cai rượu.
An Phi ghép toàn bộ câu chuyện, cảm thấy suy đoán của Chủ nhiệm Lâm và sự thật cũng không khác nhau mấy, vấn đề là điều trị bệnh não Wernicke, bệnh viện tâm thần cũng làm quen tay rồi, sao bệnh nhân lại đột nhiên bị động kinh?
Nếu cô đã biết bệnh của ông ấy rồi, sao lại phải chỉ định xét nghiệm làm gì?
An Phi không hiểu, cô không dám nói, chẳng lẽ giống như những người khác nói sao, là vì tiền hoa hồng?
Nếu là suy đoán thì phải có bằng chứng để chứng minh, MRI sọ não có thể chẩn đoán chính xác bệnh não Wernicke, nội tiết tố và nguyên tố vi lượng có thể phát hiện ông ấy suy dinh dưỡng, cô nghĩ ra, nhưng chưa hẳn Mộc Tử có thể đoán được, nhìn thấy kết quả, con bé chắc sẽ hiểu được ý của cô. Ngoài ra, bệnh nhân dùng bảo hiểm y tế, cấp cứu được trả hết đấy, nên người nhà không quan tâm mà đi làm kiểm tra đấy.
Chắc chắn bệnh nhân không chủ động đến bệnh viện tâm thần cai rượu, mà là bị động, ông ấy có bệnh gì đó, không thể không cai rượu được. Cô đoán có thể là ngộ độc rượu mãn tính kỳ cuối dẫn đến bệnh não Wernicke(1).
Chủ nhiệm Lâm nhếch miệng cười.
(1) Bệnh não Wernicke: Là một rối loạn khởi phát cấp tính, chủ yếu do thiếu vitamin B1, thường xuất hiện ở những bệnh nhân nghiện rượu.
Sắc mặt bà cụ liên tục thay đổi, cuối cùng gật đầu, nhận lời Chủ nhiệm Lân, đồng ý ở lại theo dõi tình hình vài ngày rồi nói sau.
Lúc An Phi đưa ông cụ vào phòng giám sát, Lý Mộc Tử đang đứng trước giường của Chu Tiểu Xuyên nói chuyện với anh ta, trải qua một đêm, cuối cùng Chu Tiểu Xuyên cũng tỉnh lại.
Bệnh nhân bị ngộ độc rượu mãn tính là do uống rượu lâu năm, cả cơ thể và tinh thần đều có bệnh, chức năng xã hội cũng bị tổn thương nghiêm trọng.
Giai đoạn cuối của căn bệnh sẽ xuất hiện bệnh não Wernicke, là do suy dinh dưỡng, thiết vitamin B1 gây lú lẫn là nguyên nhân chính, biểu hiện là ánh mắt láo liên, và ý thức có trở ngại, chướng ngại định hướng, chướng ngại trí nhớ, co giật, nói mê vân vân, dự đoán bệnh tình kém, tỷ lệ tử vong từ 10-20%.
Với kết quả này có thể xác định bệnh nhân mắc bệnh não Wernicke, hơn nữa còn không phải là cấp tính, thời gian phát bệnh ít nhất từ sáu tháng trở lên, nếu không thì đầu nút cũng không bị teo.
Chủ nhiệm Lâm trao đổi với người nhà, nhấn mạnh hai chuyện, thứ nhất: bệnh nhân mắc bệnh não Wernicke và hội chứng cai rượu, trong đó bệnh não Wernicke đã có trước khi đến bệnh viện tâm thần. Thứ hai, dựa theo bệnh tình của bệnh nhân dự đoán xấu, tỷ lệ tử vong cao, có thể không thể ra khỏi phòng giám sát.
Nếu trong lúc bệnh nhân đang điều trị, xuất hiện hội chứng cai rượu, từ đó làm bệnh nhân lên cơn động kinh, vậy thì rất hợp lý.
Chủ nhiệm Lâm không nhanh không chậm nói hết suy đoán về quá trình mắc bệnh của bệnh nhân.
An Phi thầm giơ ngón tay cái cho Chủ nhiệm Lâm, người nhà không nói rõ ràng, nhưng vẫn có thể đoán được sự thật bệnh nhân động kinh hôn mê, không hổ danh là người từng trải của khoa Cấp cứu.
Cậu có vội cũng phải truyền dịch thêm một ngày nữa để ổn định hơn, trước tiên cứ chuyển sang phòng theo dõi, làm thủ tục xuất viện, buổi chiều về nhà.
Được.
Chu Tiểu Xuyên thoải mái đồng ý, chỉ cần anh ta được ra khỏi phòng giám sát thì chuyện gì cũng dễ nói chuyện. Bây giờ anh ta mình trần như nhộng chui trong chăn, thấy trong phòng toàn những cô gái trẻ, anh ta mắc cỡ chết đi được.
Phương Tình sắp xếp cho ông cụ mới tới, rồi báo kỹ càng bệnh tình với An Phi và Lý Mộc Tử, cùng những suy đoán của Chủ nhiệm Lâm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.