• 945

Chương 41: TIẾNG HÁT GIỮA ĐÊM


Tại bệnh viện, vào lúc nửa đêm gần sáng đột nhiên một người đàn ông mặc áo trắng thình lình xuất hiện, có thế nào cũng làm người ta cảm thấy rùng 8mình, An Phi dụi hai mắt mình, xác định mình không nhìn lầm mới vỗ Trình Giai Di bên cạnh dậy, Trình Giai Di mơ màng, bị An Phi vỗ một cái mới gi3ật mình tỉnh dậy.

Cô ấy ngẩng đầu á lên một tiếng, nhìn lướt qua giường bệnh cạnh cửa theo thói quen rồi hỏi theo phản xạ:
Bệnh nhân đến9 rồi à? Bệnh gì thế?
An Phi không nói gì, chỉ bảo cô ấy nhìn người ở cửa, đợi đến khi cô ấy tỉnh táo lại mới phát hiện người kia có điều kỳ lạ. 6
Vương Dịch Tường đến rất mau, xem bệnh án và CT xong thì để nghị anh ta nhập viện, anh từ từ giải thích cho người đàn ông kia hiểu rõ, bệnh của anh ta gọi là
tràn khí màng phổi tự phát
. Nếu không bị tác động từ bên ngoài thì không thể bị như vậy được, nếu đã bị thì chắc chắn màng phổi có vấn đề, và việc hát karaoke đã để căn bệnh được lộ ra, nên nhập viện điều trị để ngăn chặn căn bệnh trở nặng hơn. Căn bệnh này có thể tái phát, nên một khi đã xuất hiện thì phải xử lý kịp thời, điều trị để không trở thành tai họa ngầm.
Người đàn ông kia là người Quảng Châu, lần nay đến thành phố L để buôn bán, không có người thân ở đây, chỉ có đối tác, cũng may đối tác của anh ta cũng còn có nghĩa khí, sau khi nhận được điện thoại liền lập tức đến bệnh viện làm thủ tục nhập viện. Mọi chuyện đã được giải quyết thuận lợi.

Làm kiểm tra trước đi, có thể là bị tràn khí màng phổi tự phát.
An Phi khoa tay múa chân giải thích cho người đàn ông hiểu, sau đó gọi y tá cùng trực ban với Trình Giai Di dậy, kiểm tra điện tâm đồ rồi dẫn người đàn ông đi chụp CT ngực.
Kết quả đã có, điện tâm đồ bình thường, CT ngực có biểu hiện
tràn khí màng phổi
.

Chủ nhiệm Vương đã ra tay thì một mũi tên trúng hai đích.
An Phi cười khen anh. Thấy vậy, Vương Dịch Tường sững sờ, trong ấn tượng của anh, An Phi không khách sáo cũng không nịnh anh như vậy, lúc nãy anh chủ động trực thay cô, cô cũng không như vậy, cô gái này có ý định gì đây?

Không ngờ một bác sĩ khoa Nội tim như anh mà cũng hiểu biết các chuyên khoa khác như vậy, đã vậy còn trao đổi với bệnh nhân thông thạo như vậy, anh đúng là thần tượng của tôi.
Ánh mắt An Phi lấp lánh, cô là người như vậy, thẳng thắn, không che giấu cảm xúc của mình, thích là thích, ghét là ghét. Sự chuyên nghiệp vừa nãy của anh làm ngọn lửa nhỏ trong mắt cô bừng lên, giống như đang nhìn thấy ca sĩ thần tượng của mình vậy.
Hai người nhìn nhau, dù sao Trình Giai Di cũng lớn hơn cô một chút, lấy can đảm đứng dậy đi đến chỗ người đàn ông rồi hỏi:
Anh đến khám 5bệnh sao? Không khỏe ở đâu?


Bác sĩ, tôi đau ở đây, đau không chịu nổi, cô mau khám cho tôi đi.
Người đàn ông mở miệng, là giọng của người miền Nam, vậy cũng đủ hiểu anh ta là người tỉnh khác, ở đây lạ nước lạ cái, không có người nhà đi cùng.

Đau bao lâu rồi, đột nhiên đau hay vô tình đau?
An Phi thấy anh ta mở miệng nói, lập tức buông nỗi sợ lúc nãy qua một bên, thầm nói trong lòng:
Chỉ cần là người thì mình sẽ không sợ
. Cô nói tiếng phổ thông với người đàn ông, từ khi về thành phố L, cô đều nói tiếng địa phương.

Đau hơn một tiếng rồi, lúc đó tôi đang hát, hát ở phòng karaoke.
Người đàn ông vừa nói vừa giơ tay ra dấu, động tác của anh ta tác động đến ngực làm cơn đau càng lúc càng tăng, anh ta cắn răng chịu đau, trán bắt đầu đổ mồ hôi.

Hát karaoke? Có khi nào hát sung quá nên phổi nổ rồi không.
An Phi thấy suy nghĩ của mình rất vô lý, nhưng không thể giải thích bằng nguyên nhân khác được. Biểu hiện của người đàn ông này giống bệnh tràn khí màng phổi tự phát(1), thường xảy ra ở những thiếu niên chưa đủ 18 tuổi, đặc biệt là những người có thân hình cao gầy, do thành lá phổi củ thùy trên phát triển không tốt, những lúc quá sức như khi chơi bóng rổ sẽ dễ mắc chứng tràn khí màng phổi.
(1) Tràn khí màng phổi tự phát: là tình trạng khí xuất hiện đột ngột trong khoang màng phổi do những thương tổn bệnh lý của phổi - màng phổi gây ra (ví dụ : do thủng nhu mô phổi gây đột ngột tràn khí vào khoang màng phổi).
Bác sĩ Tiểu An bị người khác thầm chửi là không có nhân tính cảm thấy chuyện hát đến mức rách phổi thế này rất khó tin, cũng rất buồn cười, cô vẫn đang suy nghĩ phải điều trị bệnh nhân này như thế nào. Theo quy định thì anh ta phải nhập viện, nhưng xem ra anh ta không phải người địa phương, anh ta có thể yên tâm nằm viện ở đây sao? Nếu không nghe bác sĩ khuyên mà đi về, trên đường quay về bệnh lại nặng thêm thì có thể sẽ dẫn đến tử vong, vết xe đổ của bà cụ vẫn còn đó, cô nên trao đổi với bệnh nhân nhìn vừa sáng suốt vừa cứng đầu này như thế nào đây?

Tình trạng này của anh đúng là tương đối phiền phức, để tôi gọi Chủ nhiệm đến khám rồi thông báo bệnh tình cho anh.
An Phi đến bàn gọi cho Vương Dịch Tường một cuộc điện thoại, vào giờ này mà gọi cho anh thì cũng hơi vô nhân đạo, nhưng bây giờ cô đang trong tình trạng
một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng
, chuyện nguy hiểm nào cũng có thể tăng thêm sự rủi ro, cô cần một người lý trí để giúp cô kiểm định, trong quá trình chữa trị, cách này không được cách kia không xong thì bệnh nhân sẽ là người chịu thiệt.
Cô lấy ống nghe, cẩn thận nghe tiếng hô hấp hai lá phổi của bệnh nhân, đúng là không đồng đều, bên trái rõ ràng trầm hơn bên phải. Xem ra thật sự có khả năng màng phổi rách rồi nên mới bị tràn khí. Căn bệnh này cũng không quá khó giải quyết.

Bác sĩ, tôi sao thế? Là bệnh tim sao?
Người đàn ông nhẹ nhàng hỏi, chắc là anh ta nghĩ mình bị bệnh tim nên đêm hôm thế này mới vào bệnh viện khám.
Chứng tràn khí màng phổi là do màng phổi bên ngoài bị rách, dẫn đến tình trạng khoang màng phổi vốn không có khí nay lại bị khí tràn vào, khí đã đè nén phổi thành hình cầu, không thể thực hiện quá trình trao đổi khí. Khi phổi bị nén còn trên 70% trạng thái bình thường thì đó là cấp độ nhẹ, từ 50-70% là cấp độ trung bình, 50% trở xuống là nghiêm trọng. Tràn khí màng phổi tự phát là chỉ nguyên nhân tự thân chứ không phải bị dao đâm hay tác động bên ngoài làm màng phổi bị rách.
Trước mắt bệnh nhân này chỉ ở mức trung bình, chả trách vẻ mặt anh ta lại đau đớn như vậy. An Phi nhìn ảnh CT chỉ cười không nói, thấy vậy, người đàn ông kia nhíu chặt mày, thầm nghĩ:
Mình đã đau đến vậy rồi, sao bác sĩ còn cười vui vẻ như vậy chứ, có nhân tính không vậy?


Vậy có muốn lấy thân báo đáp thần tượng mình không?
Vương Dịch Tường trêu chọc An Phi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.