Chương 52: CHUYỆN TÌNH CŨ ĐAU LÒNG
-
Phòng Cấp Cứu
- Phỉ Thúy Hồ Điệp
- 1169 chữ
- 2022-02-04 05:37:58
An Phi không hề hay biết mình lại phá mất cuộc trò chuyện rồi, cô nhún vai, không để ý người đàn ông có tâm trạng không tốt này nữa, 8đóng cửa rồi về khoa Cấp cứu.
Thấy cô đi rồi, Vương Dịch Tường ngửa người về phía sau, đặt hai tay sau gáy, thở dài, xem ra 3cho dù anh giải quyết được vấn đề thứ nhất thì vẫn còn vấn đề thứ hai, trong lòng An Phi không có anh.
Mỗi ngày anh đều có thể nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của cô ấy, để có được vẻ đẹp này mãi mãi mà anh đã cố gắng hết sức, nhưng tạo hóa trêu ngươi, tốt nghiệp cấp ba, cuối cùng anh cũng thi đậu vào ngôi trường mà anh và cô ấy đã chọn, vậy mà cô thì lại đến thành phố khác vì thiếu vài điểm.
Trước ngày xa nhau, cô gái nép trong lòng anh thề non hẹn biển, hẹn sẽ đến thành phố của anh để thi nghiên cứu sinh. Ở trường đại học, những cô gái có ý với anh đều bị anh từ chối, bởi vì trong lòng anh đã có một cô gái. Nhưng anh không ngờ, cái tình cảm mà anh tự hào nhất lại bị người trong cuộc phá nát tan.
Kỳ nghỉ đông đại học năm thứ nhất, sau mấy tháng xa nhau, anh ngồi chuyến xe lửa đêm, hứng gió lạnh và bông tuyết, mang theo sự vui sướng đến trường học gặp cô ấy để đón cô ấy về nhà, nhưng đứng trước cửa ký túc xá của cô ấy, anh nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc nắm tay nhau, một người là cô gái anh yêu tận đáy lòng, một người là bạn trung học của họ.
Giây phút đó, lời giải thích đã quá yếu ớt, nam sinh học đại học cùng thành phố với cô ấy, cũng là người từng đau khổ theo đuổi cô ấy suốt thời cấp ba.
Là một bác sĩ, thậm chí anh còn nghi ngờ xu hướng tình dục của mình có vấn đề, hoặc là tâm lý có vấn đề, nhưng những chuyện như vậy cũng ngại nói cho người khác biết. Trước mặt người khác, ai cũng có một lớp mặt nạ của mình, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ ấy chưa chắc đã đẹp đẽ sáng sủa như mặt nạ.
Gặp An Phi trên mạng, anh cảm thấy cô là người cứu thế, trước mặt An Phi, anh như ánh mặt trời, hoạt bát, khỏe mạnh, không nhiễm bụi trần, đó là mặt nạ của anh, cũng chính là bộ dạng mà anh khát khao nhất. Người trong lòng cô không phải anh, anh chỉ có thể đứng nhìn cô ở khoảng cách an toàn, thả lỏng bản thân, dần dần, anh cảm thấy mình không còn bài xích với việc quen các cô gái nữa.
Anh dùng thân phận
Lòng Tôi Bay Lượn
để trò chuyện về tình yêu ở trên mạng với An Phi, lúc đó bọn họ đang nói về mối tình đầu. An Phi nói Âu Dương là mối tình đầu của cô, cô bằng lòng chờ anh ta, bởi vì cô cảm thấy mình sẽ không bao giờ có thể tìm được một tình yêu khắc cốt ghi tâm như vậy, sự kiên trì của cô gái này làm anh xúc động.
Sao Bắc Cực
thích sự vui vẻ hoạt bát của anh, thích sự hài hước của anh, thích sự trưởng thành của anh, vậy thì anh sẽ diễn như chính bản thân anh, để có thể thành
Lòng Tôi Bay Lượn
trong lòng An Phi, đối với anh, trên mạng không cần phải đầu tư quá nhiều thời gian và cảm xúc của mình, mà là thoải mái và giải trí, thậm chí anh vẫn chưa nói cho cô biết nghề nghiệp của mình, anh chỉ nói mình là lãnh đạo của một công ty.
Lúc nói chuyện trời đất trên mạng, anh đã nói với An Phi như vậy, người nói là anh, mà cũng không phải là anh, là anh khi đeo mặt nạ
Lòng Tôi Bay Lượn
dẫn lời, anh thật sự làm sao có thể thoải mái như vậy được.
Mối tình đầu của anh không khác mấy tiểu thuyết tình cảm cũ rích trên mạng bao nhiêu, bao gồm cả mở đầu và kết cục.
Vậy trái tim anh thì 9sao, trái tim anh giờ đang ở nơi đâu?
Mối tình đầu lúc nào cũng đẹp, nhưng có rất ít người có thể đi đến cuối cuộc đời với 6mối tình đầu. Người đàn ông không trải qua mấy chuyện tình sẽ không trưởng thành, người phụ nữ không quen vài người đàn ông sẽ không5 quyến rũ. Yêu đương cũng là một môn học, là môn học bắt buộc của đời người.
Học tập nhàm chán, áp lực trường chuyên cấp 3, làm cho thời học sinh cấp ba của anh vô cùng tẻ nhạt, cô ấy ngồi phía trên anh, đó là một cô gái thông minh, hoạt bát, mạnh mẽ, học tập hay gia cảnh đều tốt hơn anh, lúc đó có rất nhiều nam sinh theo đuổi cô ấy nên anh không dám tỏ tình, nhưng cô ấy lại chọn một người im lặng ít nói như anh.
Tan học, bọn họ cùng nhau giải đề, cùng nhau về nhà, anh mua đồ ăn sáng cho cô ấy, cô ấy gấp hạc cho anh, anh băng qua đường với cô ấy, cô ấy cùng chơi bi-a với anh, những chuyện tình yêu trai gái này nọ, bọn họ đã từng làm cùng nhau.
Anh không xuất hiện trước mặt bọn họ, anh rất hận cô ấy, nhưng cũng không nỡ làm cô ấy khó xử. Đêm hôm đó, anh đứng khóc thút thít ở đầu đường một thành phố xa lạ trong cơn giá rét, chôn cất đoạn tình cảm này, cũng chôn cất luôn niềm tin vào tình yêu của mình.
Câu chuyện tình đau lòng này làm anh bắt đầu nghi ngờ sự chung thủy của các cô gái, anh cảm thấy các nữ sinh xung quanh quá nông cạn, các cô ấy không phải yêu bản thân người đàn ông đó, mà là yêu tiền, quyền thế và lời ngon tiếng ngọt. Mấy năm nay, anh vẫn chưa yêu ai lại, anh không dám yêu, anh sợ lại bị tổn thương, anh nghi ngờ tất cả các cô gái tiếp cận anh.
Nhưng anh vẫn nghĩ
Sao Bắc Cực
cũng là ảo giác, tất cả những sự kiên cường, chuyên chú, suy nghĩ nhanh nhẹn lại đặc biệt mà cô gái này thể hiện trước mặt anh cũng chỉ là một lớp mặt nạ thôi, dưới mặt nạ đó chưa chắc đã là một cô gái tươi sáng như vậy, mãi đến khi gặp được An Phi, biết cô chính là
Sao Bắc Cực
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.