• 945

Chương 53: GỖ HÀNG LONG



Tớ đã thông báo cho một vài bạn lớp mình ngày mai đi thăm thầy Chương, bạn học cũ chúng ta cũng lâu rồi không gặp, xem như là họp lớp đi.


Được, thầy Chương nằm phòng 6 giường 28, là phòng đôi, bệnh viện thường thăm bệnh vào sau chín giờ, nên sau chín rưỡi các cậu hãy đến.


3Trịnh Nhất Minh nói tầm mười giờ sẽ đến, nghĩ đến này mai có thể gặp được nhiều bạn học cấp hai, An Phi hơi xúc động, ba năm cấp ba, năm năm đại h9ọc, sau khi tốt nghiệp thêm hai năm nữa, cũng đã gần mười năm không gặp bạn học rồi, thời gian mười năm của đời người, nói dài không dài, nói ngắn6 không ngắn, đối với những người như bọn họ, mười năm qua cũng là giai đoạn đẹp nhất trong đời bọn họ rồi.

QQ lại
ting
một tiếng, lần nà5y là Tô Mi,
Nghe nói thầy Chương nằm ở bệnh viện các cậu, cậu biết phòng nào không?

An Phi và Tô Mi học cạnh lớp nhau hồi cấp hai, thầy Chương cũng là giáo viên dạy Văn lớp cô ấy, An Phi không ngờ cô ấy lại nhận được tin tức nhanh như vậy, càng không ngờ cô ấy vẫn còn quan tâm đến giáo viên dạy Văn, môn Văn cấp hai của Tô Mi chỉ thuộc loại bình thường, không giống với kiểu được các giáo viên dạy Văn ưa thích như An Phi.

Sao cậu biết?
An Phi tò mò hỏi.

Mấy lớp đã ghim thông báo lên đầu trên Chinaren (1) rồi, nói con thầy Chương không có ở nhà, nên đề nghị mấy ngày nay bạn nào có thời gian thì đi thăm thầy. Hình như lớp các cậu chọn 10 giờ sáng mai, lớp bọn tớ là 10 giờ ngày kia, lớp 9 thì mười giờ ngày mốt nữa, thứ nhất là đến thăm thầy, thứ hai là gặp mặt nhau.
Tô Mi đáp lại.
(1)Tên trang web

Tớ còn đang nghĩ, sao cậu lại nhiệt tình như vậy, ra là nhiệt tình đi gặp mặt thôi.
An Phi trêu chọc Tô Mi.
Cô biết có thể Tô Mi muốn gặp người nào đó bình thường không thể gặp được, nếu không sẽ không nhiệt tình như vậy. Tô Mi không trả lời, chắc là cô ấy lười phải cãi nhau với An Phi, từ lần không vui vẻ trước, đây là lần đầu tiên Tô Mi liên lạc với An Phi.
Cô ấy mua nhà ở thành phố L, rất ít cô gái nào mua nhà trước khi cưới, còn thu hút một trong bốn người đàn ông kim cương độc thân - Trần Long Vũ. Sự nỗ lực và có kế hoạch như vậy khiến những cô gái lớn lên dưới sự che chở bao bọc của cha mẹ như An Phi và Lữ Tiêu Tiêu không thể so sánh được, so với cô ấy, An Phi và Lữ Tiêu Tiêu như đóa hoa trong nhà kính chưa từng gặp mưa gió.
Thi tiến sĩ, vứt bỏ công việc hiện tại, đi theo hướng không rõ tương lai, đây không phải là phong cách của Lý Mộc Tử.

Vừa nãy Trần Long Vũ đến đây, nói nghiên cứu sinh Tiến sĩ mà Giáo sư của anh ấy mới tuyển sinh đã đến khoa báo cáo rồi, chị chợt nhớ ra năm nay anh ấy cũng phải làm luận văn bảo vệ Tiến sĩ, chị đang suy nghĩ mình có nên viết đơn tại chức Tiến sĩ không, đề phòng bị người khác bỏ xa.
Lý Mộc Tử vừa lật một trang sách vừa nói.
Lấy đồ xong cô quay về phòng cấp cứu, Trần Long Vũ đã đi rồi, Lý Mộc Tử Vẫn ngồi chỗ cũ đọc sách, An Phi đi qua xem, cô ấy đang đọc sách hướng dẫn thi Tiến sĩ bản tiếng Anh.
Cô giật mình hỏi:
Chị Mộc Tử, chị còn muốn thi Tiến sĩ nữa à?
Năm nay Lý Mộc Tử đã 28 tuổi, chẳng lẽ vì muốn tiếp tục đào tạo sâu nên không vội kết hôn sao? Lúc mới đến khoa Cấp cứu cô đã cảm thấy Lý Mộc Tử là kiểu mọt sách rồi, giỏi giang quyết đoán, bình tĩnh, biết kiềm chế, không nhiễm bụi trần, thật sự là thần tượng của cô, nhưng hai tháng ở chung với nhau, cô lại không nghĩ như vậy nữa.
Lý Mộc Tử không chỉ nhiễm khói bụi trần gian, mà còn là một cô gái biết nắm lấy cơ hội, từ một tỉnh nhỏ Đông Bắc, cô ấy tự thân một mình đến thành phố L, không có bất kỳ sự giúp đỡ nào, qua vài năm làm việc, chẳng những được Chủ nhiệm Tần để mắt, vào được một trong những khoa khó vào nhất bệnh viện - khoa ICU, đồng thời cũng được Chủ nhiệm Thôi vừa vào bệnh viện khen ngợi, muốn đem cô ấy đến khoa Cấp cứu, trở thành ngôi sao mới nổi của khoa Cấp cứu.
An Phi khẽ cười, Lý Mộc Tử ngẩng đầu nhìn cô trách:
Sao, chị thi Tiến sĩ buồn cười lắm à?



Chị sợ bị anh Trần bỏ xa chứ gì, nhưng mà anh Trần muốn tìm vợ chứ không phải bạn học, anh ấy có quan tâm đến chuyện chị có học vị Tiến sĩ không à? Những cô gái anh ấy quen lúc trước, có ai có học vị Tiến sĩ đâu? Chị cứ tiếp tục như vậy, có khi đợi chị học Tiến sĩ xong, con anh ấy cũng đi nhà trẻ luôn rồi.



Chị chỉ sợ trở thành người
đã từng qua lại với anh ấy
trong miệng lưỡi của người khác, nhưng cuối cùng không có kết quả gì thì lại thành một trò cười.
Mặt Lý Mộc Tử đỏ lên, cô ấy không nói tiếp nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.