• 1,830

Chương 625: Bị thần tộc phản bội


Câu hỏi của Thịnh Đường cũng là thắc mắc chung của tất cả thành viên nhóm Sáu Viên Thịt Bằm.

Một hang đá có niên đại trên ngà8n năm, bích họa xuất hiện ở khắp mọi nơi trong hang động, vừa có liên quan đến Phật giáo lại vừa có quan hệ mật thiết với nền văn min3h cổ đại. Nội dung của nền văn minh Hoa Hạ vào thời thượng cổ nhiều đến vậy, hỗn loạn đến thế; nhưng tại sao con người vẫn vẽ về Khế 9Dũ() và Linh Sơn Thập Vu()?

Vừa khéo liên quan nhiều lắm đấy em, hơn nữa anh đoán đây mới là mục đích thực sự của tác giả bức bích họa này khi lấy máu tế điện.
Giang Chấp khẽ nói.
Thịnh Đường nghe thế thì sững sờ, lại nhìn những người khác cũng đang trăm mối ngổn ngang.
Thịnh Đường chú ý vào bức bích họa ở phía Bắc, cô đã từng một lần cảm thấy cô gái trong bức họa cực kỳ giống quỷ núi.
Cô bảo:
Nếu nội dung của bích họa đều có liên quan đến thuốc bất tử, vậy còn nội dung của bích họa phía Bắc thì sao? Hình như chẳng liên quan gì thì phải?

Điều kiện cần và đủ để trùng tu bích họa chính là nắm rõ nội dung và bối cảnh ở niên đại của nó. Mỗi thời đại đều sở hữu đặc điểm riêng, nếu không có đủ kiến thức thì phục chế bích họa sẽ trở thành công việc tưởng tượng, thoát ly khỏi hiện thực.
Do có ký sinh vật, dù tình trạng hư hại không nghiêm trọng như ở hang phía trên nhưng không đồng nghĩa với bích họa ở dưới động Tàng Tinh không bị hư hao một chút nào. Các sắc tố vẫn rực rỡ nhưng khi bong tróc thì các vấn đề ẩm mốc vẫn tồn tại. Ngoài ra, ngọn núi này đã từng bị sạt lở nên dẫn đến một mảng bích họa ở mái hồi đầu bị lõm vào.
Kỳ Dư nghe thấy thế thì đồng tình gật đầu.

Nếu Khế Dũ là mẫu vật thí nghiệm lâm sàng cho thuốc bất tử thì thuốc dẫn cho thuốc bất tử rất có thể là cây bất tử. Vì vậy, đầu tiên là có cây bất tử trước, rồi sau đó mới có thuốc bất tử của Linh Sơn Thập Vu.
Giang Chấp nói.
Thịnh Đường hiểu ý Giang Chấp.
Hễ là động thực vật nào có chức năng này hay nói cách khác là sinh vật thì một là chỉ có số lượng ít, hai là có khả năng bị sử dụng quá nhiều sau khi được tìm ra. Nói vậy, chúng đều sẽ đứng trước bờ vực của nạn tuyệt chủng giống như cây Vu Bà.
Thẩm Dao vừa dùng bút chì chỉ vào cô gái trong tranh, vừa giải thích cho mọi người:
Đại hoang Đông kinh và Hải ngoại Tây kinh có ghi chép về cô gái thế này. Dưới nước có hai người, tên là Nữ Sửu, vật cưỡi của Nữ Sửu là một con cua khổng lồ. Còn nói nước Vu Hàm có Nữ Sửu sống ở phía Bắc, tay phải nắm rắn xanh, tay trái cầm rắn đỏ. Tại núi Đăng Bảo, đám đồng cốt cũng được đi theo từ trên xuống dưới. Cho nên người ngồi trong bức bích họa ắt hẳn là Nữ Sửu, người đứng đầu Linh Sơn Thập Vu, bối cảnh là núi Đặng Bảo.

Cô điều chỉnh thế ngồi rồi lại chỉ vào bức bích họa cuối cùng:
Chỗ này, thật ra đang nói về cái chết của Nữ Sửu. ‘Hải nội ngoại cửu kinh’ có nói thân xác của Nữ Sửu bị mười mặt trời thiêu nướng chết. Ở phía bắc nước Trượng Phu. Lấy tay phải che lấp khuôn mặt đó. Mười mặt trời sống ở trên, Nữ Sửu sống ở núi. Ý nói là Nữ Sửu bị mười mặt trời thiêu chết, thi thể nằm ở nước Trượng Phu.

Nội dung5 của bích họa không đề cập đến thuốc trường sinh bất tử nhưng tất cả ám chỉ về cuộc chiến và âm mưu của thần linh và vu sư về loại thuốc này.
Quan trọng là, thuốc màu trên bích họa ở hang ẩn không giống loại màu bình thường, bao gồm ký sinh vật phù hợp và có đặc điểm trường sinh, đây chỉ là sự trùng hợp thôi à?
Mái hồi đầu bị lõm này khiến một bộ phận của bích họa ở phía Đông Bắc của hang bị hư hại.
Bọn họ muốn hiểu rõ tường tận về nội dung và ý nghĩa sâu xa của bích hoạ, từ đó mới có thể phục chế tốt hơn.
Thế thì nếu có loài cây bất tử như cây Cam Mộc thì cũng sẽ bị lạm dụng quá mức mà thôi.

Không khó nhìn ra được, loài ký sinh vật này có ý thức lựa chọn vật chủ cộng sinh rất mạnh. Bọn chúng sẽ tự chọn lựa ký chủ để cộng sinh, khi nhận thấy ký chủ không ổn định thì sẽ tiến hành chọn ký chủ lần nữa.
Giang Chấp phân tích:
Động Tàng Tinh có liên quan với thuốc bất tử, nội dung về người bất tử hay ký sinh vật trong thuốc màu, giữa hai thứ này có mối liên quan nào hay không, ít nhất con người thời ấy cho rằng ký sinh vật có liên quan đến Sơn Hải Kinh.

Cô thầm hạ quyết tâm, sau này mình phải đọc Sơn Hải Kinh mới được, cứ để Thẩm Dao hưởng kèo thơm như thế này mãi sao được?
Ừ, tốt nhất là học thuộc cả bộ luôn.
Giang Chấp nhìn Thẩm Dao, hỏi cô ấy:
Cô nghĩ thế nào?

Thẩm Dao cười nói:
Trước đó tôi vẫn còn vài chỗ chưa nghĩ ra, còn hiện giờ theo cách nói của anh thì hình như tôi hiểu hết rồi.

Kỳ Dư nhìn bích họa:
Nhưng trong tranh đâu có mười mặt trời.


Đúng vậy, cho nên tôi đoán rằng họa sĩ kính trọng Nữ Sửu nên đã mỹ hóa cái chết của cô ấy. Cô bình tĩnh nằm lại giữa dãy núi, dưới núi có rất nhiều người ngựa đến để tưởng niệm về cô ấy.

Người công tác trong nghề như bọn họ đều biết, trên đời này không có nhiều chuyện trùng hợp như vậy.

Từ sinh vật Hồ Diện, chúng ta có thể xác định rằng ký sinh vật có thể kết hợp với thực vật, đồng thời trải qua quãng thời gian đằng đẵng thì không phải không có khả năng chúng trở nên bất tử.
Giang Chấp nói ra suy nghĩ của mình.
Kỳ Dư thúc cùi chỏ vào Tiêu Dã:
Này người trên thông thiên văn dưới tường địa lý, anh nói xem.

Tiêu Dã đương nhiên vẫn chưa nghĩ ra, đâu phải vì anh thuộc làu Sơn Hải Kinh mà hỏi gì cũng biết. Anh lườm Kỳ Dư:
Lần này cho cậu nợ.

Kỳ Dư đặt câu hỏi:
Theo phân tích trước đó của chúng ta, họa sĩ cũng đâu hiểu rõ tình hình của ký sinh vật đâu.


Hoạ sĩ chỉ không hiểu rõ nguyên lý, giống như người cổ đại nhìn thấy tia sáng trên bầu trời lại tưởng rằng thần thánh giáng trần. Thực tế thì chúng có thể là thiên thạch rơi xuống, hoặc cũng có thể là người ngoài hành tinh lắm.
Giang Chấp giải thích.
Không thể phủ nhận Thẩm Dao là người có công lao lớn nhất trong việc phân tích và giải mã nội dung bích họa phía Đông mà kiến thức của cô ấy ở mảng này quả thực rất rộng.

Phần đầu tiên của bích họa phía Bắc vẽ cảnh cô gái này ngồi bên trên và mười người khác ngồi dưới thềm. Nếu tôi đoán không nhầm thì mười người ngồi bên dưới chính là Linh Sơn Thập Vu, vị trí ngồi của cô gái này cao hơn mười người này đã nói rõ cấp bậc của cô ta cao hơn họ.


Nói thử xem.

Thịnh Đường nghe thấy giọng điệu vui sướng và lẫn cả sự tán thưởng của Giang Chấp thì trong lòng hơi chua chát. Cô nhớ trước đây, Thẩm Dao đã lấy lòng Giang Chấp rất nhiều lần, nhưng anh đều giữ bộ dạng lạnh lùng kiêu ngạo. Bây giờ thì đúng là thái độ quay ngoắt 180 độ.
() Khế Dũ là quái vật thân rắn đầu rồng, mặt người và có ngoại hình giống con tỳ (trích Sơn H6ải Kinh).
() Linh Sơn Thập Vu là 10 vị pháp sư trong truyền thuyết thần thoại cổ đại (trích Sơn Hải Kinh).

Nhưng nếu cây bất tử thật sự tồn tại thì tại sao loài thực vật này chỉ xuất hiện trong Sơn Hải Kinh mà không có ở ngoài đời.
Thịnh Đường vẫn thắc mắc.
Giang Chấp mỉm cười:
Trên trời thì bay, dưới đất thì chạy, trong nước thì bơi, trên đời này không thiếu những điều kỳ lạ. Có một số loài không muốn bị con người tìm ra, có một số lại bị tuyệt chủng từ xa xưa. Có một loài cây kỳ lạ mọc ở sâu trong khu rừng mưa nhiệt đới Amazon, nó không có cành cây, lá mọc trên thân cây, dân bản xứ gọi nó là cây Vu Bà. Ai không cẩn thận ăn nhầm sẽ ăn nói linh tinh điên điên khùng khùng, giống như bị chơi ngải. Nhưng động vật ăn thì lại không sao, chẳng những không sao mà động vật già yếu còn có thể chạy như bay, lập tức hồi phục thể lực. Sau này, cây Vu Bà đã bị tuyệt chủng.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.