• 732

Chương 166:


Dược Phong xấu hổ đi xuống. tự nhiên lại trang bức thế này thật là tội lỗi quá a:

Hắn khẽ cười cho qua truyện rồi nói:

- Ai da. Hôm nay trời đẹp quá. Mọi người đều ra đây hóng mát hả.

Mọi người vẻ mặt đầy khinh bỉ nhìn Dược Phong. Ai thèm ra hóng mát. Không phải do tiểu tử ngươi tạo ra sao. Còn đứng đấy mà trang bức.

Lúc này Tô Thiên cũng bay đến gần mỉm cười nhìn Dược Phong.

Dược Phong cũng cười đáp lại. Trong lòng thì lại nghĩ không biết cô nàng nữ vương biến đâu từ nãy đến giờ.

Ngay khi trong lòng Dược Phong đang nghĩ đến Medusa, một đạo năng lượng thất sắc quang mang, đột nhiên từ trên trời lao xuống, cuối cùng giống như một con rắn đang dạo chơi hướng về Dược Phong giễu cợt rồi lao đi, ngay cả không gian nơi thất luyện đi qua đều phát sinh từng đợt âm hưởng chói tai.

Thất sắc năng lượng vừa xuất hiện, Dược Phong đã phát hiện ra, lập tức khẽ cau mày, nữ nhân này vậy mà chưa bỏ ý định sao?

Ngay thời điểm Dược Phong phòng ngự chuẩn bị động thủ. Đồng thời Tô Thiên ở bên cạnh cũng tức khắc phát hiện ra công kích bất thình lình này, sắc mặt hơi đổi, tay áo bào vung lên, đấu khí hùng hồn dũng mãnh tuôn ra, rốt cuộc cùng đạo thất sắc năng lượng kia hung hăn đối đầu va chạm cùng một chỗ. Nhất thời một tiếng nổ to rõ vang lên trên bầu trời giống như sấm sét.

-Nếu các hạ đã đến, cần gì phải lén lút giấu đầu lòi đuôi như vậy?

Tô Thiên ngẩn nhìn bầu trời trong sáng quát lạnh một lời. Lúc trước khi Dược Phong xuất hiện, hắn mơ hồ cảm giác được có một cổ khí tức cực kỳ cường hãn cũng xuất hiện theo, bất quá lấy thực lực của hắn, dĩ nhiên là khó khăn để xác định khí tức kia tột cùng là ở phương vị nào. Mãi cho đến thời điểm trước đó, lúc năng lượng thất sắc kia bạo phát thì hắn mới thực sự xác định được.

Đối chọi bạo phát bất thình lình xảy ra như vậy khiến vô số học viên trên sân rộng đều ngạc nhiên ngẩn đầu nhìn lên, bất quá bầu trời chỉ là trống không, không hề có dù chỉ là nửa cái thân ảnh. \

Không lâu sau khi tiếng quát của Tô Thiên hạ xuống, trên bầu trời không gian hơi chấn động, chợt một thân ảnh mềm mại uyển chuyển từ hư không thần kỳ hiện ra, đôi mắt hẹp dài yêu mị thờ ơ đảo qua biển người phía dưới. Mà bất kể là ai bị ánh mắt yêu dị đầy rẫy sự dụ hoặc nhìn phải đều không thể khống chế được nhịp đập loạn xa của trái tim, thậm chí ngau cả trên mặt cũng hiện ra sắc đỏ bừng.

Con ngươi lãnh đạm chậm rãi chuyển động, cuối cùng dừng lại trên người Tô Thiên đang đứng bên cạnh hắc bào thanh niên, sát ý lạnh lẽo xẹt qua trong mắt, vòng eo tinh tế như thủy xà xoay một cái, thân hình lập tức lao xuống, gần như trong chớp mắt đã xuất hiện gần bên cạnh Dược Phong. Cánh tay nhỏ nhắn xoay tròn, năng lượng thất sắc khổng lồ hiện ra, cuối cùng kình phong hỗn loạn như bài sơn đảo hải, hướng về Dược Phong hung hăn phách tới.

-Đây là nội viện, với tư cách hiện giờ của các hạ có đúng hay không khi quá mức kiêu ngạo như vậy?

Nhìn mỹ nhân với thân thể yêu mị không những không đáp lời mà còn hướng Dược Phong phát động công kích lần thứ hai, sắc mặt Tô Thiên nhất thời trầm xuống. Thân hình chợt lóe lên ngay lập tức xuất hiện ngay tại trước mặt Dược Phong, bàn tay già nua hơi run lên, bất chợt cùng cánh tay nhỏ nhắn giống như bạch ngọc kia đối chưởng.

-Oanh!

Song chưởng tiếp xúc, một cuồng phong hỗn loạn nổ ầm ầm bạo phát bùng lên, từng đạo cánh tay tráng kiện cái khe, từng đạo cánh tay tráng kiện cái khe, tại chu vi này chấn động trong ánh mắt, giống như mạng nhện giống nhau, cấp tốc kéo dài ra, trải rộng toàn bộ đài cao.

Cuồng phong quét ra khiến cho mọi người xung quanh ngã nghiêng ngã ngửa, bên cạnh Tô Thiên, ngoại trừ thân hình Dược Phong không chút xê dịch, còn lại tất cả mọi người thì hoặc ít hoặc nhiều đều bị đẩy lui về phía sau mấy bước.

-Bành!

Song chưởng tiếp xúc trong nháy mắt rồi phân ra giữa thanh âm trầm muộn, thân ảnh mịn màng tinh tế đến thần kỳ kia mạnh mẽ lao ngược trở lại giữa không trung, bàn chân trên hư không lui lại đến vài chục bước mới đứng vững lại. Mà ngược lại thì Tô Thiên cũng lui lại phía sau mấy bước, mỗi lần đặt chân xuống đều lưu lại trên mặt sàn cứng rắng một vết chân sau đến nửa thốn.

Hiển nhiên đối bính lần này, lực lượng hai người là ngang nhau!

Cùng nữ nhân thần bí kia chính diện đối kháng một kích, trên khuông mặt Tô Thiên nét ngưng trọng càng thêm dày đặc. Từ trong lần giao thủ ngắn ngủi này hắn có thể cảm thấy được đối phương không ngờ cũng là một Đấu Tông cường giả.

-Các hạ đến tột cùng là người phương nào? Xin mời báo danh tính ra!

Phía trên bầu trời, nữ tử kia đứng lơ lửng giữa hư không, hồng quần phất phới, bó sát người làm lộ ra những đường cong dụ hoặc không gì có thể sánh bằng, gương mặt đẹp đẽ, nhan sắc lạnh lùng lay động lòng người. Nhưng chính cỗ băng lãnh này lại khiến không ít người trên quảng trường rộng rãi trong lòng âm thầm nóng bỏng. Nữ tử như vậy quả thực đối với nam nhân có lực sát thương không nhỏ.

Medusa nữ vương làm sao chịu nói ra danh xưng cao quí của mình, dung nhan hiện ra vẻ kiêu ngạo thậm chí khiến cho Tô Thiên hơi có chút ngẩn ngơ, còn những học viên chưa từng trải thì miễn phải nói, cũng có một ít người định lực kém cỏi âm thầm nuốt nước bọt.

-Mục đích của ta là Dược Phong, không liên quan gì đến ngươi!

Medusa nữ vương lạnh lùng nhìn Dược Phong, đôi môi đỏ mọng hé mở phát ra âm thanh trong trẻo mà tê dại là cho không ít người đều cảm thấy như các đầu khớp xương nhũn ra.
Nghe được lời này của Medusa nữ vương, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung lên trên người Dược Phong, trong ánh mắt kinh ngạc vô cùng cũng ẩn chứa chút hâm mộ cực kỳ. Có thể bị một nữ nhân như vậy tìm tới chỉ đích danh là trong mấy năm nay khinh thường người ta, cũng là một niềm vinh quang không nhỏ.

-Ngươi quen biết với nàng sao?

Tô Thiên nhướng mày quay qua Dược Phong thấp giọng hỏi.

- Nàng là nữ nhân của ta. Trong tương lai.

Dược Phong cười tươi trả lời, nhưng lại không có nói rõ. Dù sao hắn đương nhiên không có khả năng nói rõ cho Tô Thiên hiểu, nếu không cẩn thận thì chẳng khác gì tự rước thêm phiền toái từ nữ nhân kia.

-Ai !!! Gia hỏa ngươi thế nào mà toàn rước lấy những tên phiền toái, nữ nhân này dĩ nhiên cũng là Đấu Tôn cường giả. Nếu thực sự động thủ ta cũng không nắm chắc đánh lui nàng.

Tô Thiên rất đau đầu nói, không nghĩ Dược Phong vừa xuất hiện lạ mang theo phiền phức đến bậc này cho bọn hắn. Phóng mắt nhìn khắp đại lục thì Đấu Tông cường giả cũng đã là tồn tại cực kỳ cường hãn a.

Dược Phong cũng cười khổ một tiếng, ngẩng đầu nhìn về hướng Medusa nữ vương bất đắc dĩ nói:

- Lão bà. Ta biết nàng yêu ta nhưng có cần đuổi theo ta đến tận đây không. Nàng muốn bao nuôi cũng chờ ta ra nội viện đã chứ

Nghe những lời vô sỉ của Dược Phong khiến Medusa nữ vương nhất thời có cảm giác giận bể ngực, tên hỗn đản này gay ra sự tình thế này rồi, vậy mà còn làm vẻ mặt sốt ruột đối với mình, nói mình muốn thế nào?

-Chờ giết ngươi xong ta tự nhiên sẽ quay về.

-Ha ha, vị bằng hữu này, Dược Phong là người của nội viện chúng ta. Nếu có hiểu lầm gì thì ngồi xuống nói chuyện, hà tất phải động đến tay chân?

Tô Thiên cười ha hả nói. Đối mặt với một Đấu Tôn cường giả hắn tự nhiên không thể biểu hiện thái độ cường ngạnh.

Đối với lời nói của Tô Thiên, Medusa nữ vương lại không thèm quan tâm nói chuyện lý lẽ, đôi mắt tràn ngập sự dụ hoặc nhìn Dược Phong chằm chằm. Một lát sau mới lạnh lùng nói:

- Đừng tưởng rằng có Đấu Tôn cường giả che chở ngươi thì ta không giết ngươi được. Ta không tin là hắn có thể đi theo bên cạnh ngươi cả đời.

Nói xong lời này thân hình Medusa nữ vương chợt lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang hướng về phía ngoài nội viện nhanh chóng lao đi, chỉ trong nháy mắt đã tiêu thất không thấy nữa.

Nhưng Dược Phong sao có thể để nàng đi mà không lấy chút lợi tức chứ.

Thế là anh chàng hô to:

- Uy, Medusa.

Medusa nữ vương hơi khực lại quay lại nhìn.

Nhưng lập tức nàng thấy 1 cái kim ghim vào ngực mình khiến nàng bất động trong chốc lát. Nhưng như thế cũng đủ để Dược Phong xông lên chiếm chút lợi tức.

Chỏ thấy anh chàng bay lên không chút do dự hôn thật sâu côn àng, tay không ngừng mò mẫm. Căn đúng giờ mà chuồn xa chỉ để lại 1 câu:

- Đây là chút lợi tức vì muốn giết lão công a.

Đến khi Medusa nữ vương cử động được thì Dược Phong đã trốn sau lưng Tô Thiên khiến lão cười khổ không thôi.

Medusa tức đến đỏ mặt mà không làm gì được lại bay đi để lại 1 câu:

- Ngươi chờ đó cho ta.

Thấy Medusa nữ vương đã đi xa, Tô Thiên không khỏi cười khổ nói:

-Tiểu tử ngươi đó, hiện tại thì tốt rồi, bị một Đấu Tôn cường giả để mắt đến, e rằng ngày sau hiểu được thế nào là trăm đắng ngàn cay. Thật là phiền phức a.

Dược Phong buôn thỏng hai tay, chợt làm như suy nghĩ điều gì, có chút xấu hổ nói:

-Còn có chuyện phiền toái khác quên chưa nói cho ngươi....

Tô Thiên ngẩn người ra, chợt cau mày hỏi:

-Lại làm sao nữa? Ngươi đừng nói đắc tội với Đấu Tôn cường giả không chỉ có có nàng a.

-Không phải như vậy...

Khóe miệng Dược Phong nở một nụ cười, ngượng ngùng nói:

-Chuyện là ... Ta không cẩn thận nên đem Vẫn Lạc Tâm Viêm luyện hóa rồi, nói cách khác là sau này sợ rằng tác dụng đề thăng tốc độ tu luyện của Luyện Khí Tháp không còn bao nhiêu....

Tô Thiên con mắt nháy liên hồi, một lát sau đầu óc nhất thời cảm thấy choáng váng....

-Điều này đúng là tai họa lớn!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.