Chương 167:
Mấy ngày sau Dược Phong lại tĩnh tu ở trong thần bám quán. Không ngờ nó không bị dỡ đi mà vẫn được bào tồn a. Xem ra nội viện với hắn vẫn rất tốt. hơn nữa cũng không trách cứ việc hắn lấy đi Vẫn Lạc Tâm Viêm khiến Dược Phong cũng có chút áy náy a.
Nhưng giờ hắn cũng chưa thể nghĩ cách cho học viện được.
Trong mấy ngày này Dược Phong đóng của tiềm tu để ổn định cảnh giới. Trước hết là đám lôi chi tinh hoa trong người. Sau khi được bổ xung thì nó đã trở nên càng ngày càng hùng hậu mà bên trong còn lấp lóe ánh tím và vàng kim. Rõ ràng độ nguy hiểm tăng thêm 1 bậc a. Trong chiến đấu mà bất chợt ăn chút lôi kiếp thì cứ phải gọi là.
Tiếc rằng cơ thể Dược Phong không thể sản sinh lôi điện mà bổ xung được nên đống này cần phải sài tiết kiệm a.
Đó mới là thu hoạch đầu tiên của Dược Phong. Thứ 2 là độc dược đan đã thành hình lơ lưởng trong đan điền giúp hắn điều hòa chân khí và dược độc lực trong cơ thể.
Bây giờ có độc dược đan hơn nữa còn đột phá đến cảnh giới truyền thuyết nên Dược Phong mới có thể không cố kỵ mà thu được lôi điện như vậy. chứ nếu hắn chỉ ngưng tụ được hạ cấp hay trung cấp đan thì có lẽ chỉ Tử tiêu Thần Lôi đã đủ khiến hắn bể bụng a.
Từ đó mới thấy được ngưng tụ độc dược đan là tiến hóa về chất. Phải biết hồi trước khi chưa ngưng tụ thì chỉ hắc lôi cũng đủ khiến Dược Phong chật vật mà bây giờ đến thượng cổ lôi kiếp anh chàng cũng không ngán.
Đó chỉ mới là 1 mặt mà thôi đó. Những mặt sau thì theo Dược Phong tĩnh lũy và luyện hóa càng nhiều dược thảo và độc thảo cấp độ cao thì nó sẽ thể hiện ra.
Ngoài ra cảnh giới của Dược Phong cũng tiến thêm 1 bước tiến lớn. Trực tiếp đột phá đến tam tinh đấu hoàng. Bây giờ có thể nói theo sự đặc thù của thể chất Dược Phong có thể hấp thụ đến 6 viên đấu hoàng đan nhất cử đột phá đến cửu tinh cũng được. nhưng hắn không ngu gì làm thế. Thứ nhất ăn như thế cảnh giới sẽ bấp bênh không vững chắc. Hơn nữa tôn chỉ thần bám là cảnh giới không cần quá cao a. Cao quá thì sao có thể lấy vợ ra trang bức được.
Do đó cứ từ từ mà tiến mới là vương đạo.
Ngoài ra không nói đến thu phục được dị hỏa. Tinh thần lực của Dược Phong cũng nhờ thế mà đã tiến được 1 bước dài. Đột phá tầng phong ấn thứ 4 mà nhất cử tiến vào tiên cấp. tinh thần biến hóa về chất.
Bây giờ chỉ cần dùng tinh thần lực hắn đã có thể đối chiến đấu tôn đủ biết nó lợi hại đến mức nào.
Hôm nay sau khi đã chỉnh lý và xong xuôi. Dược Phong tò mò bắt đầu thử nghiệm tinh thần lực.
Hắn hít 1 hơi thật sâu rồi bắt đầu điều khiển tinh thần lực lan rộng lan rông. Không ngờ có thể bao chùm cả nội viện và kéo xa ra đến cả ngoại viện.
Đúng là biến đổi về chất a
Thật ra đó chưa phải là giới hạn của Dược Phong nhưng đến đó là đut hắn phán đoán rồi.
Dược Phong hài lòng thu tinh thần lực trở về. Lúc đi qua luyện khí tháp. Tinh thần hắn khẽ động 1 cái rồi chợt biến sắc. Ở sâu trong dung nham hắn có thể cảm nhận được có cái gì đó có khí tức rất quen thuộc.Và dường như nó đang chào mời Dược Phong vậy.
Có thể đây là giả nhưng cũng có thể đây là thật. Và Dược Phong sẽ nghe theo cảm tính của mình.
Hắn không chút do dự khoác cái áo dạ hành rồi tiến về luyện khí tháp.
Ban đêm nơi đây không có ai nên dược Phong có thể dễ dàng đi đến sâu trong lòng đất. Chỗ thế giới dung nham quen thuộc.
Nhìn thế giới mà hắn đã ở hơn 2 năm. Tâm tình Dược Phong hơi ba động.
Bỗng lúc này Vẫn Lạc Tâm Viêm không ngờ lại thoát ra khỏi người hắn mà tiến thẳng vào dung nham.
Ngỡ ngàng mất 1 lúc, Dược Phong hít 1 hơi thật sâu rồi nhảy ùm xuống dòng dung nham quần quận.
Đối với phiến nham tương như biển rộng này, Dược Phong gần như không hiểu biết được tí gì. Hắn chỉ có thể biết đây tựa hồ chính là nơi sinh ra Vẫn Lạc Tâm Viêm, ngoài ra hắn cũng không rõ ràng những sự tình khác nơi đây. Đương nhiên, cho dù là Đại trưởng lão Tô Thiên của nội viện, cũng vô pháp hiểu được có những gì bên dưới địa phương nham tương nóng chảy này.
Đây có thể là cuộc phiêu lưu không lối về a