Chương 48: Đấu a.
Dược Phong bước ra nhẹ nhàng đi đến nơi thi đấu.
Hôm nay chỗ quảng trường đông nghịt người. Thậm chí có vài trưởng lão cũng âm thầm quan sát.
Đan Vũ đã đến từ sớm chờ đợi trong khi Dược Phong bây giờ mới đến.
Đúng giờ hẹn, Dược Phong mới đủng đỉnh xuất hiện trong ánh mắt kỳ quái của mọi người.
Từ từ bước lên sân khấu thì đã có Đan Vũ sốt ruột đứng chờ và một vị trưởng lão đang đứng. Thấy Dược Phong đến. Đan Vũ vội vàng hô:
-Dược Phong, hôm nay ta mời Trần trưởng lão làm chứng. Đan Dược cùng tích phân thì đang nằm trong chiếc giới chỉ và tinh tạp kia còn vị trí top 30 thì đã thỏa thuận xong. Ngươi cũng mau đưa đồ đặt cược ra đi.
Dược Phong mỉm cười lấy từ trong giới chỉ ra một cái máy cùng mấy cái vòng tay để lên bàn. Những người đã chơi lập tức nhận ra đây chính là máy game mà họ ao ước a. Xem ra hôm nay nó phải đổi chủ rồi.
Trần trưởng lão cũng tò mò nhìn mấy món kỳ quái đó. Chính nó đã làm cho nội viện dậy sóng a.
Nhưng với cương vị giám khảo hôm nay, hắn phải tuyệt đối công bình:
- Vật đặt cược đã đủ. Sau đây lão phu sẽ phổ biến luật thi. Hai thí sinh sẽ có 3 lần luyện đan, lần cao nhất làm kết quả nhưng thời gian luyện chế không quá 4 giờ. Tài liệu tự chuẩn bị . Phẩm chất đan của người nào cao hơn sẽ thắng. Có ai có dị nghị gì không?
- Không ạ!
- Vậy bây giờ cuộc thi bắt đầu
Sau khi Trần trưởng lão tuyên bố bắt đầu, toàn bộ ánh mắt thoáng cái chuyển hướng tới hai người phía sau thạch thai, âm thanh nhốn nháo cũng dần dần trở nên yên ắng hơn nhiều.
Tầm mắt Dược Phong chậm rãi đảo con mắt, khẽ lẩm bẩm cái gì, bàn tay vung khẽ, dược đỉnh màu đỏ liền xuất hiện tại thạch thai trước mặt.
Dược đỉnh Dược Phong sử dụng thực sự không phải hạng cao cấp gì, , liếc mắt nhìn một cái, giống như một lò nhóm lửa không bám tro vậy.
-Xùy.
Dược đỉnh của Dược Phong vừa xuất hiện, Đan Vũ bên cạnh cách đó không xa nhịn không được cười ra tiếng, trong lòng âm thầm lắc đầu, thầm cười nói :
-Xem ra bản thân thật là có chút xem trọng tên này rồi.
Tại luyện dược giới, dược đỉnh tốt giống như lợi khí vừa tầm trong tay chiến sĩ, có thể làm cho xác xuất luyện đan thành công gia tăng thật lớn, mà hiện giờ Đan Vũ nhìn dược đỉnh Dược Phong sử dụng thế mà lại rách nhát như vậy, trong lòng tự nhiên không khỏi có vài phần khinh thường.
Sau khi Đan Vũ trong lòng nói ra, bàn tay hắn cũng vung lên. Nhất thời, một dược đỉnh toàn thân kim sắc thoáng hiện, dương quang chiếu xạ lên trên đỉnh, nhất thời phản xạ ra quang hoa chói mắt, làm cho người ta phải chuyển ánh mắt đi.
Chỉ từ thanh thế bề ngoài của hai dược đỉnh mà xem, không nghi ngờ là một trời cách biệt. Một cái giống như chó cỏ thôn quê, cái kia lại giống như chó cảnh cả người nạm vàng dát bạc, cực kì diễm lệ phô trương.
Dược Phong cũng không để ý gì tới các ánh mắt trêu tức từ mọi nơi, tầm mắt đảo qua dược đỉnh trước mặt. Một lát sau, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve một khe hở nông cạn mắt thường khó có thể nhìn thấy ở mặt ngoài dược đỉnh, mày không khỏi hơi nhíu, trong lòng bất đắc dĩ nói :
- Lần trước luyện phá chướng đan dùng dị hỏa có khác, đan lô cũng không chịu được a. Nhưng chắc cũng đủ ta dùng vì…
Dược Phong bỗng nhiên cảm nhận được một trận ba động nóng cháy, lập tức cau mày, quay đầu nhìn lại, cũng vừa thấy Đan Vũ đang nâng một đoàn hỏa diễm. Nhan sắc hỏa diễm cùng dược đỉnh giống nhau, ánh vàng rực rỡ cực kì hấp dẫn ánh mắt người ta, bên trong hỏa diễm giống như có kim sắc nham tương lưu động, có chút kì dị.
- Gì?
Ánh mắt nhìn chằm chằm đoàn kim sắc hỏa diễm kia, Dược Phong hơi kinh ngạc, không nghĩ tới gia hỏa kia còn có được hỏa diễm khá tốt a. Lấy linh hồn lực lượng của Dược Phong mà xem, kim sắc hỏa diễm này mặc dù so ra kém xa Dị Hỏa, nhưng cũng có thể tính là một loại lửa có chút kì dị. Hơn nữa từ năng lượng thẩm thấu ra không trung mà xem, hỏa diễm này luận trình độ nóng cháy chỉ sợ so với đan hỏa bình thường cũng còn tốt hơn.
Đan Vũ này cũng không phải tên khoe khang a. Dược Phong hơi quét mắt về phía khuôn mặt Đan Vũ, cũng từ khóe mắt hắn nhìn ra vẻ đắc ý, lập tức bất đắc dĩ cười, thầm nghĩ xem ra vẫn phải thu hồi những lời này.
Ở trong mắt người trong nghề ở cấp bậc như Dược Phong, ngọn lửa trong tay Đan Vũ không xem như quá mức ngạc nhiên, nhưng đệ tử dưới kia xem ra lại là kì dị thật lớn. Chỉ dựa vào đấu khí cũng có thể thực hóa ra được, nhưng ít nhất cần thực lực cấp bậc Đấu Vương, hơn nữa vô luận trong đấu khí thực hóa thế nào, cùng chân chính hỏa diễm so sánh vẫn thiếu một phần tính chân thực, huống chi đoàn kim sắc hỏa diễm trong tay Đan Vũ này ngoài tính quan thưởng, nham tương kim sắc lưu động bên trong càng làm cho người ngoài cảm thấy bất khả tư nghị.
- Kim sắc hỏa diễm của ta tên là Huyễn Kim Hỏa. Sau khi ấu thú của bát giai Huyễn Hỏa Hạt Long Thú phá vỏ mà ra, loại Huyễn Kim Hỏa này mới có thể lưu lại bên trong vỏ trứng, vỏ trứng sẽ trong vòng 3 ngày bị hỏa diễm thiêu thành tro tàn, mà muốn có được loại Huyễn Kim Hỏa này, chỉ có thể trong ba ngày, tìm được vỏ trứng của ấu thú Huyễn Hỏa Hạt Long Thú.
Phía dưới phóng tới từng đạo ánh mắt kì dị, làm cho trong lòng Đan Vũ hư vinh tâm đại phóng, trong lúc nhất thời thế mà nhịn không được cười vang nói.
- Bát giai Huyễn Hỏa Hạt Long Thú ?
Tên này vừa ra khỏi miệng, không chỉ có các đệ tử phía dưới sắc mặt đại biến, chính Trần trưởng lão cùng tất cả trưởng lão cũng hơi có chút động dung. Bát giai, đây chính là siêu cấp cường giả đủ để sang với Đấu Tôn cấp bậc đó, không nghĩ tới hỏa diễm cực kì huyễn lệ này lại có lai lịch như thế.
Dược Phong hơi lắc đầu. Đan này này ở vào gian đoạn này mà nói có thể rất cao cấp nhưng với tầm mắt của hắn chỉ là thấy hơi ngạc nhiên thôi.Vì hắn còn đang nuôi phượng hoàng a. Đám lửa đó so với thánh hỏa của phượng hoàng thì chỉ là cái rắm. Nhưng nếu được hắn vẫn muốn lấy đám lửa kia vì hắn nghèo a. Đem đám lửa đó bán chắc cũng được kha khá a. Đừng nhìn gia thế hắn giàu có như vậy mà hiểu lầm. Tuy gia đình hắn có điêì kiện nhưng lão cha cùng sư phụ luôn tìm cách để hắn tự lập a. Nếu không sẽ không để hắn 1 mình ở hạ vị diện thế này, thỉnh thoảng xuất hiện chỉ để ném hắn đi lao đầu vào nguy hiểm a. Thật ra với độc dược thể thì Dược Phong ở đâu cũng căn cơ vững hết, mấy lão già kia ném hắn xuống nơi đây chỉ là vì mấy lão thích a. Đã thế còn để đứa trẻ mới 8,9 tuổi sống lơ lửng ở nhân gian, không một chút giúp đỡ. Nói thẳng ra mấy đồ của hắn hoàn toàn do tự thân tích lũy và lừa bịp.. a nhầm giúp đỡ người khác mà nhận được. May sao mà bọn hắn còn có lương tâm làm cho một căn nhà để có chỗ mà ở a.
Tất nhiên nói không quan tâm là không hẳn. Sư phụ hắn thỉnh thoảng cũng về mang hắn đi rèn luyện hoặc tìm kiếm cơ duyên. Vì thế hắn mới có dị hỏa đầu tiên cho bản thân a.
Nhớ tới cái gọi là Dị Hỏa Bảng, trong lòng Dược Phong liền có chút hỏa nhiệt, cười nhẹ một tiếng, ngón tay khẽ lắc, một đoàn thanh sắc hỏa diễm nhỏ liền xuất hiện trong lòng bàn tay. Tay nhẹ gảy bên trong đám lửa, hỏa diễm liền vẽ nên một đạo vòng cung giữa không trung, cuối cùng tiến vào dược đỉnh. Trong lúc nhất thời, hừng hực hỏa diễm liền bốc lên bên trong dược đỉnh.
Thanh Liên Địa Tâm Hỏa trong tay Dược Phong tự nhiên cũng khiến cho Đan Vũ vẫn để tâm bên này chú ý đến, lập tức trong mắt xẹt qua một chút kinh ngạc. Hắn lập tức nhận ra hỏa diễm đó không bình thường a
- Hỏa diễm gần như là phụ trợ, chính yếu vẫn cần phải xem luyện dược thuật của cá nhân.
Đan Vũ cười nhạt, vung tay lên, kim sắc hỏa diễm cũng tiến vào trong kim hoàng dược đỉnh. Trong lúc nhất thời, kim sắc dược đỉnh chứa đựng kim sắc hỏa diễm, làm cho hắn bên này trở thành địa phương hấp dẫn ánh mắt nhất trong quảng trường, mà đối với Dược Phong bình tĩnh bên kia, thật là cũng không có bao nhiêu người quá quan tâm.
Chỉ thấy Đan Vũ mang ra một đống dược liệu Người tinh ý lập tức nhận ra hắn muốn luyện là Long Lực Đan a. Đó chính là ngũ giai đỉnh cấp đan dược a.
Xem ra Đan Vũ chơi lớn rồi a.
Đan VŨ cũng hết sức tập trung vì hắn cũng không chắc 100% luyên thành a. Do đó hắn quyết không thể từ bỏ. 4 giờ coi như nhiều nhưng chắc chỉ đủ hắn luyện 2 lần.
Đan Vũ tĩnh tâm lại bắt đầu kiểm tra 3 phần dược liệu. Tốn mất 30 phút. Tiếp theo là chọn ra phần dược liệu tốt nhất tiến hành luyện chế.
Mọi người cũng hồi hộp nhìn xem. Ngũ phẩm đan dược a, hàng cao cấp đó.
Nhưng trong lúc đấy thì thanh âm Dược Phong vang lên:
- TRưởng lão, ta luyện chế xong rồi.
Lập tức mọi người quay sự chú ý sang bên đó và không gian lập tức cứng lại:
- Phụt…hahahaha. Mẹ cha ơi ta thấy cái gì đây.
- Hahaha..
……………
Dược Phong đã làm gì đây.