• 732

Chương 95: Vòng cuối bắt đầu.


Cả sân đấu trở lên yên tĩnh, chợt một trận tiếc hận nhìn lên phía đài cao nơi có một thanh niên hắc bào đang nhíu mày.


Trên đài cao, mọi người ngoảnh mặt nhìn nhau, đều không nghĩ đến thớt ngựa ô nổi bật nhất, trong thời khắc mấu chốt này lại gặp phải chướng ngại ghê gớm này. Trong nội viện, có thực lực đối chiến cùng Liễu Kình e rằng chỉ có 2 người Diệp Tu cùng Tử Y. Tuy lúc biểu hiện chiến đấu lúc trước của Dược Phong có vẻ rất khủng bố với những trò thật độc nhưng đối đầu với top 10 của Huyền Vũ Bảng thì vẫn không đủ a.

Dược Phong tiểu tử này cũng thật xui xẻo.

Ngiêm Hạo thở dài một hơi nói với đám Diệp Tu bên cạnh.

Băng Ngưng cũng khẽ nhíu mày, tuy nàng biết Dược Phong rất thần bí, bất quá nếu thật sự cùng cường giả như Liễu Kình so sánh, nàng không thể không thừa nhận vẫn có sự chênh lệch không nhỏ.

Diệp Tu sắc mặc bình tĩnh, không ai biết hiện hắn đang nghĩ gì, một lúc sau, mới nhẹ giọng nói

- Sau khi trận đấu kết thúc, mới có kết luận a, tuy ta cũng cho là Dược Phong đụng đầu phải đá nhưng hắn cũng đồng dạng có khả năng thắng, trận đấu của hắn và Liễu Kình khó mà biết trước được điều gì

Mấy người bên cạnh khẽ gật đầu, nhưng ánh mắt không tự chủ lại nhìn về phía Liễu Kình, mà lúc này ánh mắt của hắn cũng đang mang một chút mênh mang, chẳng qua, hắn cũng không có biểu hiện sự kích động mạnh như Diệp Tu, vẻ mặt vẫn bình thản.

Nhưng trái lại vẻ mặt hắn vẫn rất bình tĩnh. Vốn nghĩ trong học viện chiến mới có cơ hội không ngờ bây giờ…

- Trận đầu tỉ thí, Nghiêm Hạo, Tiễn Mạch

Tiếng Tô Thiên quát nhẹ vang lên, rốt cục không khí giữa sân đang hoàn toàn hướng về Dược Phong dời đi, từng đạo ánh mắt hướng về hai người phía trên đài cao. Ở trước mắt bao người, Nghiêm Hạo đứng lên, vị này vóc người không thể so với dáng gầy của Liễu Kình, mặt không đổi sắc đi vào cao thai bên cạnh, sau đó nhảy xuống trực tiếp dừng giữa sân.

Khi Nghiêm Hạo tiến vào tràng, Tiễn Mạch mập mạp, bất đắc dĩ tiến lên, sau đó cả người thịt béo rung rung đi vào đài cao, thân thể hơi co rụt lại, một cỗ phong toàn nhàn nhạt quanh thân ngưng tụ làm thân thể càng to lớn, sau đó giống khí cầu chậm rãi bay vào đấu trường làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.

-Dáng người như vậy lại tu luyện phong thuộc tính đấu khí!

Vô số người nhịn không được lau mồ hôi lạnh. Đấu khí phong thuộc tính phiêu dật linh hoạt, người mập mạp như vậy tu luyện, quả thực làm cho người xem có cảm giác thật đặc biệt.

Tuy rằng hình tượng bên ngoài không được thanh nhã cho lắm nhưng mọi người trong lòng cũng rõ ràng, có thể chiếm cứ một trong mười vị trí đầu tại Huyền Vũ Bảng đều là nhân vật có lực khủng bố. Cứ trông mặt mà bắt hình dong sẽ bị tổ trác.

Hai người nhập đấu tràng, nhất thời không khí khán đài trở nên nóng như lửa, hai người đều bài danh Huyền Vũ Bảng thập đại cao thủ nên trận đấu này hứa hẹn sẽ cực kỳ kích thích.

Sau một tiếng hô tỉ thí của Tô Thiên, giữa sân hai người đều nhanh chóng rút ra vũ khí. Nghiêm Hạo vẫn là sử dụng cự đại thiết chùy có cán đen thùi, mà trái lại Tiễn Mạch, dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, từ trong nạp giới rút ra một nắm Kim hoàn có răng cưa màu vàng kim, kích cỡ vẻn vẹn chỉ như bàn tay, nhưng quanh thân có răng cưa sắc bén, mơ hồ ẩn hiện hàn quang.

-Nghe nói vũ khí này của Tiễn Mạch được gọi là Kim Hoàn, khi ném mạnh sẽ tạo thanh thế kinh người, nhưng lại cực kỳ tàn nhẫn tinh chuẩn, Mà khi chiến đấu có thể phóng ra mười chiếc Kim Hoàn thì sẽ khiến cho đối thủ cực kỳ đau đầu

Phương Tuyết Mai bên cạnh Dược Phong thấp giọng nói.

-Oh?

hứng thú nhíu mày, Dược Phong không nghĩ gã béo này lại có thủ đoạn ngoài dự đoán mọi người như vậy, xem ra có thể tiến vào Huyền Vũ Bảng thập đại cao thủ, đều có tuyệt chiêu đặc thù a.

Trên khán đài, Tiễn Mạch chắp tay chào Nghiêm hạo, cười gượng:

-Nghiêm đại ca, khi đánh cần phải nhẹ tay nha, Ngô Cương Chùy của ngươi mà nện xuống e rằng thân thể ta đây tại đương trường sẽ biến thành một đống thịt vụn.


-Đừng nói lời vô nghĩa, Tiễn mập, ta cũng đã lâu không gặp được ngươi, không biết kim hoàn của ngươi so với trước kia lợi hại nhiều ít?

Thanh Niên Nghiêm Hạo cười mắng một tiếng, trong tay thiết chùy đen thui vung lên thật mạnh, một cổ âm thanh bén nhọn xé gió vang lên, mọi người chung quanh khán đài không nhịn được phải bưng kín lỗ tai.

Tiễn Mạch trên khuôn mặt thịt rung rung cười hai tiếng, chợt sắc mặc dần dần ngưng trọng, tay phải cầm một thanh Kim Hoàn, đấu khi nồng đậm trong cơ thể bạo dũng xuất ra, một cổ phong toàn ở quanh thân thành hình, cuối cùng được khống chế hạ xuống ngưng tụ bên ngoài Kim hoàn.

-Hát

trong giây lát, một tiếng quát khẽ vang lên, Tiễn Mạch đột nhiên chấn động cánh tay, Kim Hoàn loé ra kim quang giống như kim sắc lôi điện trong nháy mắt bắn tới Nghiêm Hạo.

Tốc độ của kim sắc lôi điện thật khủng bố, cơ hồ mọi người chỉ thấy một đường kim tuyến lóe qua ánh mắt, thì tia chớp này đã đánh tới Nghiêm Hạo.

-Thình thịch!

Hắc sắc thiết chuỳ hung hăng đập vỡ mặt đất, nhất thời một khe cỡ cánh tay xuất hiện cấp tốc lan tràn, một cỗ hoàng sắc năng lượng cực kỳ hùng hồn bên trong cái khe bạo bắn ra, vừa vặn đánh chặn kim sắc lôi điện, đem Kim Hoàn bắn thẳng lên trời.

-Tiếp tục đi! Tiễn thập hoàn, ngươi còn cửu hoàn nữa, ha ha!

Nghiêm Hạo cất tiếng cười lớn, đấu khí trong cơ thể cấp tốc khởi động, da dẻ chợt biến đổi lộ ra màu xám trắng trông như nham thạch.

Tiễn Mạch cười khổ hít vào một cái, Nghiêm Hạo tu luyện đấu khí địa thuộc tính, hơn nữa lại là loại hiếm thấy mang tên Nham đấu khí, loại này có thể đem thân thể người tu luyện trở nên cứng rắn như nham thạch, vừa vặn khắc chế Kim Hoàn của hắn.

-Thực lực và thuộc tính đấu khí của Tiễn Mạch đều bị Nghiêm Hạo áp chế, khả năng thắng lợi rất nhỏ, hơn nữa thi triển Kim Hoàn cực kỳ tiêu hao đấu khí, lấy thực lực hiện tại của Tiễn Mạch tối đa có thể thi triển được mười lần công kích cực mạnh, bởi vậy trong nội viện hắn còn có ngoại hiệu là Tiễn thập hoàn

Dược Phong khẽ bình luận, loại Kim Hoàn này rất không thích hợp với loại trận chiến quang minh chính đại, chỉ có đánh lén nó mới có thể phát huy toàn bộ uy lực. Thử ngẫm xem, đang lúc hành tẩu giữa núi rừng hoang vu bất thình lình bắn ra một thanh Kim Hoàn như vậy có làm cho người ta đau đầu cùng sợ hãi không.

Giữa sân, rõ ràng Tiễn Mạch cũng biết nhược điểm của mình, nhưng lại không thể có biện khác khác, lúc trước sư phụ hắn đã nói, nếu hắn đi làm sát thủ, có thể nói là như thuyền gặp nước lên, còn như cùng người đối mặt khiêu chiến, sức chiến đấu triệt để suy giảm.

Kim Hoàn sắc bén liên tiếp trong tay Tiễn Mạch như tia chớp bạo bắn đến, nhưng mặc kệ công kích của hắn có xảo quyệt đến thế nào lại không có bao nhiêu hiệu quả với Nghiêm Hạo bởi vì hắn cơ hồ đem toàn bộ đấu khí ra phòng ngự, cho dù là không ngăn được thì Kim Hoàn sắc bén cũng chỉ lưu được một dấu xám trắng dài trên thân thể.

Tuy nói việc đem toàn bộ đấu khí ra phòng ngự có chút tiêu hao đấu khí, nhưng so với việc tiêu hao đấu khí do thi triển Kim Hoàn của Tiễn Mạch còn tốt hơn nhiều. Bởi vậy, hai người chiến đấu, cơ hồ chỉ là loại chiến đấu so đấu khí giữa công với thủ ai hơn, mặc dù đối với một ít đệ tử tầm thường xem ra rất hưng phấn, nhưng đối với đám Dược Phong lại thật nhàm chán. Bởi vì ai cũng biết rằng trận tỉ thí này, Tiễn Mạch đã rơi vào thế hạ phong, rõ ràng hắn đã toàn lực công kích nhưng căn bản lại không phá được phòng ngự của Nghiêm Hạo.

Chiến đấu giằng co gần nửa giờ sau, Tiễn Mạch rốt cục bất đắc dĩ dừng tay, hai thanh Kim Hoàn cuối cùng cầm trong tay được thu vào, trong ánh mắt kinh ngạc chung quanh, nhấc tay nhận thua, không ngoài dự đoán của đám Dược Phong.

Trải qua thời gian chờ đợi ngắn ngủi, đã đến trận chiến đấu thứ hai.

- Tử Y, Tần Phong!

Thực lực chênh lệch lại càng cách xa. Tử Y lắc mình tiến vào giữa sân đầu tiên, hôm qua bị một đầu đấu tông ma thú đánh khiến trong lòng nàng tràn đầy cơn tức giận nên hiện tại nàng đang có nhu cầu kiếm một người để phát tiết. Vì vậy vừa vào tràng, nàng đã xắn tay áo, đôi mắt to đen hung hăng quét qua.

Nhìn bộ dáng Tiểu Y, mọi người cơ hồ đều co đầu rụt cổ, không ngừng khóc thầm cho Tần Phong.

Nhưng mà, kết cục sau một thời gian vẫn chưa thấy Tần Trấn lộ diện, đến khi mọi người không thể kiên nhẫn nữa thì có một đạo thanh âm yếu ớt vang lên:

-Tần Phong nói hắn bị đau đầu. Trận đấu này không tham gia.

Toàn trường chợt yên tĩnh, cái này cũng quá hài kịch a.


Đám người Dược Phong chà xát khuôn mặt có chút cứng ngắt, Tử Y trước đến cùng là làm cái trò gì? Tự nhiên lại làm đám cao thủ Huyền Vũ Bảng cực kỳ kiêng kỵ thậm chí e ngại. Trưởng lão Tô Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng cũng không trách tội, bọn họ đều biết quá rõ Tử Y, vốn là quái vật tồn tại trên Huyền Vũ Bảng, cho dù là Diệp Tu hay Liễu Kình cũng không dám vuốt râu hùm huống chi là kẻ khác.

-Khụ, nếu Tần Phong tự mình nhận thua, vậy liền bắt đầu trận đấu cuối cùng tranh đoạt danh ngạch Thập đại Huyền Vũ Bảng.

Tô Thiên đứng lên, ho khan một tiến, chậm rãi nói.

Theo Tô Thiên dứt lời, từng đạo ánh mắt nhan chóng di dời từ giữa sân lên đài cao, cuối cùng dừng lại hai người Dược Phong và Liễu Kình.

Trong ba trận hôm nay, chỉ sợ trận này mới thật sự được mọi người chờ mong.

Ngựa ô của giải giao phong cùng với cao thủ lão thành trên Huyền Vũ Bảng.

Tất nhiên không mấy ai coi trọng Dược Phong mà nhìn xem hắn làm sao dẫy chết.

Sân đấu trở nên yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều ngước nhìn hai người ở trên khán đài.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Liễu Kình có động tác trước, hắn chậm rãi đứng lên, trong vẻ mặt sùng bái của tiểu đệ bước đi nhìn về phía đài cao bên cạnh, cuối cùng lắc mình nhảy xuống.

Trong khi hai chân đáp mạnh xuống đất, Liễu Kinh ngẩng đầu lên, ánh mắt hướng tới chỗ Dược Phong, trong ánh mắt hiện lên vẻ âm độc, trong giải đấu chọn Huyền Vũ Bảng này, hắn chỉ có coi trọng Diệp Tu, còn những người khác thì chưa bao giờ xem trọng cả, nhưng qua hai ngày nay, Dược Phong nhiều lần trêu đùa hắn nên Liễu Kình đã liệt Dược Phong vào danh mục phải giết.

Ánh mắt nhìn chung quanh bốn phía, Tô Thiên từ tốn, trong ánh mắt mong chờ của mọi người nhàn nhạt nói:

- Nếu thí sinh đã có mặt đầy đủ thì ta tuyên bố trận đấu tranh vị trí cuối cùng trong mười người chính thức bắt đầu.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.