• 732

Chương 96: Cuộc chiến cuối cùng.


Theo Tô Thiên dứt lời, từng đạo ánh mắt nhan chóng di dời từ giữa sân lên đài cao, cuối cùng dừng lại hai người Dược Phong và Liễu Kình.

Trong ba trận hôm nay, chỉ sợ trận này mới thật sự được mọi người chờ mong.

Ngựa ô của giải giao phong cùng với cao thủ lão thành trên Huyền Vũ Bảng.

Tất nhiên không mấy ai coi trọng Dược Phong mà nhìn xem hắn làm sao dẫy chết.


Sân đấu trở nên yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều ngước nhìn hai người ở trên khán đài.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Liễu Kình có động tác trước, hắn chậm rãi đứng lên, trong vẻ mặt sùng bái của tiểu đệ bước đi nhìn về phía đài cao bên cạnh, cuối cùng lắc mình nhảy xuống.

Trong khi hai chân đáp mạnh xuống đất, Liễu Kinh ngẩng đầu lên, ánh mắt hướng tới chỗ Dược Phong, trong ánh mắt hiện lên vẻ âm độc, trong giải đấu chọn Huyền Vũ Bảng này, hắn chỉ có coi trọng Diệp Tu, còn những người khác thì chưa bao giờ xem trọng cả, nhưng qua hai ngày nay, Dược Phong nhiều lần trêu đùa hắn nên Liễu Kình đã liệt Dược Phong vào danh mục phải giết.


- Nếu thí sinh đã có mặt đầy đủ thì ta tuyên bố trận đấu tranh vị trí cuối cùng trong mười người chính thức bắt đầu.

Ánh mắt nhìn chung quanh bốn phía, Tô Thiên từ tốn, trong ánh mắt mong chờ của mọi người nhàn nhạt nói.

Sau khi Tô Thiên nói xong, không khí trở lên sôi sục bao phủ khắp toàn trường, ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào hai người giữa sân, bọn họ đều biết, trận quyết đấu hấp dẫn nhất trong giải đấu năm nay sắp sửa triển khai.

Giữa sân, sau lời Tô Thiên, một cỗ khí thế vô cùng bá đạo, trong giây lát từ trong cơ thể Liễu Kình toát ra, cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ làm cho người xem, cho dù ở xa chiến trường cũng cảm thấy hô hấp khăn.

Theo kim sắc đấu khí trong cơ thể Liễu Kình bộc phát, trảo thủ to lớn tựa hồ vào thời khắc này lại tiếp tục phóng đại, ngón tay hơi gập lại, phát ra những tiếng kêu lách cách.


Còn bên này Dược Phong cũng nhanh chóng bày ra chiều bài cũ. Một đống trận pháp lại bao kín lấy hắn.


- Trò trẻ con.

Liễu kình hừ lạnh 1 tiếng. Tay co thành trảo xông đến. Chẳng mấy chốc tầng thứ 1 phòng ngự đã bị phá rồi tầng thứ 2. Quả thật là tam cấp trận pháp không thể ngăn được đấu vương a. 2 tầng phòng ngự đối với Liễu Kình chẳng khác gì giấy cả bị hắn xé rách ngay được.

Đến tần thứ 3, không ngờ lại là 1 tứ cấp phòng ngự trận pháp. Nhưng cũng không cản được bước tiến của Liễu Kình. Chỉ thấy mới qua được 1 lúc thì trận pháp phòng ngự đã xuất hiện vết rách. Và.

- Phá cho ta. Đại Liệt Phách Quan Trảo

Tay Liễu kình chợt rộ lên kim quang đánh thẳng vào màn chắn. Chỉ thấy tấm màn kêu rắc rắc rồi vỡ vụn hiện lộ ra thân ảnh của Dược Phong.

Nhưng Dược Phong lại không hoảng loạn như hắn nghĩ. Chỉ thấy Dược Phong khẽ cười nói.

- Chào mừng đến với lãnh địa của ta. Trọng lực trận.

Theo lời nói vang lên. Liễu Kình thấy thân mình chợt trầm trọng như vác cả vạn cân.Nhận thấy nguy hiểm. HẮn cũng quả quết lùi về. Nhưng tất cả đã quá muộn.

- Hỏa vũ trận Lên.

Từ dưới chân Liễu Kình, hỏa lực cực thịnh. Một cộ lửa phóng tận trời cao khiến mọi người xem phải ngỡ ngàng. Uy lặc này chí ít cũng cũng phải cấp 4 trận pháp a. không đã đạt đến cấp 5 a. Không ngờ tên này còn đấu được sâu đến vậy. Không biết Liễu Kình sẽ ra sao khi ăn 1 phát thẳng mặt như vậy.

Tất nhiên hắn cũng sẽ không sao rồi. Trận pháp đó nếu là vừa vào đấu vương sẽ ăn thiệt thòi to a. thậm chí bị phế nhưng Liễu Kình là ai? huyền vũ bảng vị trí thứ 3. Đấu vương đỉnh mà bị trận pháp này thiêu chết thì Dược Phong cũng không tin.

Quả vậy, khói mù tan đi để lộ thân ảnh Liễu kình đang bay giữa trời. Nhưng trông hắn có chút chật vật a. quần áo bị đốt hơn phân nửa. Chỗ rách hiện ra da thịt đã bị đốt thành than đen.

Trông hắn lúc này chật vật không chịu được còn gì là phong phạm của cường giả vị trí thứ 3 Huyền Vũ bảng nữa chứ.

Hạ xuống sàn đấu. Liễu Kình trông về phía Dược Phong đang tu bổ trận pháp mặt âm trầm:

- Tiểu tử. Ngươi đã triệt để làm ta nổi giận rồi. Chút do dự cuối cùng ngươi đã đánh đổ rồi. Chịu chết đi.

- Hắc ,hắc, phóng ngựa đến đây,.


Nói rồi trận pháp khép kín lại trong tiếng cưới của Dược Phong.

Còn Liễu Kình lúc này mặt đày âm trầm. Lấy trong giới chỏ ra 1 cây thương.

- Tiểu tử, là ngươi bức ta đó.

Trên đài mọi người thấy Liễu Kình xuất thương thì triệt để hít 1 hơi lạnh. Đã bao lâu rồi không thấy Liễu Kình xuất thương a. không ngờ Dược Phong có thể làm đến mức này. Có thua cũng không nhục.

- Dược Phong chịu chết đi.

Nói rồi Liễu Kình lại lao đến. Lần này hắn rất tự tin. Lần trước do đánh cận chiến khiến tiểu tử kia chơi đểu được 1 lần. Lần này hắn đã mang thương ra. Nhất thốn trường nhất thốn cường hơn nữa thương dài không sợ bị trận pháp âm nữa.

Lần này kịch bản cũng y như lần trước . Liễu Kình cầm thương xông qua 2 lớp. lại lần nữa đối mặt với tấm chắn cuối cùng kia. Hắn hung mãnh đâm ra 1 thương:

- Tiểu tử, chịu chết đi. Liệt Sơn thương.

Tấm màn chắn lai 1 lần nữa vỡ vụn. nhưng chào đón Liễu kình lại là.

- Vút vút…

Hằng sa số cây kim bay thẳng đến hắn khiến Liễu Kình không kịp chuẩn bị. Chỉ có thể vận hộ giáp phòng ngự a. đây chính là yếu điểm khi dùng thương. Nếu mà dùng Đại Liệt Phách Quan Trảo thí mấy cây kim này vô pháp qua được. Nhưng thương pháp thì không vậy. Thương không thể linh hoạt bằng kiếm a. Nhất là phát đâm ra thì cần thời gian thu về a. Thế là Liễu Kình chỉ có thể dùng đấu khí để phòng ngự không thể dùng chân khí a.

Nhưng Dược Phong sao có thể để yên được a. Nhưng cây châm này đều đã được đặc chế a. Không nhìn đấu khí phòng ngự trực tiếp bắn thẳng vào mặt và thân Liễu Kình . Không thể không nói Liễu Kình cũng là 1 cao thủ luyện thể a. Cây kim cắm vào chỉ đi được 1 chút rồi không đi được nữa a. Thế nhưng nó cũng đủ để dính ở trên thân thể Liễu Kình rồi:

- Uy con nhím kia. Ta cho ngươi ít lông, thích không.

Nói rồi lại nhanh chóng tu xửa trận pháp a.

Đứng ở xa Liễu Kình mặt đã đỏ bừng. Khinh bỉ, trần trụi khinh bỉ a. Lúc này hắn đã không còn lý trí nữa.

- Tiểu tử ta nhất định sẽ giết ngươi.

Nói rồi hắn ăn 1 quả đan dược vào. Đấu khí trực tiếp lên đấu hoàng.

Thiên địa linh khí trực tiếp hội tụ quanh người hắn.

Rõ ràng Liễu Kình đang định thả đại chiêu.

Trong trận pháp. Mặt Dược Phong khẽ biến sắc. Từ uy lực Dược Phong đã có thể nhận ra đây cơ hồ đã đạt đến địa cấp cao giai đấu kỹ đi. Phải biết đó là cần đấu tông đỉnh mới có thể hoàn toàn phát ra a. Liễu Kình phải ăn đan dược nâng thực lực lên mới miễn cưỡng phát ra a. Nhưng uy lực đã thật to lớn. Bình thương đấu hoàng cũng phải tránh xa a. Nếu Dược Phong chỉ là đấu linh bình thường thì chỉ sợ có trận pháp đỡ thây cốt không còn. Thậm chí với thân thể hắn bây giờ thì không chết cũng bị lột 1 lớp gia. Mắt Dược Phong lại tràn đầy sát khí:

- Ngươi đã muốn chết thì đừng trách ta.

Chỉ thấy trong tay Dược Phong hiện lên ngọn lửa xanh của Thanh Liên Địa tâm hỏa. Bên kia là kim sắc hỏa diễm. Đây là thánh hỏa của Phượng hoàng a. Hắn có huyết khế với tiểu phượng mới có thể dùng 1 ít.

Nhìn 2 đoàn hỏa diễm trên tay. Mắt Dược Phong lóe lên rồi hung hăng úp 2 tay vào nhau.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.