• 732

Chương 97: Kết thúc.


Bên ngoài. Đại chiêu của Liễu Kình đã thành hình. Mắt hắn lóe lên sư âm độc:

-Đi chết đi. Đại liệt nham !

Như sấm sét nổ vang đột nhiên xuất hiện , tại đầu mũi liệt sơn thương kim quang giống như nước lũ bất ngờ đột nhiên bùng nổ !

Phô thiên cái địa màu vàng kim quang , mang theo bén nhọn cùng chói tai âm thanh , như tia chớp cắt ngang không gian bắn thẳng đến Dược Phong ở phía xa , nơi nào kim quang đi qua cự thạch văng tung toé !

Liễu Kình toàn lực một kích quả thực rất khủng bố !

Mà bên này khi thế công nổ ra , toàn trường biến sắc ! Cho dù là các vị trưởng lão , đều là sắc mặt một mảnh ngưng trọng , bậc này đấu kỹ , cơ hồ đã gần đạt tới địa giai cao cấp , này Liễu Kình đích thực khủng bố , là mục tiêu Dược Phong có thể cảm nhận được kia màu vàng hào quang bên trong ẩn chứa loại nào khủng bố công kích !

Theo mũi thương lướt đi. 3 tầng trận pháp như 1 tờ giấy mỏng mà bị xé rách.

- Phập.
Tiếng mũi thương va vào da thịt nghe chua chát.

- Rầm.

Mũi thương kéo theo cái gì đó đâm sầm vào bức tường sàn thi đấu

Bụi mù bốc lên 4 phía.

Không khí chợt tĩnh lại. trên đài cao. Tam nữ mặt mày bình tĩnh nhìn sàn đấu nhưng con mắt đã chứa đầy sát khí.

Chúng trưởng lão cũng nhíu mày. Đây không còn là thi đấu nữa. rõ ràng là trả thù.

Tô Thiên cũng thở dài 1 hơi. Kết quả đã rõ ràng. AI, mong sao hắn không chết.

Bỗng trong bụi mù, 1 đóa thanh liên đang bay ra với tốc độ kinh khủng. Đóa hoa xanh thẳm mang theo vài luồng xích sắc thật mỹ lệ hưng nó cũng thật tràn ngập hủy diệt tính thẳng hướng Liễu kình bay đi.

Lúc này Liễu kình nào còn sức lực đâu mà tránh. Chỉ có thể vận đấu khí hộ thể. viên thanh liên mang khí tức hủy diệt đập đến.

- Ầm.

Tiếng nổ vang vọng. 1 cái hố sâu hiện ra giữa sân đấu. Còn Liễu Kình thì bị sức vụ nổ đánh văng đi đập vào tường không rõ sống chết.

Trong lúc lòng người bàng hoàng. Từ trong bụi mù 1 thân ảnh xuất hiện. Chỉ thấy hắn mặt mày tái nhợt đi, cây thương vẫn còn cắm ở bụng đang nhỏ máu.

Mọi người không khỏi hít 1 hơi thật sâu. Bị thương như vậy vẫn có thể phản kích bằng đòn mạnh mẽ như thế. Thương như vậy vẫn có thể lê lết được. đúng là quái vật mà.

Còn ở dưới sân. Dược Phong cũng thầm tiếc. Do thời gian vội vã khiến hắn dung hợp chưa hoàn toàn nên không thể giết chết luôn được Liễu Kình a. Nhưng không sao, học viện chiến sẽ là mồ chôn của ngươi.

Thương thể của Dược Phong cũng không bi đát như vẻ bề ngoài. Cây thương cũng chưa xâm nhập sâu vào cơ thể hắn. Tuy máu ra nhiều nhưng chỉ cần tĩnh dưỡng 1 thời gian là khỏi thôi.

Bỗng bên cạnh hắn xuất hiện 3 thân ảnh lả lướt. Là tam nữ . Khẽ gật đầu, Dược Phong được tam nữ mang đi ra khổi sàn đấu mặc kệ mấy ánh mắt nhìn theo.

Lúc này Tô Thiên mới lên tuyên bố:

- Lần này thi đấu là Dược Phong chiến thắng lấy được vị trí cuối cùng trong top 10. 10 ngày sau, top 10 theo ta vào Luyện Khí tháp tu luyện. Và 1 tháng sau sẽ xuất phát đi học viện chiến. Mong mọi người về chuẩn bị. Huyền vũ Bảng đến đây là kết thúc.

........


Sau khi Huyền Vũ Bảng đại tái kết thúc được 2-3 ngày , toàn bộ Nội viện vẫn rung động do trận chiến kinh thiên mang lại, nơi nơi đều luận bàn về từng trận chiến Huyền Vũ Bảng, mà trung tâm tất nhiên là lấy trận chiến đấu của Dược Phong cùng Liễu Kình, Thậm chí, trước kia trong nội viện không ít người khiếp sợ bởi vì đòn cuối cùng của Dược Phong a. hóa ra tên đó luôn giả heo ăn thịt hổ a. Chỉ bằng chiêu đó chỉ sợ mấy còng đầu hắn có thể 1 đương quét ngang a. thế mà có thể nhịn được đến trận cuối a. Thật đúng là tên âm hiểm.

Trong khi mọi người đan bàn bạc về tên hắc ma to đùng của giả đấu năm nay thì hắn đanh
chữa thương
trên đầu gối phụ nữ a.

Vết thương của Dược Phong chỉ cần 2 ngày là đã khỏi hẳn không những thế còn có đột phá bát tinh đấu linh a.

Bây giờ hắn đang
dưỡng thương
trên đầu gối của Lạc Thần a. Huấn Nhi thì 1 bên ngoan ngoãn gọt trái cây đút cho hắn a.

Đúng là biết hưởng thụ mà. Nếu có bất cứ tên đàn ông nào ở đây chắc hộc máu mà chết mất.


Cứ thế 10 ngày trôi qua. Hôm nay là ngày tiến vào Luyện khí tháp.

Từ sớm Dược Phong đã dẫn tam nữ đến trước của Luyện khí tháp rồi. đến nơi đã thấy thân ảnh của nhị hoàng và Diệp tu ở đó rồi.

Thấy Cầm và tam nữ đến. Bọn họ cũng khẽ gật đầu chào hỏi.

Rồi lục tục top 10 huyền Vũ Bảng đã đến.

. Cuối cùng gần nửa giờ sau, hai bên tả hữu, đột nhiên có tiếng xé gió vang trời. Vài đạo thân ảnh già nua thoáng hiện ở ngoài cửa tháp, trong đó có một người dẫn đầu, chính là đại trưởng lão Tô Thiên.

-Ha hả, xem ra mọi người đã đến đông đủ, vậy ta cũng không nhiều lời.

Tô Thiên đảo mắt nhìn chung quanh môt vòng, rồi cũng không nói nhiều liền vung tay lên. Cánh cửa tháp nặng nề đột nhiên vang lên một trận thanh âm "Dát chi", rồi từ từ mở ra.

-Mười người đứng đầu Huyền Vũ Bảng, theo ta tiến vào. Những người khác không được phép. Nếu vi phạm, trong vòng nửa năm, đừng nghĩ đến chuyện tiến vào trong đó.

Tô Thiên nhàn nhạt nói một tiếng, cũng không để ý tới mọi người bị hình phạt nghiêm khắc này làm cho kinh hãi thối lui, xoay người tiến vào trong tháp.

Nhìn bóng dáng Tô Thiên, Dược Phong đứng dậy trong từng đạo ánh mắt hâm mộ, dẫn đầu tiến vào trong Luyện Khí tháp!


Khi tiến vào trong Luyện Khí tháp, quang mang bỗng ảm đạm đi rất nhiều, Dược Phong hướng mắt lên đã thấy Tô Thiên đứng tại phía trước tựa hồ như đang đợi bọn họ.
Tô Thiên nhìn thấy Dược Phong dẫn đầu tiến vào, liền hướng phía hắn cười cười, nhưng nhìn người thanh niên đứng trước mặt khuôn mặt vẫn bình thản. Hắn vui vẻ gật gật đầu, trong lòng âm thầm khen:

-Tiểu tử này, không chỉ có thủ đoạn kinh người, hơn nữa định lực lại cứng cỏi, có thể có thành tựu như vậy, cũng không phải đều là do ngẫu nhiên.

Sau lưng Dược Phong, không bao lâu sau khi hắn đến, Diệp Tu cùng đám người cũng là lục tục tiến vào.

Mười người đều dừng lại đứng trước mặt Tô Thiên, ngoại trừ Tử Y có chút thiếu kiên nhẫn còn những người khác phần lớn đều rất hưng phấn.

-Uy, Dược Phong, kẹo mút ta đã ăn hết sạch rồi. Chờ sau khi rời khỏi đây, ngươi nên luyện chế thêm cho ta a!

Tử Y không thèm để ý tới Tô Thiên, nhảy nhót đến bên cạnh Dược Phong, lôi lôi kéo kéo tay áo hắn, mái tóc đuôi ngựa vung vẩy, thấp giọng than thở nói:

-Trong khu tháp này tối quá.

-Ân.

Dược Phong mỉm cười gật đầu. Hắn biết bản thể Tử Y vốn là linh thú nên đối với hoả diễm có chút tâm lý bài xích. Tâm hoả căn nguyên đoán thể đối với nàng cũng là không có mấy tác dụng, dù sao nàng đã tiến vào đấu hoàng rồi, bất quá có chút ít còn hơn không, có thể miễn phí đoán thể một lần, dù ít dù nhiều cũng có lợi, cho nên Tử Y cũng không phản đối tham gia. Tính tình nàng tuy rằng đơn thuần, nhưng đối với viêc này vẫn có thể phân rõ nặng nhẹ. Tô Thiên ho nhẹ một cái, trừng mắt lên, không thèm nhìn Tử Y một cái, bất đắc dĩ đem ánh mắt sang nhìn đám người Dược Phong, nghiêm túc nói:

-Các ngươi phải đi theo sau ta, không được tự tiện đi lại một mình. Tới tầng dưới rồi cũng không được tùy ý đi lại. Mặc kệ có động tĩnh gì, cũng không được đi loạn xung quanh. Nếu không, ta sẽ hủy bỏ tư cách của các ngươi, hiểu chưa?

Mọi người nghe vậy mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng gật đầu. Tô Thiên nhìn thấy mọi người gật đầu đáp ưng, lúc này mới xoay người đi trước dẫn đường. Lộ tuyến đi xuống tầng dưới cùng của Luyện Khí tháp có rất nhiều nhưng Tô Thiên lại dẫn đám người Dược Phong trực tiếp tiến vào thông qua một cái cửa sắt.

Dược Phong nhìn Tô Thiên đang đi phía trước, trong lòng nhất thời nhảy dựng lên, hắn rõ ràng cảm thấy sau cửa sắt một hắc động sâu không thấy đáy, ẩn núp trong đó đích thị là Vẫn Lạc Tâm Viêm.

Dược Phong với tâm trạng kích động đi theo Tô Thiên đi tới trước, tiến vào cửa sắt. Từ trên các vách tường, một thứ ánh sáng nhàn nhạt hôn ám toả xuống, chiếu lên tấm cửa sắt tạo ra một cảm giác có chút mông lung. Bất quá, tuy rằng ánh sáng có chút yếu ớt, nhưng cũng không gây trở ngại cho Dược Phong nhìn về phía giữa cái không gian khổng lồ kia đang có một động khẩu dần mở rộng. Mặt khác, mấy người còn lại cũng là có chút tò mò, hết nhìn đông tới nhìn tây, thậm chí ngay cả đám người Diệp Tu cũng là lần đầu tiên tiến vào, nên tò mò ngước nhìn xung quanh, sau đó không lâu thì dừng lại tại giữa không gian khổng lồ kia. Tuy rằng mọi người trong lòng tràn đầy tò mò, nhưng vừa nghĩ tới lời dặn dò khi nãy của Tô Thiên cũng không dám tùy ý bước ra khỏi hàng để đi tới xem xét.

Dược Phong ánh mắt gắt gao dừng lại tại hắc động tối đen kia, một lúc lâu sau mục quang mới hướng về Tô Thiên phía trước.

Lộ tuyến của Tô Thiên lúc này chính là vị trí bên cạnh không gian rộng lớn kia, bởi vậy khoảng cách tới trung ương hắc động còn khá xa. Bất quá như thế, đám người Dược Phong vẫn cảm nhận được một luồng nhiệt lưu nóng cháy.

Dọc theo một bên mà đi, Tô Thiên mang theo mọi người tiến vào một thông đạo uốn lượn ánh sáng mờ mịt. Tô Thiên cước bộ vẫn không ngừng rẽ ngang lên thang lầu đi tới. Dược Phong có thể nhận thấy được, đám người bọn hắn đang ở sâu dưới đáy thang lầu thông đạo Luyện Khí tháp. Phòng thủ sâm nghiêm như vậy đủ để cho đám người Dược Phong cảm thấy khiếp sợ, cơ hồ mỗi một vài bước đi, lại xuất hiện một gã thủ vệ đứng thẳng như tượng được điêu khắc. Phòng thủ nghiêm mật như vậy phối hợp với không khí u ám xung quanh, khiến cho vài người thầm nuốt một ngụm nước miếng mà run sợ. Nếu không phải mọi người trong nội viện đều tín nhiệm lời nói của Tô Thiên, chỉ sợ bây giờ có người nhịn không được phải hoài nghi Tô Thiên có hay không đem bọn họ mang đến một nơi tuyệt địa nào đó. Bầu không khí như đè nén xuống, cơ hồ không ai hứng thú nói gì, ngoại trừ Tử Y dọc đường đi không ngừng vòng quanh Dược Phong nói xì xầm gì đó. Những người khác vẻ mặt đều nghiêm trọng, đội ngũ nghiêm chỉnh, chỉ có tâm trạng hỗn độn cùng tiếng ồ ồ hít thở.

Loại cảm xúc đè nén hồi họp này liên tục giằng co. Gần nửa giờ sau, bầu không khí đó cũng bị quang mang xuất hiện ở cuối thông đạo tối tăm đánh cho tan biến đi.

-Tới rồi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thần Bám.