Chương 350: Không thể làm vợ anh thì làm chị dâu anh vậy
-
Thiên Kim Báo Thù
- Nhất Niệm Trầm Hoan
- 2119 chữ
- 2022-02-06 09:06:46
Bên ngoài đã dựng rạp xong, chỉ qua một đêm thôi mà nơi này đã có vẻ cực kì tráng lệ, giống như một toà thành.
Lần này Thẩm M8ạc kết hôn khác hẳn với buổi hôn lễ của Thẩm Phong, ít ra thì trong nhà không hề xuất hiện bầu không khí màu đen kì quái.
Hô3m nay, từ bố cục đến các loại chén đĩa đều đã được chọn lựa rất kĩ lưỡng, có cảm giác rất hiện đại.
Lâm Sở Sênh cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ tức giận của Trương Nhất Nhất, cô không nhịn được bật cười.
Hôm nay Trương Nhất Nhất không được đến đây là ý của Lâm Sở Sênh, nhìn cảnh hôm nay, chắc chắn là Trương Nhất Nhất sẽ tức giận. Lễ đính hôn cô ấy đã can thiệp vào rồi, huống chi là kết hôn. Nhưng Lâm Sở Sênh không muốn để Trương Nhất Nhất phải chịu chút tai bay vạ gió nào vì mình.
Cô ấy đối xử với tôi rất tốt.
Lâm Sở Sênh khẽ gật đầu, không có ý định muốn nói chuyện tiếp.
Thấy biểu cảm của Lâm Sở Sênh thay đổi, Vân Ly vốn không giỏi việc bắt chuyện lại càng không thể nói được câu nào.
Thảm đỏ được trải đến tận bậc thang, con đường đáng lẽ ra là dành cho cô dâu chú rể nay lại bị hai người đi trước mất rồi.
Hai người đều mặc lễ phục, Vân Ly lén nhìn trộm Lâm Sở Sênh, dù biết rõ là không có gì, nhưng trong lòng anh ta vẫn có cảm giác vui mừng.
Thật ra con đường này cũng không dài, nhưng thi thoảng mới nói một câu cũng cảm thấy rất khó khăn.
Hai bên đều có điều hòa hoạt động hết công suất, mặc dù đây là rạp được dựng giữa sân thì vẫn không hề có cảm giác lạnh.
Cô bạn của cô có lắm ý tưởng thật đấy, còn bảo tôi động tay chân vào phần chỉ khiến cô Cam phải mất mặt trong buổi lễ hôm nay nữa.
Vân Ly thấy ba mẹ Cam đã đi xa rồi mới thấp giọng nói một câu với Lâm Sở Sênh.
Bên này, nếu không có mẹ Cam kéo lại thì ba Cam đã xông lên, bắt ba Thẩm giải thích cho rõ ràng rồi.
Mẹ Thẩm nhấc tay lên, ý bảo mọi người yên tĩnh lại,
Tôi nghĩ là mọi người cũng đã biết, con trai cả của tôi bị tai nạn giao thông hôn mê bất tỉnh, chúng tôi vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối. Nào ngờ là ông trời vẫn thương chúng tôi, Sở Sênh sẵn lòng lấy thằng bé, làm con dâu của chúng tôi.
Bà vừa nói vừa lau nước mắt như thể đang rất cảm động,
Sau này Sở Sênh sẽ trở thành con dâu cả của chúng tôi, cũng giống như Như Ý, chúng tôi sẽ đối xử với cả hai như là con gái ruột của mình.
Thẩm Mạc vừa đứng thẳng người liền nhìn chằm chằm vào Lâm Sở Sênh.
Đẹp đến nao lòng!
Mọi người thường nói cô dâu thường là người xinh đẹp nhất, nhưng anh lại cảm thấy hôm nay Lâm Sở Sênh mới là người xinh đẹp nhất.
Ba mẹ Cam được sắp xếp ngồi ở phía trước. Hôm nay Cam Cửu không đến, Lâm Sở Sênh còn tưởng Trịnh Điềm sợ Cam Cửu gây chuyện, không cho hắn đến nên cũng không nghĩ nhiều.
Ba Thẩm và mẹ Thẩm không lên sân khấu mà chỉ đứng trước sân khấu, ra hiệu cho mọi người yên lặng.
Mẹ Thẩm liếc nhìn Lâm Sở Sênh, bà kéo tay cô tiến về phía trước một bước, lần đầu tiên dùng giọng nói vang dội của mình để tuyên bố với mọi người,
Hôm nay, lời đầu tiên cho tôi xin cảm ơn mọi người đã đến để tham gia hôn lễ của Thẩm Mạc, nhân lúc mọi người đến đông đủ thế này, vợ chồng chúng tôi muốn tuyên bố với mọi người một chuyện.
Xem kìa, cậu Hai nhà họ Thẩm kích động đến mức không biết để tay vào đâu nữa rồi.
Một người trong đoàn phù rể giật mình, nhanh chóng nói một câu.
Mọi người bật cười mới coi như che đậy được sự lúng túng kia.
Thẩm Mạc kết hôn, chắc chắn Vân Ly phải đến làm phù rể. Anh ta cũng như Thẩm Mạc, ánh mắt cứ thế dán chặt vào người Lâm Sở Sênh, không rời mắt được.
Nhà họ Thẩm thì ngay từ khi Thẩm Mạc xuất phát đã bắt đầu bắn pháo hoa liên tục.
Lâm Sở Sênh trang điểm xong liền đến trước cửa đón khách với mẹ Thẩm.
Cô vừa đứng ở đấy, người nào không biết còn tưởng người kết hôn hôm nay là Lâm Sở Sênh.
Mắt Lâm Sở Sênh hơi ngước lên, bảo sao cô thấy hôm nay Cam Như Ý có gì đó sai sai, hóa ra là quần áo có vấn đề, nhưng mà cái này cũng rất giống
tác phẩm
của Trương Nhất Nhất,
Làm khó anh rồi.
Lâm Sở Sênh biết rõ là Vân Ly không thích giở mấy trò như vậy.
Vân Ly hơi cúi đầu xuống, sau đó thì thầm một câu,
Tôi cảm thấy cũng tốt mà.
Nhưng anh ta nói như vậy chẳng những không khiến Lâm Sở Sênh vui vẻ lên, ngược lại còn nặng nề hơn. Vân Ly thay đổi càng nhiều thì có nghĩa là tình cảm của anh ta dành cho cô càng sâu đậm, đây cũng chính là điều mà cô không muốn thấy.
Cố sức hôn lên mặt Thẩm Mạc.
Mà Thẩm Mạc lại phản ứng rất nhanh, anh trực tiếp đưa tay lên che, nụ hôn của Cam Như Ý cứ như vậy bị chặn bởi lòng bàn tay của Thẩm Mạc.
Anh vừa buông tay, Cam Như Ý cũng đồng thời rơi xuống đất.
Mẹ Thẩm dừng lại một lát, bà nhìn ba Thẩm sau đó lại tươi cười nhìn về phía mọi người đang ngồi ở phía dưới,
Hôm nay là ngày rất đáng mừng, đối với nhà họ Thẩm chúng tôi thì đây là ngày song hỉ lâm môn, chúng tôi có hai cô con dâu rồi.
Mẹ Thẩm vừa nói vậy, các anh em nhà họ Thẩm đều bị dọa đến mức toát hết mồ hôi hột.
Phụ nữ ấy mà, thêm ai bớt ai thì sẽ chẳng có ai để ý, nhưng con dâu thì khác. Dù rằng họ đồng ý cho Thẩm Mạc có hai người nhưng cũng không thể nói như vậy trước mặt người kia được.
Còn vì sao không chọn đị9a điểm khác? Nhà họ Thẩm khá lớn, mà lại có chút cảm giác truyền thống. Con dâu mà, nhất định phải cưới vào nhà mình.
Tất nh6iên để có thể thu xếp được thỏa đáng như vậy chỉ trong một đêm thì cũng phải đập vào khá nhiều tiền.
Kể cả các món chủ đạo c5ủa hôm nay cũng đều được vận chuyển bằng đường hàng không từ thủ đô đến, cơm Trung, cơm Tây đủ cả.
Nhà họ Cam khá hài lòng với cách làm việc lần này của nhà họ Thẩm.
Bên phía Thẩm Mạc cũng tiến triển rất thuận lợi, nhà họ Cam vốn cũng chỉ có một cô con gái, Cam Cửu thì bị Trịnh Điềm quấn lấy, không đến gây chuyện được, mấy người nhà còn lại thì cũng e ngại thân phận của Thẩm Mạc, không dám đùa giỡn hay giở trò gì cả.
Cho nên mặc dù lễ đón dâu rất long trọng nhưng lại không hề có cảm giác náo nhiệt.
Trước kia từng có mười dặm hồng trang của Lục Thượng Phong, Thẩm Mạc tất nhiên là không thể thua kém được, thậm chí còn cao cấp hơn. Nhà họ Thẩm điều động hẳn một nghìn ba trăm mười bốn chiếc xe thể thao, phong cách, trình độ đều đứng đầu thế giới.
1314 ở Trung Quốc có nghĩa là một đời một kiếp.
Hơn nữa người chứng hôn hôm nay cũng có địa vị rất lớn, cũng là người ở bên trên được mời đến. Có thể nói vị chứng hôn hôm nay được mời đến cũng không hề thua kém gì hơn một nghìn chiếc xe kia.
Hai người đều mỉm cười.
Cuối cùng xe đón dâu của Thẩm Mạc cũng đến, lúc này giống như là bước vào thời gian cao trào nhất, Cam Như Ý vừa xuống xe đã có tám mươi quả pháo được bắn lên trời để ăn mừng, mười hai phù rể, mười hai phù dâu đồng loạt bước xuống xe, đứng ngay ngắn ở một bên.
Nếu như mặt Thẩm Mạc không xị ra thì buổi hôn lễ này sẽ cực kì hoàn hảo.
Lâm Sở Sênh che tai lại, ghé sát vào người mẹ Thẩm, hai người cười rất rạng rỡ.
Thẩm Mạc hơi nhíu mày lại, anh thật sự không hiểu nổi, sao mẹ Thẩm và Lâm Sở Sênh lại có thể thân thiết với nhau đến vậy.
Thẩm Mạc bế Cam Như Ý đứng yên đấy, những người khác cũng bắt đầu thấy sốt ruột, Cam Như Ý nhìn theo tầm mắt của Thẩm Mạc, cũng thấy Lâm Sở Sênh đang ăn mặc rất gợi cảm. Ánh mắt Cam Như Ý hơi thay đổi, cô ta quàng hai tay qua cổ Thẩm Mạc, sau đó rướn người lên.
Hai người đi như vậy, có chút lúng túng, mắt Vân Ly nhìn về chỗ đó một lúc lâu, anh ta ho khan một tiếng rồi lại nghĩ ra một chủ đề khác,
Hôm nay không thấy Thẩm Phong đâu nhỉ?
Mẹ con anh ta đã dọn sang biệt thự bên cạnh rồi, những ngày thế này phải tránh đi, dù sao thì bọn họ cũng không tiện ra gặp người khác.
Vân Ly hỏi gì, Lâm Sở Sênh liền đáp nấy, không hề nói thừa thêm câu nào.
Vân Ly gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
Thậm chí Thẩm Mạc đã bế Cam Như Ý đi được một lúc lâu rồi, Vân Ly vẫn chưa kịp phản ứng lại, anh ta mặc đồ phù rể, đứng ngẩn ra.
Ba Cam, mẹ Cam ngồi xe sau đi đến, nhìn thấy Cam Như Ý có vẻ như có vấn đề thì vội vàng chạy tới. Nhưng khi hai người chạy tới thì Thẩm Mạc đã bế Cam Như Ý vào phòng thay đồ mất rồi.
Vốn dĩ ba mẹ Cam phải đi vào từ sớm, nhưng vì nhà họ Thẩm điều động quá nhiều xe, họ phải đi theo đoàn xe. Hơn nữa vì phù dâu phù rể cũng nhiều nên hai ông bà ngồi ở xe khá xa.
Người nhà họ Cam đến thì tất nhiên ba Thẩm, mẹ Thẩm phải tự mình tiếp đón. Lâm Sở Sênh cũng đi theo, nhưng do vấn đề vai vế nên Lâm Sở Sênh phải đi theo sau họ.
Vân Ly liếc nhìn về hướng Thẩm Mạc đã biến mất, sau đó cắn răng đến trước mặt Lâm Sở Sênh. Thấy Vân Ly đi về phía mình, Lâm Sở Sênh cũng đặc biệt đi chậm lại.
Cô bạn kia của cô không được mời, hình như đang nổi cáu ở nhà hay sao ấy.
Vân Ly ngẫm nghĩ, cuối cùng đành bắt chuyện từ Trương Nhất Nhất.
Tay Cam Như Ý vẫn còn đang khoác qua vai Thẩm Mạc, đột nhiên bị rơi xuống nên cô ta liền vô thức túm lấy áo anh, chân cũng đạp xuống.
Nhưng mà hôm nay cô ta đi giày quá cao, bị anh thả xuống như thế thì lại làm rơi mất giày, cả người cô ta nghiêng sang một bên, Cam Như Ý nghe thấy rất rõ tiếng váy cưới bị rách.
Phản ứng của Cam Như Ý cũng rất nhanh, cô ta dán chặt lưng vào Thẩm Mạc, giống như đang bị anh ôm từ phía sau, sau đó cúi đầu xuống cười. Nhưng thật ra thì cô ta đang đợi Thẩm Mạc bế mình lên một lần nữa.
Mẹ Thẩm đã nói rõ ràng như vậy rồi thì cũng chẳng còn ai không hiểu nữa, nhưng mọi người lại nhìn Lâm Sở Sênh bằng ánh mắt không thể tin được. Thế này là sao, yêu nhau lắm cắn nhau đau à? Không thể làm vợ anh thì tôi làm chị dâu anh sao? Dù sao thì tên hai người cũng ghi trên cùng một quyển hộ khẩu?
Mẹ Thẩm vẫn luôn kéo tay Lâm Sở Sênh, ai cũng biết bà là một người lạnh lùng, không bao giờ đối xử quá nhiệt tình với ai, hôm nay hành động của bà đối với Lâm Sở Sênh đúng là lần đầu tiên được thấy trong đời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.