Chương 355: Biến cố mà cô muốn
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1355 chữ
- 2022-02-06 12:16:48
Thẩm Thiên Ca, sao chị còn có mặt mũi nhắc đến chuyện bố mẹ tôi quay lại! Chị còn dám nhắc đến ư!
Thẩm Thiên Vũ quát to lên, ánh mắt độc địa n8hìn Thẩm Thiên Ca.
Thiên Vũ, em bình tĩnh lại đi đã, nếu không phải em muốn để chú Hai và thím Hai quay lại với nhau, dùng những lời đ3ồn ấy uy hiếp chị, sao chị lại tìm người dạy dỗ em được!
Thẩm Thiên Vũ bỗng cười lên điên cuồng. Nếu Thẩm Thiên Ca không bảo cô ta bỏ 9thuốc cho Thẩm Thiên Trường, đưa Thẩm Thiên Trường lên giường của Ôn Khải Lương, sao những bức ảnh khó coi đó của cô ta lại bị bêu rếu ra ngoài6, sao cô ta lại bị đuổi học, sao Diêu Mộng Đồng lại tuyệt giao với cô ta, sao bố mẹ cô ta lại ly hôn!
Thiên Ca, đừng quên chuyện em đã hứa với anh sau khi được thả.
Thẩm Thiên Ca sửng sốt, đôi mắt cô ta cụp xuống:
Vâng, em biết, em nhất định sẽ rời khỏi thành phố Vân.
Mới là lạ.
Trong phòng nghỉ của tòa án.
Thẩm Thiên Việt dẫn Thẩm Thiên Ca vào. Thẩm Thiên Ca đẩy Thẩm Thiên Việt ra, cô ta vừa xoa cổ vừa ho, cầm bình nước trên bàn uống ừng ực mấy ngụm.
Thẩm Thiên Vũ điên thật rồi.
Triệu Hàm đã lên tiếng trước rồi, bây giờ Thẩm Thiên Việt đi gặp cô ta sẽ không bị ngăn cản, thời gian không nhiều, nhưng đối với Thẩm Thiên Việt thì như vậy là đủ rồi.
Cảnh tượng vừa rồi trên tòa án hoàn toàn là do hai người cố tình chọc giận Thẩm Thiên Vũ, để cô ta làm ra hành vi quá khích, từ đó giúp bọn họ có thời gian tạm dừng xét xử.
Thẩm Thiên Việt gật đầu xoay người đi, đang định mở cửa phòng nghỉ ngơi ra thì anh ta lại quay đầu lại.
Chính là bởi vì con người này, mộ5t người lấy cô ta làm nền, làm tay sai vặt từ nhỏ đến lớn, một người lợi dụng cô ta, người mà cô ta gọi là chị.
Tất cả đều là do cô ta mang đến, đến cuối cùng Thẩm Thiên Vũ còn sẵn sàng giấu giếm những bí mật ấy thay cho cô ta, chỉ mong hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của mẹ trước lúc lâm chung. Ấy vậy Thẩm Thiên Ca không chỉ từ chối, mà thậm chí còn muốn Thẩm Thiên Vũ chết không có chỗ chôn.
Thẩm Thiên Vũ bỗng nghĩ đến buổi tối khi Thẩm Thiên Ca vừa về nước. Cô ta đi theo Thẩm Thiên Ca đến trang viên Linh Cảnh, cố tình hắt Champagne lên người Thẩm Thiên Trường, vốn tưởng rằng Thẩm Thiên Trường sẽ chịu đựng như trước, nhưng Thẩm Thiên Trường lại giữ chặt cô ta rồi kéo cả cô ta xuống hồ Linh Cảnh. Nước hồ lạnh thấu xương, giây phút ấy cô ta còn cho rằng mình sẽ xuống địa ngục cùng với Thẩm Thiên Trường thật.
Thẩm Thiên Vũ bỗng nở nụ cười:
Anh đến đây để thuyết phục em thay cho chị ta à?
Anh sẽ không để em chết, cũng sẽ không để Thiên Ca chết, anh hy vọng hai đứa đều sống thật tốt.
Thẩm Thiên Vũ cụp mắt xuống:
Chị ta phạm tội, pháp luật sẽ phán quyết chị ta có đáng chết hay không.
Trong mắt cô ta hiện lên nỗi tuyệt vọng, liếc nhìn xuống khu vực nghe xét xử. Thẩm Thiên Trường vẫn ngồi ở đó, khuôn mặt vô cảm nhưng lại xinh đẹp vô cùng.
Nếu thật sự phải xuống địa ngục, vậy thì cô ta không muốn đi cùng Thẩm Thiên Trường, bởi vì bây giờ cô ta muốn kéo Thẩm Thiên Ca đi cùng!
Thế là trong tòa án yên tĩnh này, mọi người bỗng thấy nguyên cáo lao về phía bị cáo.
Thì ra là thế.
Thẩm Thiên Trường ngồi ở khu vực nghe xét xử, cô bỗng nói một câu.
Thịnh Lam nghi hoặc hỏi:
Thì ra cái gì?
Thẩm Thiên Việt híp mắt nhìn cô ta.
Thẩm Thiên Ca hơi hoảng hốt:
Anh Cả, anh đi gặp Thẩm Thiên Vũ nhanh lên, khó khăn lắm mẹ mới tranh thủ được thời gian cho chúng ta, không đi là không kịp đâu.
Điểm mấu chốt trong vụ án thuê hung thủ giết người là nguyên cáo Thẩm Thiên Vũ, nhưng lúc trước Thẩm Thiên Vũ được bảo vệ 24/24, người nhà họ Thẩm không được gặp cô ta, vậy nên cơ hội duy nhất là lúc tạm dừng phiên tòa xét xử.
Biến cố mà cô muốn.
Thịnh Lam càng không hiểu.
…
Vừa rồi cô ta tin rằng Thẩm Thiên Vũ muốn bóp chết mình thật.
Thẩm Thiên Việt nhìn cô ta, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng:
Thiên Ca, Thiên Vũ nói chính em đã bảo nó bỏ thuốc cho Thẩm Thiên Trường, đúng không?
Thẩm Thiên Ca nở nụ cười, rõ ràng là đang chột dạ:
Sao lại thế được hả anh Cả, những chuyện hồi cấp ba thì em thừa nhận là không hiểu chuyện nên cố tình làm khó Thẩm Thiên Trường, nhưng chuyện bỏ thuốc chắc chắn là do Thiên Vũ tự ý quyết định, nếu không thì tối hôm đó em đã không gọi điện thoại cho anh.
Thẩm Thiên Ca nhìn theo bóng lưng Thẩm Thiên Việt, trên mặt hiện lên nụ cười xảo quyệt.
Trong một căn phòng nghỉ khác.
Thẩm Thiên Vũ ngồi trên ghế với vẻ mặt ảm đạm, cảnh sát vẫn đứng bên cạnh phòng ngừa cô ta lại làm ra hành động quá khích nào đó.
Thẩm Thiên Vũ bị cảnh sát giữ chặt, nhưng miệng vẫn gào thét không ngừng:
Thẩm Thiên Ca, người phải xuống địa ngục nhất là chị, chị sẽ phải xuống địa ngục!
Thẩm Thiên Vũ cứ thế bị kéo ra ngoài, Thẩm Thiên Ca vẫn chưa hoàn hồn. Cô ta ngồi thẫn thờ dưới đất, mất sức không đứng lên nổi.
Thẩm Thiên Việt bước tới đỡ cô ta đứng lên:
Thưa Tòa, đương sự của tôi quá mức hoảng sợ, tôi xin được tạm dừng phiên tòa ba mươi phút.
Quan tòa và Thẩm Thiên Việt nhìn nhau.
Bởi vì nguyên cáo và bị cáo không khống chế được cảm xúc nên tôi tuyên bố tạm dừng phiên tòa xét xử số 0346 của Tòa án Vân Đông, ba mươi phút sau tiếp tục xét xử.
Búa gỗ gõ xuống, Thẩm Thiên Việt dìu Thẩm Thiên Ca ra ngoài.
Mãi đến khi Thẩm Thiên Việt đẩy cửa vào, cảnh sát mới đi ra ngoài.
Thẩm Thiên Việt bước tới và ngồi xuống trước mặt Thẩm Thiên Vũ.
Thiên Vũ.
Thẩm Thiên Vũ ngước mắt lên, trong mắt không còn chút sức sống nào:
Em có thể gọi anh là anh Cả nữa được không?
Anh mãi mãi là anh Cả của em.
Nước mắt của Thẩm Thiên Vũ lập tức lăn dài:
Vậy thì vì sao anh còn muốn giúp Thẩm Thiên Ca, vì sao anh còn nói chị ta vô tội? Rõ ràng chị ta chính là kẻ độc ác nhất trên thế giới này.
Thẩm Thiên Ca, vì sao chị không chết đi…
Thẩm Thiên Vũ lao tới trước mặt Thẩm Thiên Ca, vươn tay ra dùng hết sức lực bóp lấy cổ cô ta. Thẩm Thiên Ca không kịp phản ứng, bị bóp đến mức suýt thì ngất xỉu.
Cả tòa án trở nên hỗn loạn, hai cảnh sát chạy tới vị trí của bị cáo, vật lộn một hồi mới kéo hai người ra được.
Thẩm Thiên Việt thở dài một hơi:
Thiên Vũ, anh là anh Cả của em, cũng là anh Cả của con bé.
Nhưng chị ta muốn lấy mạng em!
Chuyện đó sẽ không xảy ra lần thứ hai, anh đảm bảo với em như vậy.
Thiên Vũ, em trốn ra bằng cách nào?
Thẩm Thiên Vũ sửng sốt:
Ý anh là sao?
Lúc ấy trên người em bị buộc đá và sắp bị quăng xuống biển, em trốn khỏi tay ba người đó bằng cách nào?
Em nhân lúc bọn chúng không chú ý…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.