Chương 356: Biến cố nối tiếp biến cố
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1380 chữ
- 2022-02-06 12:16:47
Thím Hai vẫn luôn tốt với anh, bất kể mục đích của thím ấy là nịnh bợ hay lấy lòng thì từ đầu đến cuối thím ấy đều rất tốt với a8nh.
Anh Cả, anh đừng lấy mẹ em ra khuyên em. Những chuyện đó đúng là do Thẩm Thiên Ca làm, cho dù chứng cứ phản bác củ3a các anh hoàn mỹ đến đâu, cho dù kháng án lên đến Tòa án Tối cao thì kết quả cũng đều như nhau cả thôi.
Anh biết, vậy9 nên Thiên Vũ, trao đổi mà anh nói đến ở đây là, cho dù người đứng sau giúp em là ai thì nhà anh cũng đồng ý để chú Hai và thím 6Hai quay lại với nhau, đồng ý đặt bài vị của thím ấy vào từ đường nhà họ Thẩm, nhưng em nhất định phải rút đơn tố cáo.
Sau một lần tạm dừng xét xử ngắn ngủi nữa, quan tòa lại đứng trên bệ xét xử bắt đầu tuyên án.
Khi đã trình bày lại chi tiết vụ án…
Tôi tuyên bố…
Thẩm Thiên Vũ không trả lời lại ngay, mà đột nhiên quay đầu nhìn xuống hàng cuối cùng của khu vực nghe xét xử.
Thẩm Thiên Trường khoanh tay ngồi đó với sắc mặt bình thản.
Khoảng cách không hẳn là xa, ánh mắt của hai người đụng vào nhau mấy giây, cuối cùng Thẩm Thiên Vũ cúi đầu xuống.
Rốt cuộc Thẩm Thiên Vũ cũng ngẩng đầu lên, cô ta nắm chặt tay, giọng nói run rẩy:
Sao em có thể chắc chắn rằng sau khi được thả ra các người sẽ không lật lọng?
Dường như đã biết trước rằng Thẩm Thiên Vũ sẽ có phản ứng này, anh ta lấy hai quyển sổ kết hôn ra khỏi túi.
Thẩm Thiên Vũ cầm lấy, cái tên trên đó là Thẩm Miểu và Vương Tiểu Lan.
5Nước mắt của Thẩm Thiên Vũ tuôn ra như suối, nói bằng giọng run rẩy:
Anh Cả, vì sao đến cuối cùng các anh còn ép em như thế!
Thẩm Thiên Việt vươn tay lau nước mắt cho cô ta, trong mắt tựa hồ có sự không đành lòng:
Chỉ cần em nói với tòa rằng em đã lấy trộm điện thoại của Thiên Ca, tương kế tựu kế dùng thẻ ngân hàng của nó để gửi bốn trăm tám mươi ngàn cho ba người đó, sau đó giả vờ báo án. Tất cả là bởi vì Thiên Ca đã từ chối giúp em để chú Hai và thím Hai quay lại với nhau.
Không bao giờ, em sẽ không rút đơn tố cáo!
Thẩm Thiên Vũ lắc đầu.
Anh Cả đã chuẩn bị sẵn cho em rồi, chỉ cần em làm theo những gì anh nói, em có thể mang hai quyển sổ kết hôn này đưa cho thím Hai. Ngoài ra, chỉ cần Thiên Ca được thả, sau khi thím Hai qua đời, anh sẽ về quê đưa bài vị của thím ấy vào từ đường nhà họ Thẩm.
Thẩm Thiên Việt là con trai trưởng trong nhà họ Thẩm, Thẩm Thiên Vũ biết, cô ta không thể từ chối được.
Bao nhiêu năm ở nhà họ Thẩm, mẹ của cô ta chỉ có lỗi với một mình Thẩm Thiên Trường mà thôi.
Cô ta không thể từ bỏ cơ hội để hoàn thành nguyện vọng của Vương Tiểu Lan, từ bỏ một cơ hội ngay trước mắt mình như thế!
Thẩm Thiên Vũ cắn môi không nói thêm gì nữa, chỉ nắm chặt thứ đồ mà Vương Tiểu Lan dù đã gần đất xa trời những vẫn muốn có được, cứ thế nắm chặt như thể một giây sau nó sẽ biến mất.
Thẩm Thiên Việt biết mục đích của mình đã đạt được, anh ta đứng lên.
Vì sao? Vẫn chưa kết thúc mà.
Bởi vì tẻ ngắt.
Dứt lời, cô lập tức quay đi.
Vừa ra khỏi cửa tòa án thì bên trong đã vang lên giọng nói của Thẩm Thiên Vũ:
Đúng thế.
Thẩm Thiên Trường vẫn bước tiếp, mãi cho đến khi ra khỏi tòa án và ngồi vào trong xe.
Lái xe đi được mấy trăm mét, rốt cuộc cô cũng không nhịn được đập mạnh vào vô lăng.
Thẩm Thiên Việt lại hỏi Thẩm Thiên Ca:
Thẩm Thiên Ca, những gì Thẩm Thiên Vũ nói có phải là thật không?
Đúng thế. Hôm đó nó tới tìm em, cảm xúc khá kích động, thậm chí còn uy hiếp nếu em không thể giúp thím Hai về nhà họ Thẩm thì vào ngày giỗ của cô một tuần sau nó sẽ vu oan cho em như những gì nó nói lúc nãy, thậm chí sẽ tung lên các phương tiện truyền thông!
Thẩm Thiên Vũ bỗng ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Thiên Ca, nếu không phải vì mẹ mình, cô ta nhất định sẽ chính tay đưa Thẩm Thiên Ca vào nhà tù!
Thực ra cả quá trình này còn chưa tới mười phút.
Đang chuẩn bị ra ngoài thì Thẩm Thiên Vũ lại mở miệng.
Anh Cả, em lấy mạng mình ra thề, những gì em nói trên tòa vừa rồi đều là sự thật.
Thời gian tạm dừng xét xử kết thúc.
Thẩm Thiên Ca và Thẩm Thiên Vũ lại được đưa lên trước tòa.
Thẩm Thiên Việt đi tới trước mặt Thẩm Thiên Vũ, lên tiếng hỏi:
Thẩm Thiên Vũ, lần cuối cô gặp Thẩm Thiên Ca là lúc nào?
Thẩm Thiên Việt nhìn cô ta rồi nói tiếp:
Chỉ cần em làm theo những gì anh nói, nguyện vọng cuối cùng của thím Hai sẽ được thực hiện, Thiên Vũ, em cũng mong thím Hai được vui vẻ đúng không?
Thẩm Thiên Vũ cúi đầu im lặng, nước mắt vẫn tuôn rơi, nhỏ lên mu bàn tay của cô ta, từng giọt từng giọt một.
Thiên Vũ, anh cũng đã trao đổi với Thiên Ca rồi, nó đã hứa với anh, nếu nó được thả ra thì sẽ rời khỏi thành phố Vân mãi mãi. Em thấy đấy, anh đối xử với hai đứa đều như nhau.
Thẩm Thiên Vũ cụp mắt xuống:
Mấy ngày trước khi tôi bị bắt cóc.
Gặp nhau ở đâu, nói những chuyện gì?
Ở cổng Tập đoàn Lục Đạt. Tôi phát hiện ra bề ngoài thì chị ta đồng ý sẽ đi tìm bố tôi để khuyên bố tôi quay lại với mẹ tôi, nhưng thực tế thì chị ta không hề làm thế. Tôi không vào nhà họ Thẩm được, vậy nên chỉ có thể chặn chị ta ở công ty chị ta làm.
Mặc dù đã đoán trước được kết quả, nhưng khi nhìn nó diễn ra, trong lòng cô vẫn cảm thấy bực bội.
Cô thở dài một hơi, đạp mạnh chân ga đi về phía Tài chính Thiên Nhiên.
Hai mươi phút sau, vẫn trong Tòa án Vân Đông.
Thẩm Thiên Việt hơi khựng lại:
Anh biết.
Vậy nên anh ta và Thẩm Thiên Trường sẽ chẳng bao giờ có cơ hội nữa.
Thẩm Thiên Trường cười lạnh, cô bỗng đứng lên.
Thịnh Lam nghi hoặc ngửa đầu nhìn cô:
Cô định làm gì đấy?
Tôi đi trước đây.
Thẩm Thiên Vũ, những gì Thẩm Thiên Ca nói có phải sự thật không?
Thẩm Thiên Vũ nắm chặt nắm tay, cắn răng không nói lời nào.
Thẩm Thiên Vũ, trong lần gặp nhau cuối cùng trước khi bị bắt cóc, cô đã uy hiếp Thẩm Thiên Ca, thậm chí khi biết Thẩm Thiên Ca tìm người dạy dỗ mình, cô đã sinh lòng trả thù, có phải không?
Rốt cuộc Thịnh Lam cũng không nhịn được đứng lên, bây giờ cô ta đã hiểu vì sao vừa rồi Thẩm Thiên Trường lại nói là tẻ ngắt. Kịch bản đã biết trước thì đương nhiên là sẽ cảm thấy tẻ ngắt, cô ta cũng được Thẩm Thiên Trường tiết lộ cho biết trước rồi, lúc này cũng cảm thấy lời tuyên án chẳng có gì là thú vị.
Cô ta lắc đầu xoay người đi, nghĩ đến khuôn mặt đắc ý của Thẩm Thiên Ca, đúng là khiến người ta phải khó chịu. Cũng được, ra rồi lại tiếp tục thông đồng với
Hứa sen trắng
làm chuyện xấu, để cô ta xử lý một thể.
Vừa mới đi tới cửa thì bên ngoài bỗng có người đẩy cửa bước vào, là hai cảnh sát mặc đồng phục.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.